Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1219

Xin hỏi, trong đầu anh nghĩ cái gì vậy? A, trọng điểm, trọng điểm, anh có biết trọng điểm ở đâu không? Hơn nữa cô hưởng thụ chỗ nào? Tô Khiết không khỏi nhìn lại bức ảnh, nhìn thấy rồi, cơ thể cô đột nhiên cứng đờ, sau đó… Không có sau đó.

“Anh không tò mỏ ảnh này là do ai chụp sao?” Tô Khiết cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

“Chuyện này anh sẽ cho người điều tra rõ.” Dù Nguyễn Hạo Thần trêu cô nhưng có một số chuyện trong lòng anh vẫn tính toán kỹ.

“Tiếp theo em có kế hoạch gì không?” Nguyễn Hạo Thần biết hôm nay cô làm vậy là để kích thích ông cụ, hiển nhiên bây giờ rất thành công. Video mà ông cụ vừa mới quay kia chính là hiệu quả mà cô muốn đạt được, vậy kế tiếp cô định làm như thế nào? Anh biết ông cụ không phải người dễ lừa, không dễ dàng mắc mưu. Cho nên việc này… Tô Khiết đang định trả lời vì điện thoại di động của cô vang lên, Tô Khiết nhìn thấy số điện thoại gọi đến là số nhà họ Đường, cô nhanh chóng nghe máy.

“Khiết Khiết, sao lại như thế này? Sao mọi chuyện càng ngày càng nghiêm trọng hơn? Có phải cháu mắc mưu ông già kia rồi không?” Vừa chọn tiếp nhận cuộc gọi, giọng nói sốt ruột của bà cụ Đường lập tức truyền tới.

“Bà ngoại, bà đừng lo lắng, về nhà cháu sẽ nói với bà.” Tô Khiết liên tục trấn an bà.

“Ừ, vậy cháu nhanh về đi, nhanh lên, bà ngoại sắp sốt ruột chết rồi.” Ngữ khí của bà cụ Đường vô cùng lo lắng.

“Em đi về trước đây.” Tô Khiết cúp điện thoại, sau đó quay ra nói với Nguyễn Hạo Thần: “Bà ngoại thúc giục em trở về, bà ở nhà lo lắng cho em, đang rất sốt ruột đấy, hơn nữa chúng ta ở cùng nhau, nếu bị người phát hiện thì có lẽ những người đó có thể sẽ xé xác em.”

Nguyễn Hạo Thần thầm than một tiếng: “Anh đưa em về.”

“Vâng, vậy cũng được, có lẽ bây giờ khắp thành phố A không ai không biết em, em đi gọi xe có khi sẽ bị người ta nhận ra, bị người ta ném trứng gà, làm người nổi tiếng cũng thật không dễ.” Tô Khiết nửa thật nửa đùa cười nói.

Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn cô mà không nói gì cả, anh đã từng nói sẽ không để người phụ nữ của mình phải chịu bất cứ chuyện uất ức nào, nhưng hôm nay cô lại vì anh mà bị oan ức lớn như vậy. Mà nguyên nhân chính của chuyện này lại là ông cụ và bà cụ, tuy nhiên anh lại cảm giác sau lưng chuyện này còn có ai đó trợ giúp, anh nhất định phải điều tra rõ để bắt được người đứng phía sau kia.

Lúc này, ở sân bay.

“Chào mọi người, cậu chủ Đường nói tôi đến đây đón mọi người.”

Nhạc Hồng Linh dẫn theo hai đứa bé, còn chưa xuống máy bay đã có người đến đón bọn họ.

“Là Đường Lăng bảo anh đến?” Nhạc Hồng Linh không biết người trước mặt cho nên có phần cảnh giác.

“Đúng vậy, cậu chủ Đường đang ở bên ngoài chờ, mọi người đi theo tôi là được.” Thái độ của người kia vẫn rất khách khí.

Bởi vì Tô Khiết đã nói trước cho nên Nhạc Hồng Linh cũng sẽ không hoài nghi gì cả. Nhạc Hồng Linh nhìn thấy mình được dẫn đi đến cổng VIP thì rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đường Lăng chờ ở bên ngoài, nhìn thấy hai đứa nhóc đi tới, bởi vì anh đã từng xem ảnh chụp của bọn họ thật nhiều lần, cho nên liếc mắt một cái là nhân ra bọn họ. Đường Lăng nhanh chóng chạy qua, ngồi xổm xuống muốn ôm Đường Vũ Kỳ.

“Chú định muốn làm gì? Chú là ai?” Nhưng mà bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng nhanh chóng bước đến, dùng sức đẩy Đường Lăng, thiếu chút nữa là Đường Lăng ngã xuống đất. Sau đó bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhanh chóng kéo Đường Vũ Kỳ đến bên người mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK