Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1978

Không ai ngăn cản được chuyện này.

“Nguyễn Hạo Thần, cháu, cháu, cháu muốn ông tức chết sao?” Ông cụ Nguyễn muốn nói lời tàn nhẫn, uy hiếp Nguyễn Hạo Thần, nhưng trong lòng ông ta biết rất rõ năng lực của Nguyễn Hạo Thần.

Đừng nói hiện tại ông đã chuyển cổ phần Nguyễn thị cho Nguyễn Hạo Thần, cổ phần Nguyễn thị trong tay Nguyễn Hạo Thần đã vượt qua năm mươi phần trăm, cho dù ông không chuyển cổ phần trong tay mình cho Nguyễn Hạo Thần.

Nếu Nguyễn Hạo Thần muốn Nguyễn thị thì không ai có thể ngăn cản được.

Nhưng ông cụ Nguyễn hiểu rõ điều này nên mới thật sự nóng nảy.

Nguyễn Hạo Thần cười lạnh, tức chết ông, giọng ông mắng anh rất lớn, sao có thể dễ dàng tức chết như vậy?

Nguyễn Hạo Thần không muốn nhiều lời với ông cụ Nguyễn, anh nghĩ công chúa nhỏ vẫn còn ở trong văn phòng thì lập tức mềm giọng nói: “Bé cưng Vũ Kỳ, con chờ ba một lát, ba sẽ nhanh chóng quay về đó.”

“Ba cứ bận việc đi, không cần quay về đâu, có tài xế đưa con đến đây, con tự quay về là được.” Đường Vũ Kỳ hiểu chuyện nhất, cô bé nghe ra được ba có chuyện quan trọng.

Hiện tại cô bé đã xác định ba không tức giận, cho nên những chuyện khác không phải là vấn đề.

Nguyễn Hạo Thần cười khẽ, vẫn là công chúa nhỏ nhà anh hiểu chuyện, nhưng anh muốn chuyển Nguyễn thị cho Đường Vũ Kỳ, sau đó Tô Khiết chắc chắn sẽ biết, đến lúc đó không biết cô sẽ có phản ứng gì?

Cùng lúc đó, cậu Tô cầm kết quả xét nghiệm ADN đi vào phòng của chú Lương, đưa kết quả xét nghiệm đến trước mặt chú Lương: “Kết quả đã có, chú xem một chút đi.”

Chú Lương sửng sốt một chút, sau đó đưa tay cầm lấy báo cáo giám định tới. Mặc dù có đôi khi Ngọc Hàn cà lơ phất phơ không chính chắn, nhưng mà đối với chuyện đại sự thì tuyệt đối sẽ không làm qua loa, Ngọc Hàn cũng đã cố ý mang báo cáo giám định đến đây cho ông ta xem, chắc chắn là có chuyện gì đó.

Ánh mắt của chú Lương nhanh chóng nhìn về phía số liệu trên báo cáo giám định, trong một cái nháy mắt sắc mặt của chú Lương rõ ràng có thay đổi.

Ông ta nhìn chằm chằm vào báo cáo giám định, trong lúc nhất thời không nói gì hết.

“Sao vậy? Sao ông cứ nhìn chằm chằm cả nửa ngày như thế, còn có thể nhìn ra đóa hoa nữa hả?” Cậu Hàn nhìn thấy phản ứng của chú Lương, giật giật khóe môi theo bản năng, đây là không chấp nhận được?

“Yên tâm đi, không phải là do mắt của ông mờ đâu, tất cả những gì ông thấy đều là sự thật đó.” Cậu Hàn rất có lòng tốt mà nhắc nhở chú Lương, kết quả rõ ràng như thế, cũng không có khả năng nhìn lầm.

Chú Lương ngẩng đầu lên nhìn anh ta một chút, vẫn không nói chuyện, chỉ là sắc mặt có chút phức tạp.

“Sao vậy, tuổi già nên hơi lộm cộm hả? Bản thân không thể chấp nhận được?” Cậu Hàn cảm giác ánh mắt lúc nãy của chú Lương vừa mới nhìn anh ta quá mức phức tạp, từ lúc mà anh ta quen biết với chú Lương cho đến bây giờ chưa từng có ánh mắt như vậy.

“Được rồi, sự thật đã bày ra trước mắt, ông cũng đừng có xoắn xuýt nữa, con người ai mà không có lúc sai lầm chứ, huống chi việc này vốn dĩ rất phức tạp, chỉ là ông đã nhận lầm người. Nhưng mà ông cũng không thể thấy cô cả nhà họ Đường người ta lớn lên xinh đẹp, thông minh, năng lực xuất chúng, thấy người ta nhất định phải là con gái của thành chủ, như thế này là không đúng đâu đó.” Lần đầu tiên cậu Hàn an ủi người, hiển nhiên là không có kinh nghiệm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK