Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này cô không dám động đậy, cô nói như vậy, nhưng cô biết cái gì Đường Lăng cũng có thể làm ra.

Mấy ngày nay cô đã nhìn rõ Đường Lăng đê tiện đến mức nào, vô liêm sỉ đến mức nào!

Khóe miệng Đường Lăng hơi nhếch lên, cười khẩy, đến lúc này rồi mà cô còn không thừa nhận, còn muốn phủ nhận?

Cô đúng là rất được.

Được, cô đã không thừa nhận, anh ta sẽ có cách khiến cô phải thừa nhận.

“Còn không thừa nhận sao?” Đường Lăng nhìn cô, đôi mắt nheo lại, trong ánh mắt ẩn chứa sự nguy hiểm, giọng nói của anh lúc này rõ ràng mang theo một chút uy hiếp.

“Anh muốn tôi thừa nhận cái gì?” Trong lòng Lâm Bối chột dạ, vì vậy trong lòng sợ hãi, nhưng cô biết cô không thể thừa nhận, tuyệt đối không thể thừa nhận, một khi thừa nhận, hậu quả kia cô không dám tưởng tượng.

Đường Lăng nghe thấy lời nói của cô, khóe miệng lại nhếch lên từng chút một, trong ánh mắt đang nhìn cô đột nhiên lóe lên ý cười.

“Cô đã không thừa nhận, tôi cũng sẽ không ngại chứng minh.” Lúc Đường Lăng nói câu này, giọng nói rất nhẹ, dường như mang theo một chút dịu dàng, chỉ là, ý tứ trong lời nói của anh ta nhất thời khiến người khác không thể hiểu được.

Lúc này Lâm Bối cũng không hiểu, không biết biện pháp mà Đường Lăng nói là như thế nào?

Nhưng, Lâm Bối biết chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt.

Lâm Bối nhìn anh ta, đôi mắt hơi lóe lên, trái tim khẽ run rẩy, khóe miệng hơi cong lên: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Lúc nãy Lâm Bối uống không ít rượu, đã có chút say, khuôn mặt trắng nõn của cô có chút đỏ, lông mày như vẽ, làn da trắng ngần, dáng vẻ quyến rũ.

Lúc này, Đường Lăng nhìn cô ở khoảng cách gần như vậy, đôi mắt rõ ràng tối đi mấy phần.

Đường Lăng muốn làm gì?

Lẽ nào Đường Lăng muốn hôn cô sao?

Nhưng, lúc khuôn mặt Đường Lăng tiến đến gần một khoảng cách nhất định lại dừng lại, không hôn cô, cũng không có ý đến gần nữa.

Lâm Bối âm thầm thở ra một hơi.

Nhưng, đúng lúc này, một tay của Đường Lăng lại đột nhiên di chuyển đến eo cô.

Hôm nay cô mặc vest, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi, sơ mi cho vào trong quần.

Tay của Đường Lăng lúc này đang đặt trên eo cô, chỉ còn cách một lớp áo sơ mi.

Nhưng cho dù là vậy, khi bàn tay của Đường Lăng dán lên chiếc eo của cô cách lớp áo sơ mi, cơ thể của cô vẫn không kiềm được mà trở nên cứng đờ.

Lâm Bối thầm thở ra, thầm hít vào, muốn duy trì sự bình tĩnh, nhưng phát hiện, cô của lúc này căn bản không thể bình tĩnh được.

“Cô nói cô đã…thay đổi giới tính, đã thay đổi lúc mấy tuổi vậy?” Chính vào lúc này, Đường Lăng hỏi một câu, câu mà Đường Lăng hỏi, có chút ý vị không rõ ràng.

“Hả?” Lâm Bối đang cứng đờ không dám nhúc nhích, nghe thấy lời này của Đường Lăng, nhất thời không hồi thần lại được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK