Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3113

“Vậy vương hậu rốt cuộc rốt cuộc có ý gì? Bà ta bình thường căn bản không thèm để ý mẹ, nhìn thấy mẹ đều giống như không nhìn thấy, hoàn toàn xem mẹ như không khí, hôm nay tại sao cố ý gọi mẹ tới chứ? Tại sao muốn cố ý để mẹ nhìn thấy chuyện như kia?” Trong lòng mẹ Lâm thật sự là không yên tâm, năm đó khi bà ta để con gái giả nam tiến vào hoàng thất, chính là vì để có thể sống những ngày sung sướng, lúc đó trong lòng bà ta thật ra cũng sợ, cũng lo lắng.

Nhưng đã trôi qua nhiều năm như vậy, sự việc luôn không có bại lộ, hơn nữa cuộc sống của bà ra càng ngày càng sướng, bây giờ Lâm Bối là người được đại vương tử tín nhiệm, mẹ Lâm cũng sớm đã ném sự lo lắng trước kia ra sau đầu.

Nhưng lần xử lý này của vương hậu vào ngày hôm nay lại khoét vào sự lo lắng trong đáy lòng bà ta.

“Bà ta còn nói cái gì không?” Lâm Bối lúc đó không ở đó, cho nên không hiểu tình hình của lúc đó, cô muốn hiểu rõ hơn.

“Thì nói người đó đã lừa quốc vương và vương hậu, đây là kết cục mà người đó đánh phải nhận, cái khác không có nói nhiều.” Chính là vì như vậy mẹ Lâm mới càng lo lắng.

“Sau đó thì sao? Sau đó bà ta bảo mẹ đi vào, hay là bảo mẹ rời đi?” Lâm Bối nghe chuyện này cũng cảm thấy giống như thật sự là nhằm vào cô, cho nên trong lòng cũng có hơi lo lắng.

“Bảo mẹ đi vào, vương hậu với mấy người đang đánh mạt chược, sau đó bảo mẹ hầu hạ.” Khi mẹ Lâm nói lời này trong giọng nói vẫn mang theo sự run rẩy, nếu bình thường chuyện như này mẹ Lâm chắc chắn sẽ tức giận, nhưng hôm nay bà ta lại không dám tức giận.

Lông mày của Lâm Bối hơi nhíu lại, vương hậu rốt cuộc có ý gì?

Có phải là cố ý để mẹ nhìn thấy không? Vương hậu có phải thật sự xảy ra cái gì không?

Nhưng Vương hậu tại sao muốn để mẹ hầu hạ?

Là vì để thăm dò mẹ sao?

“Mẹ sau đó không có nói linh tinh gì chứ?” Lâm Bối nghĩ đến đây trong lòng không khỏi sửng sốt, cô biết mẹ trước nay không kìm được giận, sẽ không nói linh tinh cái gì đó chứ?

“Đương nhiên không có, chuyện liên quan đến tính mạng của con và mẹ mẹ sao có thể nói linh tinh được, mẹ sau đó một chữ cũng không có, vương hậu kêu mẹ làm cái gì thì mẹ làm cái đó, vương hậu thật ra cũng không có hỏi mẹ cái gì, chỉ kêu mẹ hầu hạ bọn họ.” Mẹ Lâm vội giải thích, bà ta có ngốc nữa cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này.

“Bối, liệu có khi nào thật sự xảy ra chuyện không?” Mẹ Lâm hỏi dò một câu, bà ta đều luôn là ỷ lại vào con gái.

“Xem trước rồi nói sau.” Lâm Bối thầm hít thở một hơi, cô bây giờ cũng không biết rốt cuộc là tình huống gì, nhưng cô biết lúc này cô nhất định không thể hoảng, cũng không thể đi làm gì trong lúc xúc động.

Cách duy nhất bây giờ chính là lấy tĩnh chế động, cô muốn xem xem tiếp theo vương hậu sẽ có động tĩnh gì, sau đó cô mới có thể nghĩ cách ứng phó!

Đương nhiên, Lâm Bối biết, nếu bên vương hậu thật sự bắt đầu nghi ngờ thân phận của cô, cô cho dù sao ứng đối như nào cũng không có tác dụng.

“Bối, con tối nay đến đây đi, mẹ sợ, con tới bên mẹ đi.” Mẹ Lâm thật sự là bị dọa sợ rồi, bà ta cần con gái ở bên cạnh.

“Dạ.” Lâm Bối lúc này cũng rất không yên tâm, trong điện thoại thật ra cũng nói không rõ, cô cũng muốn quay về hỏi rõ rốt cuộc là như nào!

Lúc này dù sao là ở trong khách sạn, hơn nữa Đường Lăng ở đằng sau, Lâm Bối cũng không có hỏi nhiều nữa, trực tiếp cúp máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK