Licker dùng móng vuốt chọc vào nóc xe, nóc xe rắn chắc lập tức xuất hiện năm lỗ hổng.
Ngay sau đó, cửa xe bị Licker dùng cái lưỡi dài giật phăng đi. Rầm một tiếng, xe bị hất tung, người trong xe ngã văng ra ngoài.
Bị ném ra xa nhất chính là Thẩm Lương Chi. Lăng Trầm còn tạm ổn, dù sao thì anh cũng có Đường Hoan - mẫu xác sống lý tưởng[1]. Cô che chở anh, trong nháy mắt khi xe bị hất lên, cô ôm anh vào lòng, nhảy ra ngoài.
[ Còn chờ gì nữa, mau lên, khiêng boss nhà chạy đi!]
Hệ thống rác rưởi cực kỳ sốt ruột.
Thẩm Lương Chi lăn hai vòng trên mặt đất, đầu óc quay cuồng. Y vừa định bò dậy thì phát hiện đầu lưỡi máu me của con quái vật kia duỗi thẳng về phía mình.
Đường Hoan dứt khoát khiêng Lăng Trầm lên vai, dùng tốc độ nhanh nhất, chạy vọt về phía Thẩm Lương Chi như một cơn gió lốc. Trong nháy mắt, khi đầu lưỡi của con Licker sắp chạm tới Thẩm Lương Chi, Đường Hoan đã kịp đoạt thức ăn từ miệng hổ[2], cô túm y lên, cấp tốc chạy thoát.
Thế nhưng, tốc độ của cô vẫn chưa đủ nhanh, lưng cô bị Licker liếm trúng.
Gần như là trong nháy mắt, áo choàng đen và váy đều bị ăn mòn thành một lỗ lớn, cả lớp da trên lưng cô cũng bị ăn mòn, máu thịt lẫn vào nhau, nhìn cực kỳ kinh người.
[2]虎口夺食(hổ khẩu đoạt thực): đoạt thức ăn từ miệng hổ.
[ …… ]
Hệ thống đần mặt.
Mẹ nó!
Lúc này cô lại thể hiện tình nghĩa đồng chí cách mạng? Vì sao cô không chạy trốn?
Tức rồi nha!
Bị cướp mất thức ăn, Licker tập lức biến Đường Hoan thành mục tiêu, tỏa định cô.
Lưng cực kỳ đau đớn, Đường Hoan thuận tay ném Lăng Trầm và Thẩm Lương Chi ra ngoài, sau đó chạy vòng vòng với Licker.
Đau đau đau!
Rõ ràng cô đã là xác sống rồi, tại sao còn cảm thấy đau như vậy?
Lực sát thương từ nước dãi của Licker không hề tầm thường, sau khi biến thành xác sống, Đường Hoan chưa từng cảm nhận được sự đau đớn, nhưng lúc này, cô đau đến mức ba hồn gần như là lìa khỏi xác. Xem ra khả năng của nó tương khắc với cô.
[ Bảo cô chạy, cô không chạy nên giờ dính quả báo đấy.]
Thấy tư thế quái dị và tốc độ dường như là đang chậm dần đi của Đường Hoan, ánh mắt Lăng Trầm trở nên âm u.
Thẩm Lương Chi hoảng hốt nhìn bờ lưng bị ăn mòn của Đường Hoan. Y không ngờ sát thương của con quái vật kia lại mạnh đến vậy. Nếu lúc nãy không có cô phấn đấu quên mình, xông lên xách y theo thì chắc hiện tại xác y đã lạnh rồi.
Đường Hoan né đòn cực kỳ khó khăn. Lúc trước tự soi gương, cô cho rằng mình đã đủ xấu rồi, ai ngờ có ngày, cô lại bị đuổi giết bởi một thứ còn xấu hơn cả cô.
Không!
Nếu chết trong tay cái thứ xấu xí này, cô không cam tâm!
Lăng Trầm cau chặt mày, nhìn thấy Đường Hoan càng lúc càng đuối sức, ánh mắt anh loé lên sự hung tàn khó có thể miêu tả thành lời.
“Hoan Hoan, lại đây.” Lăng Trầm vẫy tay với Đường Hoan.
Đường Hoan còn đang bận đuổi bắt với Licker, căn bản không thể để ý tới anh. May mà đầu óc con quái vật này không được thông minh cho lắm, sau khi toả định người nào thì chết cũng không từ bỏ người đó.
Tuy rằng Đường Hoan không có liêm sỉ nhưng cũng chẳng định “hoạ thuỷ đông dẫn”, đi gây tai hoạ cho người khác.
Cô cố chấp, tiếp tục gắng gượng, không nhìn Lăng Trầm lấy một cái.
Môi mỏng của Lăng Trầm mím lại thành một đường thẳng, anh có chút không vui.
Khi sắp bị Licker đuổi kịp thì đột nhiên Đường Hoan cảm thấy đầu đau đớn vô cùng, giống như bị cái gì đó công kích vậy.
[1]丧尸力 max (xác sống lực max): có lẽ từ này được tác giả ‘biến thể’ từ “男友力 max” (bạn trai lực max), “男友力”(bạn trai lực) - dùng cho những người (không kể trai gái) có hành động của một người bạn trai lý tưởng (quan tâm, chăm sóc, ga lăng, mạnh mẽ,...) → “男友力 max” có thể hiểu là một người có những hành động của “bạn trai lý tưởng” đạt mức max. Đây là ngôn ngữ của giới trẻ Trung Quốc. Một người bạn Trung của Diệp mỗ nói, nếu gặp những từ có cấu trúc “xx lực max” thì có nghĩa là “xx đạt cấp max”, tùy từ, tùy ngữ cảnh, thì dịch sao cho phù hợp, gần nghĩa nhất.