[...... Cô nàng vừa định đi làm nhiệm vụ của hệ thống thu thập năng lượng chính trực.]
"Sau đó thì sao?"
[Bởi vì điểm nhân phẩm quá thấp, bị cự tuyệt rồi......]
Đường Hoan nghe ra được hệ thống nhà mình đang cười trên nỗi đau của người khác.
Đường Hoan: "......"
Phụt!
Ha ha ha, điểm nhân phẩm quá thấp nên bị cự tuyệt, thế thì phải thấp đến mức nào cơ chứ!
"Nhà ngươi vừa nói cái gì?" – Phượng Hoàng lạnh lùng lườm, khí tràng lập tức hiện ra, nếu là người yếu đuối, sợ rằng đã sớm quỳ xuống dưới chân nữ vương điện hạ rồi.
Chỉ tiếc, "hệ thống thu thập năng lượng chính trực" lại là một thứ ngu xuẩn có nề nếp...
[Điểm nhân phẩm của cô quá thấp, không đủ để kích hoạt "hệ thống thu thập năng lượng chính trực", đầu tiên phải thu thập năng lượng chính trực của thế giới này, gom đủ điểm nhân phẩm mới có thể mở ra đường hầm không gian. Nếu trong hai tháng không tích đủ điểm nhân phẩm, bổn hệ thống sẽ trừng trị nghiêm khắc linh hồn cô.]
[Ký chủ: Phượng Hoàng. Điểm nhân phẩm hiện tại: -10. Điểm năng lượng chính trực hiện tại:......]
Màn hình của hệ thống thu thập năng lượng chính trực xuất hiện một đống các dòng mã loạn xì ngậu lên, một lúc lâu sau mới bình thường trở lại. Xảy ra tình trạng như vậy là vì nó không thể tính ra điểm năng lượng chính trực của Phượng Hoàng đang âm bao nhiêu...
[Điểm năng lượng chính trực hiện tại: âm vô cùng. Vì đây là lần đầu hợp tác nên bổn hệ thống sẽ tính điểm năng lượng chính trực thành -1000.] – Sau khi thác loạn[1], "hệ thống thu thập năng lượng chính trực" bình tĩnh trình bày.
[1]thác loạn: trạng thái hỗn loạn và quay cuồng, không theo nề nếp, trật tự bình thường.
Hệ thống rác rưởi của Đường Hoan cũng không phải thứ tốt đẹp gì, nó đảm nhiệm công việc phiên dịch, đồng bộ tất cả những lời "hệ thống thu thập năng lượng chính trực" vừa nói, nói lại cho Đường Hoan nghe.
A phiêu Đường Hoan:......
Không được!
Tôi phải nhịn! Không thể cười!
Không được, thật sự là nhịn không nổi rồi!
A ha ha ha, quả nhiên tiểu công trúa Phượng Hoàng thích xé X không phải cái mặt hàng tốt gì, điểm năng lượng chính trực thế mà lại âm vô cùng. Đường Hoan đã bảo năng lượng chính trực đều phải sợ cô công trúa thích xé X này mà!
Sau khi cười trên nỗi đau của người khác xong, vô tình nhìn về phía đồng hồ báo thức trên bàn sách, Đường Hoan lập tức đờ người, sau đó gào lên hai tiếng: "Tiết giải phẫu của tôiiiiiiii! Không thể đi muộn, nếu không sẽ bị giáo sư giết chết!"
Nói xong, Đường Hoan bay vọt ra ngoài, một đường bay thẳng về phía lớp học.
Phượng Hoàng: "..."
Cái tên... thiểu năng trí tuệ này...
Sau đó, cô nàng tiếp tục chầm chậm chọn quần áo.
Chờ Phượng Hoàng thong dong tự tại như đi dạo tiến vào phòng giải phẫu, Đường Hoan đã bay trong không trung được một lúc lâu. Trông ngóng Phượng Hoàng tới, cô thật sự khóc không ra nước mắt.
Xin chào tiểu công trúa thích xé X, tạm biệt tiểu công trúa thích xé X!
"Bây giờ mới tới, cô cho rằng trường học là nhà cô mở à?" - Quả nhiên, giáo sư tóc hoa râm cực kỳ giận dữ, gầm lên một tiếng, cau mày quắc mắt[2], nhìn vô cùng nghiêm khắc.
[2]quắc mắt: cau có giận dữ, có chút đe dọa.
"Tiết thực hành mà còn đi muộn, sinh viên như cô thì đừng học y nữa! Cô có biết thời gian quan trọng như thế nào với người hành nghề y không hả? Nó liên quan trực tiếp đến tính mạng của người bệnh!"
Vị giáo sư già đứng đó, tay cầm con dao giải phẫu, giáo huấn không ngừng.
"Còn nữa, nếu tôi nhớ không nhầm thì cô là người có thành tích kém nhất lớp! Đã kém còn không chịu cố gắng, không có ước mơ à?"
Đường Hoan bay trong không trung:...... Đầu gối trúng một mũi tên!
Phượng Hoàng nghiêng người tựa vào cửa, cô nàng khinh thường nói chuyện với kẻ ngu xuẩn.
Vị giáo sư già thấy cô nàng có sai mà không biết sửa, càng thêm tức giận: "Cô lại đây! Thực hành phương pháp giải phẫu tiết trước tôi dạy, điểm tính vào điểm cuối kỳ!"
Phượng Hoàng híp híp mắt.
Hửm?
Cái hệ thống ngu xuẩn kia vừa nói cái gì?
Cảm kích, yêu mến, kính trọng, tán thưởng đều là năng lượng chính trực?
Phượng Hoàng hơi cong môi, đi lên, đeo găng tay, sắp xếp dụng cụ giải phẫu một cách nhanh chóng và gọn gàng bên cạnh thi thể...