Nếu đối phương không định xin lỗi, cô nàng sẽ đánh cho tới khi đối phương xin lỗi mới thôi.
Cho nên, cô nàng đẩy Tô Hàng ra khỏi lòng mình, không nói hai lời mà lập tức đánh cho đám thiểu năng trí tuệ chưa kịp phản ứng kia một trận tơi bời.
Tốc độ của cô nàng vô cùng nhanh, xuống tay lại mạnh, rõ ràng là một cô gái có thân hình mảnh mai nhưng khi đánh người lại chẳng khác gì dã thú, đám nam sinh đối diện không hề có cơ hội phản kháng.
Tô Hàng cảm thấy “hạt giống mùa xuân” trong cậu lại bắt đầu nảy mầm.
“Nữ hiệp, bạn lại cứu tôi một lần nữa, bạn muốn tôi báo đáp bạn thế nào?”
Lấy thân báo đáp ư?
Nếu muốn giải quyết bóng ma tâm lý thì không phải không thể, chẳng qua cần thời gian mà thôi. Nhưng vì Phượng Hoàng, cậu tình nguyện bỏ thời gian ra để chinh phục bóng ma tâm lý của mình.
Dù sao thì đây cũng là duyên phận trời định trong số mệnh của cậu! Nếu không phải vậy thì sao cô nàng có thể xuất hiện hết lần này đến lần khác khi cậu gặp nguy hiểm cơ chứ!
Ngón cái chầm chậm cọ xát vào ngón giữa hai lần, có vẻ như Phượng Hoàng đang tự hỏi vấn đề gì đó thì phải. Một lúc sau, cô nàng lên tiếng: “Cậu muốn báo đáp ta?”
Tên thiểu năng trí tuệ này khá thú vị, vừa nãy, lúc cô nàng cứu cậu, hệ thống thu thập năng lượng chính trực đã thông báo điểm nhân phẩm của cô nàng được công thêm một điểm, biến thành -8.
Tô Hàng gật đầu đầy mong chờ.
Chẳng lẽ Vệ Nữ trong lòng cậu thật sự muốn cậu lấy thân báo đáp?
“À, vậy cậu cho ta tiền là được, hai trăm nghìn mua hai cái mạng của cậu, không vấn đề chứ?”
Tô Hàng: “……” Cảm giác như có một chậu nước đá đổ thẳng xuống đầu, lạnh thấu tim. Tuy rằng cực kỳ tủi thân, nụ cười trên mặt cũng trở nên cứng đờ nhưng cậu vẫn miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ.
“Chỉ cần hai trăm nghìn thôi sao? Bạn đưa số tài khoản ngân hàng cho tôi, tôi chuyển cho bạn.”
Phượng Hoàng lấy giấy bút ra, xoẹt xoẹt vài nhát, viết số tài khoản rồi ném cho Tô Hàng.
Công chúa xé X hoàn toàn không thèm để ý chuyện này nhưng nếu có kẻ thiểu năng trí tuệ muốn cho cô nàng tiền thì cô nàng cũng không ngượng tay, dù sao thì bây giờ cô nàng cũng chẳng có tiền.
Sau khi đánh mấy tên cùng lớp một trận tơi bời, đột nhiên Phượng Hoàng cảm thấy nhóm người được gọi là con nhà giàu quá yếu.
Muốn gây chuyện mà chẳng thấy một chút cảm giác kích thích gì. Mấy tên con trai lớn đầu lại không có nổi một tên đánh lại cô nàng. Hơn nữa, động tay động chân còn là thủ đoạn gây chuyện cơ bản nhất nữa chứ.
Chẳng thú vị tẹo nào! Đáng lẽ phải có một khoảng không gian rộng lớn hơn để cô nàng thỏa sức gây chuyện mới đúng! Ví dụ như cả nước, cả thế giới, hay toàn bộ thời không ấy!
Tô thiếu gia cảm thấy tim mình đang rỉ máu. Cậu cho rằng mình lập tức được lấy thân báo đáp, ai ngờ lại phải chịu nỗi khổ vì bị cự tuyệt.
Đớn đau thay!
*
* *
Tả Ngự Sâm còn chưa kịp đến gặp lỗi X bí ẩn kia thì vận mệnh của Tô Hàng đã lại xuất hiện sai lầm lần nữa.
Y day day ấn đường. Dựa theo đúng quỹ đạo của vận mệnh thì Tô Hàng phải chết vì bệnh tim tái phát trên đường tới lớp học từ lần trước, nhưng, do một lỗi không rõ nào đó mà cậu được cứu.
Sau khi y điều chỉnh lại thì lẽ ra là lúc này Tô Hàng bị bạn học đẩy ngã ra đất, sau đó bệnh tim tái phát, không kịp cấp cứu rồi “thăng” mới đúng.
Mỗi người đều có thời gian sinh lão bệnh tử riêng. Kể cả may mắn thoát chết một lần thì sau đó cũng sẽ bị điều chỉnh lại bởi nếu thời gian sinh lão bệnh tử của một người thay đổi, hiệu ứng cánh bướm sẽ xuất hiện, ảnh hưởng đến vận mệnh của những người xung quanh.
Lần này, Tô Hàng lại được cứu!