Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2542

“Tại sao bọn họ làm vậy? Bọn họ làm vậy ngoại trừ có thể bức bách Nguyễn Hạo thần thì cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với những chuyện khác.” Trong lòng ông cụ Đường cũng hơi bận sận, nhưng với tình hình trước mắt, ông cũng không nhìn ra âm mưu lớn nào.

“Hoặc bọn họ biết Nguyễn Hạo thần sẽ không lấy vị công chúa Quỷ Vực Chi Thành đó, bọn họ đang bức Nguyễn Hạo thần hủy bỏ hôn ước, sau đó bọn họ có thể trực tiếp đối phó chúng ta. Đương nhiên, nếu Nguyễn Hạo thần dứt khoát cưới, đến lúc đó Nguyễn Hạo thần không thể danh chính ngôn thuận cưới Khiết Khiết. Bọn họ muốn chia rẽ Nguyễn Hạo thần và Khiết Khiết, tâm tư của bọn họ thật là độc.” Bà cụ Đường nghĩ hơi khác ông cụ Đường, nhưng rõ ràng lần này bà cụ Đường đã đoán trúng.

Đương nhiên, bà cụ Đường cũng chỉ đoán trúng một phần, không đoán được phần còn lại.

Công chúa Quỷ Vực Chi Thành thế nhưng thật muốn gả cho Nguyễn Hạo thần.

“Nói chung, chuyện này không dễ giải quyết.” Bà cụ Đường khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt cũng trầm xuống, là người đã trải qua sóng to gió lớn, nhưng lúc này ông cụ Đường cũng không có cách nào.

“Ông chủ, bà chủ, cô chủ đã trở về… Còn có cậu ba Nguyễn đi cùng.” Nhưng đúng lúc này quản gia đi vào thông báo.

Nghe nói Tô Khiết trở về, vẻ mặt bà cụ Đường vui mừng, nhưng sau khi nghe thấy câu tiếp theo của quản gia thì sắc mặt lại trầm xuống: “Nguyễn Hạo thần cũng tới sao? Cậu ta tới làm cái gì? Cậu ta còn dám tới ư?”

“Mẹ, lúc này chúng ta cần bàn bạc kỹ lưỡng, sau đó giải quyết vấn đề, Hạo thần nó vô tội, hiện e là nó còn sốt ruột hơn chúng ta.” Phạm My sợ bà cụ Đường đuổi Nguyễn Hạo thần ra ngoài, liên tục hoà giải.

“Hừ.” Bà cụ Đường hừ lạnh một tiếng: “Đều tại nhà họ Nguyễn bọn họ gây chuyện phiền phức, hiện tôi càng ngày càng không muốn để Khiết Khiết đến nhà họ Nguyễn.”

“Trước tiên cứ để cậu ta vào đã, nghe xem cậu ta nói thế nào? Xem cậu ta có cách giải quyết hay không?” Lần này ông cụ Đường không nghe theo bà cụ Đường, tất nhiên, ông cụ Đường cũng biết bà cụ Đường đang tức giận, cũng không thật muốn đuổi Nguyễn Hạo thần đi.

“Chờ một chút, hai cục cưng còn đang ở đây đấy. Bây giờ ông để Nguyễn Hạo thần vào, nếu Nguyễn Hạo thần nhìn thấy hai cục cưng, Vũ Kỳ và Nguyễn Hạo thần đã nhận nhau, nhưng Minh Hạo thì vẫn chưa, nên không thể để cậu ta nhìn thấy Minh Hạo. Không phải nhà họ Nguyễn bọn họ trọng nam khinh nữ sao? Cứ không nói cho bọn họ chuyện của Minh Hạo.” Bà cụ Đường bị chuyện vừa nãy chọc tức không nhẹ, trong thời gian ngắn như vậy chắc chắn vẫn chưa nguôi giận.

“Cụ, anh và ba đã nhận nhau, ba đã biết chuyện của anh Hai rồi.” Nghe bà cụ Đường nói vậy, Đường Vũ Kỳ bật cười: “Nên không cần giấu ba chuyện anh Hai nữa.”

“Biết rồi? Nguyễn Hạo thần biết rồi sao? Minh Hạo và Nguyễn Hạo thần đã nhận nhau rồi ư? Chuyện xảy ra khi nào?” Bà cụ Đường vô cùng ngạc nhiên, vội nhin về phía Đường Minh Hạo: “Không phải Minh Hạo vẫn luôn nói muốn khảo nghiệm Nguyễn Hạo thần, không phải luôn nói muốn giấu diếm Nguyễn Hạo thần sao?”

“Ba đã thông qua được khảo nghiệm của anh Hai rồi, cho nên tối qua, anh và ba đã nhận nhau rồi.” Vừa nhắc tới chuyện này, Đường Vũ Kỳ lập tức rất vui vẻ, quên hết phiền não vừa nãy.

“Tốt, nếu Nguyễn Hạo thần đã biết rồi thì cũng không cần giấu nữa, tên nhóc xấu xa đó được lợi rồi.” Bà cụ Đường thở dài một hơi, nghe có vẻ hơi bất đắc dĩ, nhưng đã có ý đồng ý để Nguyễn Hạo thần đi vào.

Quản gia là người thông minh, nghe bà cụ Đường nói vậy, lập tức hiểu ngay.

“Nhưng chuyện Minh Hạo không thể để cho ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn biết, đến lúc đó cứ để bọn họ hối hận vì những chuyện đã làm.” Bà cụ Đường có chút tức giận thấp giọng bồi thêm một câu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK