Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2901

Nhưng cô ta sợ nếu hiện tại mình qua đó thì sẽ làm cho người ta nghi ngờ, mấy người Đường Lăng vốn nghi ngờ cô ta.

Chẳng lẽ là thất bại?

Không, không thể nào, cô ta biết rõ năng lực của người đàn ông kia, hơn nữa cô ta cũng biết trên xe của người đàn ông kia mang theo súng, không chỉ một loại súng, cho nên chỉ cần người đàn ông kia thật sự đến biệt thự thì sẽ làm theo lời cô ta nói, không thể thất bại được.

Rốt cuộc bên kia xảy ra chuyện gì?

Tuy rằng Trác Hiểu Lam cảm thấy người đàn ông kia không thể thất bại được nhưng vẫn không nhịn được lo lắng, sợ sẽ có chuyện ngoài ý muốn, nếu người đàn ông kia không gi ết chết đám người Tô Khiết, đến lúc đó cô ta sẽ…

Trác Hiểu Lam nghĩ đến chuyện lúc nãy người đàn ông kia nói cô ta trốn đi, vậy hiện tại cô ta có cần trốn đi hay không.

Nhưng cô ta vẫn chưa biết tình huống bên kia, chưa biết Tô Khiết có chết hay không, cho nên sao cô ta có thể trốn đi được, hơn nữa cô ta vốn kiêu ngạo nên không thể trốn đi sống lén lút cả đời được.

Trác Hiểu Lam nhìn điện thoại, con ngươi nhanh chóng lóe lên cô ta biết Trác Thanh và Tô Khiết đi chung, vậy thì cô ta có thể gọi cho Trác Thanh, nếu cô ta biết tình hình của Trác Thanh thì sẽ biết tình hình của Tô Khiết.

Trác Hiểu Lam nghĩ vậy thì nhanh chóng gọi cho Trác Thanh.

Trác Thanh vừa lên xe thì điện thoại vang lên, Trác Thanh nghĩ đến chuyện Viên Ngữ đã tỉnh lại nên cho rằng Viên Ngữ gọi tới, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại ra, khi anh ta nhìn thấy tên trên màn hình thì híp mắt lại, khóe môi cong lên đầy châm chọc: “Ồ, chị ấy lại gọi cho tôi sao?”

“Ai vậy?” Cố Ngũ vốn vô cùng tò mò, anh ta nghe giọng điệu của Trác Thanh thì lập tức nhìn qua, Cố Ngũ nhìn thấy ba chữ Trác Hiểu Lam trên màn hình điện thoại của cậu hai Trác thì càng hoảng sợ: “Con mẹ nó, không ngờ là Trác Hiểu Lam, người phụ nữ này đang nghĩ gì vậy? Lúc này cô ta gọi cho anh là có ý gì? Cô ta muốn hỏi anh đã chết chưa sao?”

Cố Ngũ thật sự khiếp sợ, anh ta phụ trách Diêm Môn nhiều năm như vậy, đã gặp không ít loại người khác nhau, nhưng anh ta lần đầu tiên nhìn thấy người như vậy.

Đầu tiên là muốn nổ tung em trai trong biệt thự, sau khi thất bại lại cho người đến giết em trai, cô ta còn có mặt mũi gọi điện thoại đến đây sao?

Đúng là không biết xấu hổ?

Rốt cuộc người phụ nữ này nghĩ gì vậy?

“Anh nghe đi.” Con ngươi Nguyễn Hạo thần híp lại, lạnh lẽo đến mức làm cho người ta khiếp sợ.

“Được.” Trác Thanh không biết Nguyễn Hạo thần có ý gì, cũng không biết Nguyễn Hạo thần muốn làm gì, nhưng Trác Thanh không chút do dự nghe máy, anh ta cũng muốn biết Trác Hiểu Lam gọi cho anh ta làm gì, anh ta càng muốn biết xảy ra nhiều chuyện như vậy thì rốt cuộc Trác Hiểu Lam còn có thể nói gì với mình.

“Trác Thanh, hiện tại em đang ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra? Không phải em đi nấu thuốc cho Viên Ngữ sao? Sao em không quay lại, em có biết Viên Ngữ đã tỉnh lại chưa?” Điện thoại vừa được kết nối, giọng của Trác Hiểu Lam truyền đến, lại còn tự nhiên như vậy!!

“Trác Thanh, hiện tại em đang ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra? Không phải em đi nấu thuốc cho Viên Ngữ sao? Sao em không quay lại, em có biết Viên Ngữ đã tỉnh lại chưa?” Điện thoại vừa được kết nối, giọng của Trác Hiểu Lam truyền đến, lại còn tự nhiên như vậy!!

Vẫn như mây trôi nước chảy, giống như trước đó chẳng hề xảy ra chuyện gì, dường như cô ta vẫn là một đàn chị tốt.

Lúc này Trác Thanh đang mở loa ngoài, cho nên khi Trác Hiểu Lam nói thì tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe được rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK