Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 988

Những người khác cũng đã ngồi vào chỗ của mình.

“Cậu Thần đến nhà họ Tô, thật sự là vinh hạnh của nhà họ Tô chúng tôi. Bình thường có mời cũng không mời được, tối nay cậu ba Nguyễn có thể tới …’ Sau khi Lưu Vũ ngồi xuống, bà liền nói mấy câu xã giao lịch sự.

Đúng lúc này, chân của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên chạm vào chân của Tô Khiết.

Tô Khiết giật mình suýt chút nữa nhảy dựng lên, để che dấu sự thất thố của mình, Tô Khiết liên tục nói: “Ăn đi, ăn đi, đói chết mất thôi.”

Đương nhiên, Tô Khiết lên tiếng đã cắt ngang lời Lưu Vũ đang nói, Tô Khiết không phải cố ý, mà rõ ràng là cậu ba Nguyễn cố ÿ.

Nguyễn Hạo Thần liếc Tô Khiết một cái, khóe môi hơi câu lên, nhàn nhạt nở nụ cười.

Lưu Vũ nhìn Tô Khiết một cái hung tợn, nghiến răng nghiến lợi, con nhỏ đáng chết, ngày thường thì ngu ngốc mà lúc này lại biết thu hút sự chú ý của Nguyễn Hạo Thần.

“Nguyễn Hạo Thần, anh thích ăn cái gì, em gắp cho.” Tô Nghiên Nghiên nhìn thấy Tô Khiết thu hút sự chú ý của cậu ba Nguyễn, hận đến nghiến răng, vì vậy cô ta cũng cố gắng thu hút sự chú ý của anh!

Nhưng mà Nguyễn Hạo Thần không nghe thấy lời Tô Nghiên Nghiên nói, anh không đáp lại, thậm chí không nhìn về phía cô ta, ánh mắt vẫn cứ nhìn Tô Khiết.

“Anh rể, anh đến ăn cơm cùng gia đình là vì chị của em à?” Tô Chí Long cảm thấy thái độ của Nguyễn Hạo Thần có chút không rõ ràng nên ngập ngừng nói.

Chị gái mà Tô Chí Long nói đương nhiên là Tô Nghiên Nghiên, nhưng đối với Nguyễn Hạo Thần, cô ta giống như không khí, tồn tại nhưng hoàn toàn bị anh ngó lơ.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần nghe Tô Chí Long hỏi vậy, anh hoàn toàn không nghĩ tới Tô Nghiên Nghiên, phản ứng đầu tiên là nghĩ đến Tô Khiết, dù gì thì Tô Chí Long đúng là phải gọi Tô Khiết là chị.

Nguyễn Hạo Thần nghe một tiếng anh rể, cảm thấy khá tốt, vậy nên không hề phản bác.

Cậu ba Nguyễn không phản bác lại, biểu hiện của những người trong bàn đều trở nên vi diệu.

Mọi người đều biết chị gái mà Tô Chí Long nói lúc này là đang ám chỉ Tô Nghiên Nghiên, cho nên mọi người liền tự động nghĩ rằng Nguyễn Hạo Thần lần này thật sự đến vì Tô Nghiên Nghiên.

Ngay cả anh rể cũng đã thừa nhận, có vẻ như anh thực sự đang có ý định kết hôn với Tô Nghiên Nghiên rồi.

Ánh mắt ông cụ Tô lóe lên, nhìn đi nhìn lại phía Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần, luôn cảm giác có cái gì đó không đúng.

Ông thế nào cũng cảm thấy Nguyễn Hạo Thần không phản đối hai tiếng anh rể của Chí Long là bởi vì tưởng đó là Khiết Khiết?

Chỉ là Khiết Khiết và Nguyễn Hạo Thần?

Có thể không?

Tô Nghiên Nghiên vốn dĩ có hơi gượng gạo khi thấy cậu ba Nguyễn không để ý đến mình, lúc này nghe Chí Long gọi cậu ba Nguyễn là anh rể mà cậu ba Nguyễn cũng không phản bác lại, trong lòng vừa kích động vừa vui mừng, nếu vậy nghĩa là cậu ba Nguyễn định cưới cô sao?

Chuyện này có thật không?

Không phải cô đang mơ đó chứ?

Bỗng ngay lúc này, Nguyễn Hạo Thần nhìn con tôm trước mặt, đột nhiên nói: “Anh muốn ăn tôm.”

Lúc Nguyễn Hạo Thần nói lời này, mắt tuy đang nhìn con tôm, nhưng thật ra lại là đang nói với Tô Khiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK