Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 985

Khi ông cụ Tô nghe lời này của người đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tô Trung Dung.

Rõ ràng Tô Trung Dung vẫn đổ lỗi cho Tô Khiết việc Bùi Dật Duy hủy hoại Tô thị, dù sao việc này qua nhiều năm như vậy rồi cũng không có chứng cớ gì, Tô Trung Dung cũng không sợ bị phát hiện.

Tô Trung Dung nhìn ánh mắt của ông cụ, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng mà chuyện này đều là do ông cụ ép ông ta thôi,

chuyện đến mức này, vốn đã không có đường lui nữa, ông ta cũng không thể lui.

Hơn nữa ông ta cũng không muốn rút lui, mọi thứ trong nhà họ Tô vốn là của ông ta, Tô Khiết đừng hòng mong lấy được gì.

Tuy rằng ông cụ Tô rất tức giận, nhưng rốt cuộc vẫn không nhắc đến việc Tô Trung Dung bán cổ phần, dù sao thì lãnh đạo công ty đều đang có mặt ở đó cả.

Chuyện này thật sự cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì.

“Ba, bây giờ các lãnh đạo cấp cao trong công ty đều phát biểu ý kiến rồi, ba cũng đã nghe thấy tất cả rồi đó. Họ đều đề nghị để con lên làm tổng giám đốc. Nếu mà bỏ phiếu thì kết quả đã rất rõ ràng.” Lúc Tô Trung Dung nói câu này, thái độ vô cùng đắc ý.

Ông ta cảm thấy mình đã thắng chắc trong chuyện này.

“Mới mấy ngày không gặp, con càng giỏi đó nhỉ.” Ông cụ Tô nhìn Tô Trung Dung, sắc mặt càng thêm lạnh lùng.

Ông cụ Tô thật sự không ngờ Tô Trung Dung lại làm ra chuyện này, trong khoảng thời gian ông nằm viện, chuyện công ty cũng chẳng lo gì được nên mới để Tô Trung Dung lợi dụng cơ hội này.

“Ba, ba cứ trực tiếp tuyên bố con đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty cho rồi, thế này tốt cả cho mọi người.” Lời nói Tô Trung Dung lúc này có thêm phân uy hiếp, ông ta cảm thấy trong hoàn cảnh này, ông ta đã có cái quyên có uy hiếp ông cụ rồi.

Nãy giờ Tô Khiết vẫn không hê lên tiếng mà chỉ yên lặng lắng nghe và âm thầm quan sát, cô ấy thật sự không có chút hứng thú với Tô thị.

Nhưng mà Tô Trung Dung cứ từng bước từng bước ép ông cụ như vậy, cô không chịu nổi nữa, đôi mắt hơi híp lại, định lên tiếng.

Đúng lúc này, cửa lại bị đẩy ra, Nguyễn Hạo Thần bước vào.

Ánh mắt Tô Khiết lóe lên, Nguyễn Hạo Thần lâu như vậy vẫn không vào, cô còn tưởng rằng anh đã rời đi rồi?

Nguyễn Hạo Thần bước vào phòng, rất tự nhiên nhìn Tô Khiết một cái, sau đó mới nhìn đến những người khác, ánh mắt vô cùng lãnh đạm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.

Khi những người khác nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, họ hoàn toàn bị sốc.

Nguyễn Hạo Thần ở thành phố A. Không ai là không biết điều này, không ai không rõ. Những người có mặt ở đó đều là lãnh đạo cấp cao của Tô thị. Bình thường nếu chưa thấy mặt Nguyễn Hạo Thần thì cũng đã thấy anh qua đủ các phương tiện thông tin đại chúng rồi.

Vì vậy, hầu như tất cả mọi người có mặt đêu nhận ra Nguyễn Hạo Thần trong nháy mắt.

Tuy nhiên, không ai biết tại sao Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện ở đây, với thân phận cả Nguyễn Hạo Thần, việc anh xuất hiện ở nhà họ Tô quả là một việc khó tin.

Không lẽ Nguyễn Hạo Thần muốn mua lại Tô thị sao? Nhưng cho dù Nguyễn Hạo Thần muốn mua Tô thị thì cũng không thể trực tiếp đến biệt thự nhà họ Tô như vậy chứ.

“Náo nhiệt ghê, ông cụ xuất viện rồi, lãnh đạo cấp cao của Tô thị tới chúc mừng à?” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần quét qua mọi người rồi chậm rãi nói, giọng nói vẫn bình thản như cũ nhưng lại khiến tất cả lãnh đạo cấp cao ngồi đó đều biến sắc.

Câu này của Nguyễn Hạo Thần có ý gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK