(Đã thay đổi nội dung chương 129 và 130, mong mọi người quay lại wattpad vào ngày mai để đọc chương này.)
Dù sao thì cô cũng không cầu cậu "căn chính miêu hồng[2]", chỉ cần cậu không hố cô là được.
[2]căn chính miêu hồng(根正苗红): hình ảnh ẩn dụ chỉ những người kiên quyết, vững vàng, tử tế, thận trọng từng bước,... nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì những người này sẽ vô cùng có tiền đồ. Nghĩa của cụm từ này hoàn toàn khác với căn hồng miêu chính (根红苗正).
Người nỗ lực giải hòa - bác sĩ Tống muốn khóc.
Hắn tình nguyện ngày ngày thấy Lâm Dĩ Hoan dùng miệng lưỡi sắc bén để nói người chứ không hề muốn nhìn cô lạnh lùng, an tĩnh như vậy.
Đường Hoan làm bộ không nghe được.
Trên màn hình di động của Đường Hoan là giao diện trò chơi 3D vừa mới ra mắt, cô và Vinh Dịch đều đang mở chat voice.
Từ trước tới nay, Đường Hoan chơi game rất gà mờ, nhìn thấy chỗ nào đông người thì chạy tới chỗ đó, tung skill giết chết một đống người rồi chạy trốn, mỗi lần đều bị người ta quây đánh.
Vinh Dịch không biết phải làm sao, chỉ có thể canh giữ cạnh cô, chờ khi có người tới công kích cô thì ngăn lại, để cô lui về. Cho nên, so với Đường Hoan, Vinh Dịch mới là người "tặng đầu" nhiều nhất.
Trong game bắt đầu có người mắng: "Cái thằng ngốc kia, nếu mày không biết chơi thì đừng chơi, ở đây hố đồng đội à?"
Vinh Dịch để kệ cho người ta mắng, chẳng thèm hé răng.
Thật ra, y không hề lừa Đường Hoan, từ ba năm trước, y đã trở thành một người rất có danh tiếng ở thành phố Lâm, trong ba năm này, bằng vào những thủ đoạn của mình, y càng tiến thêm một bước.
Bây giờ ở thành phố Lâm, những người theo "con
Đường Hoan nhàn nhạt nhìn anh một cái.
Cô thì sao cũng được, ở chỗ này hay ngoài phòng phẫu thuật cũng đâu khác nhau.
Ánh mắt lạnh nhạt của cô khiến Tiêu Liệt tức đến mức muốn hộc máu, nhưng việc khiến anh càng muốn hộc máu hơn chính là...
Sau khi Đường Hoan ngồi chờ bên ngoài phòng phẫu thuật cả một buổi chiều, gần như là tất cả bác sĩ, y tá đều biết vợ chồng anh bất hòa vì... Lúc anh đang phẫu thuật, người phụ nữ chết tiệt này ngồi dửng dưng bên ngoài cắn hạt dưa cả một buổi chiều.