Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1871

Nói thật thì Tô Khiết không sợ trời không sợ đất, dám tự nhận là không có chuyện gì có thể làm khó cô, nhưng mà lúc yêu đương, mấy loại chuyện như là dỗ ngon dỗ ngọt này cô thật sự không am hiểu.

Nhưng cho dù có không hiểu thì cô cũng muốn nói.

Người đàn ông nhỏ mọn còn đang tức giận đây này, cô không dỗ thì không được.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, biểu cảm lãnh đạm, trong đôi mắt rõ ràng truyền ra một ý tứ… Diễn đi, em cứ tiếp tục diễn đi!

Cảm động à? Đúng là anh không nhìn ra được cô có chỗ nào cảm động.

Nếu như mà anh không nhìn lầm, lúc nãy khi mà cô nhìn thấy anh thì cô đã nghĩ đến muốn chạy trốn?

“Chồng ơi, anh thật là tốt.” Tô Khiết nhìn anh dịu dàng cười khẽ một tiếng, trong đôi mắt đang nhìn về anh mang theo ý cười, giống như là còn mang theo một loại ánh sáng khác thường.

Trong nháy mắt nhìn thấy anh, cô cảm thấy bất ngờ, cô thừa nhận là trong một khoảnh khắc lúc nhìn thấy anh cô muốn chạy trốn theo bản năng, nhưng mà sau khi lấy lại tinh thần thì trong lòng của cô thật sự cảm động.

Người đàn ông này bởi vì một tin nhắn của cô mà ngàn dặm xa xôi đi theo cô đến nước M, cô còn có thể không cảm động được à?

Trong lòng của cô rất rõ ràng cảm động vì anh vội vàng chạy đến bao nhiêu, vậy là bởi vì lo lắng cho cô, sợ là cô xảy ra chuyện.

Bởi vì như thế này cô rất cảm động.

Cho nên câu nói này của cô là thật lòng thật ý, là lời nói trong lòng, đương nhiên gọi một tiếng chồng là do cố ý.

Nguyễn Hạo Thần giật mình, sự kiêu ngạo và nét lạnh lùng trên gương mặt trong nháy mắt hoàn toàn bị phá vỡ, một giây sau anh nhanh chóng cúi đầu xuống hôn lên khóe môi hơi nhếch lên của cô.

Giờ phút này nó cũng không khỏi mang theo vài phần cuồng nhiệt, nhưng mà lại có một loại ôn nhu triền miên, anh vội vàng chạy đến đây, cũng là bởi vì cô, cô có thể hiểu được tấm lòng của anh, anh đã thỏa mãn rồi.

Mà bây giờ nghe thấy cô nói như vậy, gọi anh như vậy trái tim của anh ngọt ngào, tâm trạng của anh được khuấy động.

Sau khi hôn xong, Nguyễn Hạo Thần ôm chặt cô ở trong ngực, hô hấp có hơi hỗn loạn, giọng nói hơi trầm: “Lại gọi một tiếng nữa xem.”

Lúc nãy một tiếng gọi chồng của cô gọi cho cả người anh đều rung động, trước kìa lúc kết hôn với nhau mặc dù là cô cũng từng gọi anh là chồng, nhưng mà lúc đó cô gọi anh chỉ toàn là lừa gạt, toàn là có mục đích riêng.

Không giống như cảm giác lúc nãy.

“Cái gì?” Tô Khiết nhìn qua anh, hai mắt chớp chớp, biểu cảm có chút ngây ngốc đáng yêu, không biết là bởi vì do nụ hôn lúc nãy của anh cho nên có chút mê loạn hay là do giả vờ.

“Tô Khiết.” Nguyễn Hạo Thần âm thầm cắn răng, sau đó đôi môi mỏng hé mở, hàm răng rơi ở trên cổ của cô, nhưng mà cuối cùng anh cũng không nỡ cắn cô, biểu cảm hung dữ nguy hiểm cuối cùng lại hóa thành lời thì thầm dỗ dành: “Ngoan, lại gọi một tiếng nữa.”

“Không.” Lúc nãy Tô Khiết gọi như vậy là bởi vì để trấn an cơn giận của anh, là do xúc động nhất thời, lúc nãy được anh hôn hô hấp đều hỗn loạn, hiện tại cơn giận của Nguyễn Hạo Thần rõ ràng đã tiêu tan, lại kêu cô gọi Nguyễn Hạo Thần như vậy ở trước mặt của người ngoài, cô kiên quyết không gọi.

Dù sao thì cô với Nguyễn Hạo Thần đã ly hôn rồi, chưa nhận giấy đăng ký kết hôn nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK