Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 2702

“Vì ngăn cản cậu ba Nguyễn và Tô Khiết ở bên nhau, ông cụ Nguyễn giả bị gãy chân rồi nằm viện hãm hại Tô Khiết, cuối cùng cậu ba Nguyễn phải mở họp báo để thanh minh, đây là cái các người gọi là vì tốt cho cậu ba Nguyễn à…” Có người nhắc lại chuyện Tô Khiết.

“Đương nhiên chúng tôi muốn tốt cho Hạo thần, Tô Khiết…” Bà cụ Nguyễn nghe nhắc đến Tô Khiết thì lửa giận trong lòng nhanh chóng bùng lên, tất cả chuyện hôm nay đều là do Tô Khiết làm hại, đứa ranh con này chắc chắn là người của Tô Khiết, nhất định là do Tô Khiết làm cho đứa bé này đến, đây chắc chắn là do Tô Khiết bày ra.

Cho nên giờ phút này bà cụ Nguyễn không muốn nghe đến tên Tô Khiết, Tô Khiết căn bản không xứng với Hạo thần nhà bọn họ.

Nhưng bà cụ Nguyễn chỉ nói được một nửa thì dừng lại, lúc trước bà ta ngăn cản Nguyễn Hạo thần và Tô Khiết ở bên nhau, nguyên nhân lớn nhất là do Tô Khiết không thể mang thai, cô không thể sinh con cho Nguyễn Hạo thần, cô không thể làm nhà họ Nguyễn có người thừa kế.

Nhưng bây giờ Tô Khiết đã sinh cho Nguyễn Hạo thần hai đứa con, lý do này không thể dùng được.

Mặc dù da mặt bà cụ Nguyễn có dày thế nào thì lúc này cũng không thể mặt dày nói ra nguyên nhân kia được.

“Tô Khiết thế nào? Không phải Tô Khiết xấu chút, ngốc nghếch chút à?” Phóng viên được Đường Minh Hạo mang vào lúc trước tiếp tục phản bác bà cụ Nguyễn.

Chỉ là phóng viên vừa nói được một nữa thì bỗng nhiên nhận được ánh mắt như muốn giết người của cậu chủ nhỏ Diêm Môn bắn tới, phóng viên sửng sốt, làm sao vậy? Đây là làm sao vậy? Anh ta nói sai gì à?

Phóng viên cũng không biết mình nói sai cái gì, nhưng anh ta thấy dáng vẻ của cậu chủ nhỏ của Diêm Môn thì hiểu rõ lời vừa rồi của mình chắc chắn sai gì đó, phóng viên lập tức nói lại: “Nói thế nào Tô Khiết người ta cũng là cô cả nhà họ Tô, quan trọng nhất là cậu ba Nguyễn không chê, cậu ba Nguyễn thích.”

Phóng viên thấy mình nói vòng vo thì ánh mắt của cậu chủ nhỏ Diêm Môn rốt cuộc không sắc bén như trước thì mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng mà, rốt cuộc vừa rồi mình nói sai cái gì?

Anh ta vừa mới nói Tô Khiết xấu chút, ngốc chút…

Chẳng lẽ? Chẵng lẽ cậu chủ nhỏ Diêm Môn tức giận vì cái này?

Bởi vì anh nói Tô Khiết không tốt cho nên cậu chủ nhỏ Diêm Môn mới tức giận?

Nhưng mà vì sao? Vì sao anh nói Tô Khiết không tốt thì cậu chủ nhỏ Diêm Môn lại tức giận?

Vì sao cậu chủ nhỏ Diêm Môn phải bảo vệ Tô Khiết?

Rốt cuộc cậu chủ nhỏ của Diêm Môn này có quan hệ gì với Tô Khiết?

Phóng viên đột nhiên nhớ tới lúc trước Đường Minh Hạo từng nói trên người cậu chảy dòng máu nhà họ Nguyễn, cho nên liệu có khi nào đứa bé này là con của cậu ba Nguyễn và Tô Khiết không?

Ông trời của tôi ơi?!

Hình như anh ta đột nhiên phát hiện bí mật kinh thiên động địa!!

Phóng viên này nhận thấy mình đã phát hiện bí mật kinh thiên động địa, nhưng người khác ở đây không ‘hưởng thụ’ được ánh mắt có thể giết người của cậu chủ nhỏ Diêm Môn, cho nên cũng không lĩnh hội được cái thâm sâu trong đó, phóng viên khác vẫn đang liên tục chất vấn bà cụ Nguyễn.

Dù bà cụ Nguyễn có khôn kéo thế nào, dù ngày thường bà cụ Nguyễn có bình tĩnh ra sao thì lúc này cũng không chịu nổi nhiều phóng viên vây quanh oanh tạc mình như vậy.

Phóng viên hỏi rất nhiều vấn đề, tiếng nói ồn ào, nhất thời bà cụ Nguyễn chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong, giống như không còn nghe rõ được cái gì.

Không biết có phải vì rất ồn hay không, thậm chí bà cụ Nguyễn còn cảm thấy hơi choáng váng, bị người người vây quanh như vậy, bà cụ Nguyễn cảm thấy bỗng nhiên hô hấp cũng khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK