Đường Hoan: “……” lập tức bùng nổ!
“Mẹ nó, cậu xem phim heo mà không cho tôi xem cùng?”
[ Cô không biết đâu, vóc dáng của khí vận chi nữ cực kỳ đẹp, cực kỳ cân xứng, da trắng như tuyết, chỗ cần lồi thì có thịt, chỗ cần nhỏ thì cực kỳ thon thả.]
[ Hơn nữa, ấy ấy vô cùng kịch liệt, cực kỳ kích thích, chậc chậc, mùi thịt toả ra bốn phía…] - Hệ thống rác rưởi cảm thấy “hương vị” đọng lại thật sự khiến người ta lưu luyến.
Đường Hoan càng thêm tức giận, tranh luận hồi lâu với hệ thống rác rưởi về việc có nên cùng hưởng “phúc lợi” hay không. Một lúc sau, cô mới nhớ ra, hỏi: “Chàng trai được tôi cứu thế nào rồi? Không bị đánh chết chứ?”
[ Chưa chết nhưng cũng không khác là bao. Lâm Minh muốn giết cậu ta, cậu ta dùng dị năng hệ lôi và dị năng hệ mộc để chạy trốn, nhưng, tình hình của cậu ta cũng coi như là mất đi một nửa cái mạng.]
Trong mạt thế, người bị trọng thương… Sẽ dẫn tới cả đống xác sống bởi mùi máu tươi, cũng sẽ nhanh chóng bị xác sống cắn chết.
“Cậu ta gia nhập nhóm người đó lâu như vậy rồi mà sao vẫn chưa phát triển mối quan hệ ‘xấu hổ thẹn thùng’ với khí vận chi nữ thế?” - Đường Hoan thắc mắc.
Chẳng phải khí vận chi nữ sở hữu mị lực đặc thù có thể khiến người ta vừa gặp đã yêu sao?
[ Nói thế nào nhỉ, bởi vì cậu ta che dấu việc mình có dị năng cho nên cũng không tỏa sáng trong đội người đó, không thay thế Lâm Minh, trở thành phó đội trưởng, cũng không tiếp xúc trực tiếp với khí vận chi nữ.]
Ngay cả tiếp xúc trực tiếp cũng không nhiều sao có thể sinh ra cảm tình.
[ Nếu tiếp xúc với khí vận chi nữ, cậu ta sẽ cảm nhận được trái tim thiện lương, tốt đẹp của ả, sau đó thuận theo lý thuyết yêu ả, rồi nội tâm cậu ta sẽ bắt đầu rối rắm…]
A, người tôi yêu cùng lúc có được vài tên đàn ông! Tôi có nên gia nhập hay không? Tôi có nên chấp nhận hay không?
Cuối cùng, sau một khoảng thời gian rối rắm, bởi vì quá yêu khí vận chi nữ nên chọn nhượng bộ.
Nhưng thực tế là Mộ Mạch còn không có cơ hội tiếp xúc với khí vận chi nữ ấy chứ.
[ Hàng đêm, cậu ta chỉ được phép canh giữ bên ngoài xe, nghe tiếng khí vận chi nữ “bạch bạch bạch” với những tên đàn ông của ả. Nếu cậu ta mà yêu Hoắc Thủy, cậu ta sẽ chấp nhận việc này, nhưng khi chưa yêu, cậu ta sẽ chỉ cảm thấy buồn nôn mà thôi.]
Nói tóm lại thì đây là vấn đề “trước” và “sau” khi yêu.
Cuối cùng, hệ thống rác rưởi phun ra một câu cực kỳ triết lý: [Cho nên, thời cơ là thứ rất quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Không phải người ta không thể chấp nhận, chẳng qua là không đúng lúc nên không thể thỏa hiệp mà thôi.]
“Thống tử, cậu bắt đầu trở nên văn chương hơn, triết lý hơn rồi.” - Đường Hoan nghiêm túc nói.
[ Thật không?] - Không ngờ nó lại có thể nghe được lời hay về nó từ miệng ký chủ rác rưởi.
“Đương nhiên là thật, chẳng lẽ tôi lại lừa cậu?” - Đường Hoan càng thêm nghiêm túc - “Hay là vì cậu đã quan sát toàn bộ quá trình khí vận chi nữ ấy ấy nên linh hồn cậu đã thăng hoa? Cậu xem, chúng ta thân thiết như vậy, chẳng lẽ cậu không định giúp linh hồn tôi cũng thăng hoa một chút ư?”
[ …… ]
Nó biết ngay mà, mỗi lần kỹ nữ tâm cơ - ký chủ rác rưởi nói lời hay thì chắc chắn là vì cô có mục đích!
Chuyện về Mộ Bạch cũng không để lại dấu ấn gì nhiều trong lòng Đường Hoan, dù sao thì vận mệnh chú định cậu phải trở thành vua xác sống, đây là con đường mà cậu ta buộc phải bước qua trong đời mình, không ai có thể cản được. May ra thì có khí vận chi nữ thay đổi được việc này chứ loại bia đỡ đạn như cô, mơ mộng hão huyền làm gì.