“Vi thần lãnh chỉ.”
Hiên Viên Võ sải bước, đi ra khỏi Hoàng cung, tâm tình Hoàng Đế rất tốt, mây mù mấy ngày nay đều được quét sạch. Cây đao trong tay càng ngày càng sắc bén, sao ông ta có thể không vui cơ chứ.
Từ khi bước ra khỏi Hoàng cung, Hiên Viên Võ vẫn luôn lạnh mặt. Vì toàn bộ Hiên Viên gia, Thụy Vương không thể sống, nếu để Thái tử phái người điều tra việc này thì sẽ liên lụy rất rộng.
Anh không ngừng thuyết phục chính mình, dù sao thì kiếp trước, Thụy Vương cũng vì muốn giữ phủ Thụy Vương mà đẩy Hiên Viên gia ra chịu chết. Thắng làm vua, thua làm giặc, đây là quy tắc chung!
Nhưng, cho dù là vậy, tâm trí anh cũng không yên ổn.
Hiên Viên Võ cười tự giễu, chẳng qua chỉ là diệt trừ một Thụy vương nhỏ bé mà thôi, có cái gì phải đắn đo chứ, anh và ông ta vốn có đã thù từ đời trước!
Chỉ là Bình An…
Mấy năm nay chung sống gần nhau, chẳng sợ cô có âm mưu gì đó, anh vẫn không kiềm chế nổi trái tim mình. Tuy kiếp trước cô là một người phụ nữ ác độc như rắn rết, anh vẫn chẳng thể dừng được mà lao đầu vào.
Thụy Vương có thể bị xét nhà diệt tộc nhưng cô phải sống an toàn.
Hiên Viên Võ cảm thấy bản thân mình thật nực cười. Rõ ràng khi vừa trọng sinh, anh đã hạ quyết tâm phải trở thành một người có ý chí sắt đá, tuyệt đối không được dẫm vào vết xe đổ của kiếp trước. Thế mà anh vẫn không thể thoát khỏi Cố Nhược Hoan, cô cứ như ma chú vậy.
……
Ngày thành thân càng lúc càng gần, trực giác nhạy bén của Đường Hoan khiến cô cực kỳ hoảng loạn.
“Hệ thống đáng yêu, cậu có thể để lộ hành động gần đây của Hiên Viên Võ cho tôi được không?”
Vì từ nhỏ luôn gặp xui xẻo nên mỗi khi rơi vào hoàn cảnh gió êm sóng lặng, cô cứ có cảm giác đây chỉ là sự yên bình trước khi giông bão ập đến. Cô luôn cho rằng, bình yên không giữ được bao lâu, bão tố điên cuồng sẽ tới nhanh thôi.
[ Bổn thống đã thề phải để ký chủ cùng ‘trưởng thành’ với hệ thống. Bổn thống có trách nhiệm đốc thúc ký chủ tự khai quật khả năng tiềm tàng của chính mình, nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, không được có thói quen ham ăn biếng làm, chơi bời lêu lổng, ỷ vào người khác!]
Hệ thống rác rưởi nghiêm túc nói bừa.
Nó nói rất ra hình, ra dạng, nếu Đường Hoan không biết quá rõ bản chất của nó, có khi cô đã tin sái cổ rồi. Thậm chí không cần nghe nó thao thao bất tuyệt xong, cô đã biết nó đang diễn, vì thế, cô mất kiên nhẫn, chém đinh chặt sắt: “Cút! Rác rưởi!”
Với âm thanh trẻ nhỏ, hệ thống hừ lạnh một tiếng, sau đó, cực kỳ ngạo kiều mà offline.
Không phải nó không chịu hỗ trợ, chẳng qua là nó sợ sau khi biết hướng đi của boss trong những ngày gần đây, ký chủ rác rưởi sẽ làm ra những hành động không thể đoán trước mà thôi.
Rất có khả năng cô sẽ vì phủ Thụy Vương mà không diễn theo kịch bản, đi chệch khỏi quỹ đạo nhiệm vụ. Nó còn nghi nếu biết boss phản diện muốn lật đổ Thụy Vương, ký chủ rác rưởi sẽ trở nên tàn nhẫn, thẳng tay giết chết boss!
Tuy rằng bắt ký chủ rác rưởi giết gà, cô cũng sẽ kêu la hồi lâu, nhưng nó không thể quên được khi ký chủ tàn nhẫn lên, tính mạng của mình cô cũng có thể lấy ra để chơi người.
Hệ thống không hỗ trợ, Đường Hoan cũng chẳng thể biết được bất cứ điều gì qua Hiên Viên Võ, vì vậy, cô chỉ có thể thấp thỏm chờ gả.
Nếu anh cam tâm tình nguyên cưới cô, không gây ra bất cứ chuyện gì thì tạm thời an toàn… ha?