Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2419

Cố Ngũ đi theo bên cạnh cậu ba Nguyễn nhiêu năm rồi, đối với năng lực của cậu ba Nguyễn, Cố Ngũ biết cũng rất rõ ràng.

Muốn bắt cóc lão đại, chuyện này chắc chắn không hề đơn giản như vậy, cho nên Cố Ngũ cảm thấy hoặc là anh ta có thể làm một người đứng xem, hoặc là yên tĩnh nhìn trò hay cũng không tệ.

“Cậu chủ nhỏ, chỗ nào thích hợp để mai phục?” Đại Xuân đứng ở giữa trực tiếp hỏi ra nghi vấn trong lòng, anh ta ở Diêm môn lâu như vậy rồi, tại sao lại không biết ở chỗ cửa ra vào của Diêm môn còn có thể mai phục.

“Tất cả có ba chỗ mai phục, ở ba chỗ này người đi vào từ bên ngoài, tuyệt đối không phát hiện ra điểm khác thường.” Đường Minh Hạo nhìn bọn họ lại chậm rãi lên tiếng một lần nữa, giờ phút này sắc mặt của Đường Minh Hạo rất nghiêm túc, rất đứng đắn, nếu như không nghe thấy giọng nói mang theo chút non nớt của thằng nhóc, không nhìn dáng vẻ đáng yêu của thằng nhóc, thật sự rất khó để cho người ta tin tưởng rằng nó chỉ là một đứa nhỏ mới năm tuổi.

Biểu cảm của Cố Ngũ rõ ràng thay đổi, sau đó khóe môi nhịn không được mà cong lên, thật không hổ là con trai của lão đại.

Lối vào của Diêm môn hoàn toàn có ba chỗ vô cùng tốt để mai phục, chỗ đó vốn chính là do lão đại đã thiết kế hồi lúc trước, vì để đề phòng vạn nhất.

Nhưng mà người bình thường sẽ không chú ý đến những điểm này, không ngờ đến cậu chủ nhỏ lại phát hiện, lúc nãy khi Cố Ngũ nghe thấy Đường Minh Hạo nói là ở cửa ra vào có chỗ để mai phục, mặc dù là hơi rung động nhưng mà vẫn không dám quá tin tưởng.

Cố Ngũ cho rằng Đường Minh Hạo chỉ đúng lúc nhìn thấy được mấy chỗ có thể ẩn nấp, nhưng mà hiện tại Cố Ngũ nghe thấy được Đường Minh Hạo rõ ràng nói ra ba chỗ đó, anh ta hoàn toàn hoảng sợ.

Cố Ngũ cảm thấy tiếp theo đây chắc có lẽ là sẽ có một vở kịch.

Không biết là tiếp theo lão đại có thể ứng phó được hay không?

Hiện tại Cố Ngũ cũng lo lắng cho lão đại nhà mình.

Nhưng mà những nơi đó đều là do lão đại thiết kế, người khác không phát hiện được, chắc chắn là lão đại có thể phát hiện ra, cho nên chắc chắn là lão đại sẽ không bị trúng mai phục.

Cho nên Cố Ngũ cảm thấy anh ta vẫn có thể yên tâm xem kịch.

Đường Minh Hạo rưỡi cái tay nhỏ ra chỉ vào ba người, sau đó dặn dò: “Ba người các ông phân biệt ở ba nơi.”

“Được được.” Ba người bị chỉ điểm gần như là không hề do dự một chút nào, liên tục gật đầu đồng ý.

“Vậy thì chúng tôi thì sao?” Những người không được sai bảo nhịn không được mà hỏi, chẳng lẽ là bọn họ đứng ở một bên xem kịch hả.

“Tôi cảm thấy chỉ mai phục vẫn còn chưa đủ đâu, tôi còn muốn tiếp tục gài bẫy nữa.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo cười cười, sau đó tiếp tục nói ra kế hoạch của mình.

“Mấy người các ông có người nào giỏi về việc đào hố gì không?” Đối với mấy chuyện này, số tiểu quỷ Đường Minh Hạo không hiểu cho lắm cho nên thằng nhóc cần phải có người am hiểu về phương diện này.

Mấy người bọn họ lùi về phía sau mấy bước theo bản năng, ngay cả Cố Ngũ cũng lùi hai bước, đào hố bẫy lão đại, đặt cơ quan?

Đây không phải là muốn chết à?

Bọn họ cũng không dám đâu.

Cho dù có am hiểu thì lúc này cũng tuyệt đối không thể thừa nhận ở trước mặt của tiểu quỷ được.

Bọn họ không ngừng lùi về phía sau, anh ta chính là Đại Xuân đứng ở giữa, chẳng những Đại Xuân không lui lại, còn dự định đề cử mình: “Tôi, đã hiểu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK