Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3246

Bây giờ suy nghĩ lại một chút, dường như là mẹ của cô đang tránh né ai đó.

Nhưng mà lại né tránh người nào?

Là Nguyễn Bạc Vệ?

Tô Khiết nhớ đến phản ứng lúc trước Nguyễn Bạc Vệ gặp cô, nhớ đến chuyện Nguyễn Bạc Vệ cứ kiên trì muốn làm kết quả xét nghiệm ADN với cô, lại nhớ đến Nguyễn Bạc Vệ không quan tâm tới Nguyễn Hạo Thần.

Ánh mắt của Tô Khiết đột nhiên chìm xuống, cô nhớ Nguyễn Bạc Vệ đã từng nói sau khi cô sinh ra Nguyễn Bạc Vệ đã biết cô không phải là con gái của Tô Trung Phương, lúc đó Nguyễn Bạc Vệ đã muốn làm xét nghiệm ADN với cô, nhưng mà lúc đó mẹ của cô lại từ chối.

Vậy mà Nguyễn Bạc Vệ lại cứ cố chấp muốn làm xét nghiệm ADN với cô, nhưng mà lúc đó Nguyễn Bạc Vệ rõ ràng đã có vợ con.

Cho nên năm đó mẹ của cô rời đi tám chín phần mười là bởi vì né tránh Nguyễn Bạc Vệ.

Nguyễn Bạc Vệ cũng đã nói sau khi mẹ cô rời khỏi, ông ta vẫn luôn đi tìm mẹ, nhưng mà vẫn luôn không tìm được.

Kể từ đó đã có chuyện xảy ra.

Liên quan đến chuyện năm đó, Tô Khiết vẫn luôn không hiểu rõ, chắc là Nguyễn Bạc Vệ biết rõ mọi chuyện, nhưng mà lúc đó Nguyễn Bạc Vệ lại không chịu nói, cô cũng không hỏi, bây giờ Nguyễn Bạc Vệ mất rồi, cho dù có muốn hỏi thì cũng không thể hỏi ai.

Chuyện hai mươi lăm năm trước, mấy người trong cuộc đều không có ở đây, chỉ sợ là không thể tìm được đáp án rồi.

“Mợ, cháu muốn qua thăm ông nội.” Tô Khiết lên tiếng nói chuyện trước khi Phạm My muốn an ủi cô.

Hai ngày trước xảy ra quá nhiều chuyện, cô vẫn còn chưa đến bệnh viện thăm ông cụ Tô, bây giờ cô muốn đến bệnh viện thăm ông.

Mặc dù biết hiện tại ông cụ Tô đang hôn mê bất tỉnh, cô có nói cái gì ông cụ Tô cũng sẽ không trả lời cô, nhưng mà cô vẫn muốn đi thăm.

“Được rồi, được rồi, cháu đi đi.” Đương nhiên Phạm My sẽ không ngăn cản, bà vội vàng nói địa chỉ bệnh viện với tài xế.

Vốn dĩ nhà họ Đường muốn chuyển ông cụ Tô đến bệnh viện nhà họ Đường, nhưng mà sau khi ông cụ Tô làm phẫu thuật xong thì vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, cho nên vẫn luôn được giám sát trong phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ nói tốt nhất không nên chuyển viện.

Ông cụ Đường liền để các chuyên gia bên phía bệnh viện nhà họ Đường đến khám cho ông cụ Tô, chuyên gia bên nhà họ Đường cũng đề nghị tiếp tục ở lại bệnh viện ban đầu.

Tô Khiết bước xuống xe trước cửa bệnh viện, sau đó cô nhanh chóng đi lên trên lầu, bởi vì ông cụ Tô vẫn luôn nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, bình thường đều có các nhân viên y tế chuyên môn chăm sóc.

Tô Khiết bước xuống xe trước cửa bệnh viện, sau đó cô nhanh chóng đi lên trên lầu, bởi vì ông cụ Tô vẫn luôn nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, bình thường đều có các nhân viên y tế chuyên môn chăm sóc.

Bình thường phòng chăm sóc đặc biệt cũng không cho phép người khác vào, cho dù là người nhà thì cũng không thể luôn ở bên trong.

Lúc trước bà Bình đi thăm con của mình, biết là ông cụ Tô bị bệnh nằm bệnh viện thì liền trở về, mặc dù là bình thường phòng chăm sóc đặc biệt không cho phép người ngoài tùy tiện vào trong, nhưng mà bà Bình vẫn luôn ở đó.

Tô Khiết đến nói với bác sĩ một lần, sau đó dựa theo lời bác sĩ nói mà đổi quần áo rồi sau đó đi vào trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Ông cụ Tô vẫn còn đang hôn mê như cũ, Tô Khiết đi đến trước giường nhìn ông cụ Tô đang nằm ở trên giường, cánh mũi đột nhiên cảm thấy chua xót.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK