“Đừng dễ dàng tin tưởng bất cứ người nào.”
“Đừng để lộ toàn bộ những gì mình có cho bất cứ ai”
“Cố gắng sống thật tốt.”
Đường Hoan nhanh chóng viết xuống giấy những dòng dặn dò cuối cùng này. Sau đó, cô trốn sang một bên, yên lặng chờ nhóm người kia mang chàng trai đi cùng.
Đường Hoan biết thật ra cậu thiếu niên này có dị nặng, chẳng qua mấy ngày sống chung, cậu không hề lộ ra cho cô thấy mà thôi.
Mong rằng thiếu niên vẫn luôn làm được việc này.
Đường Hoan không hề biết toàn bộ hành động của mình đều đã lọt vào mắt người đứng trên cao.
“Càng ngày tôi càng thấy hứng thú đối với nữ xác sống này! Không ngờ cô còn cứu người! Chờ bắt được, chắc chắn tôi sẽ mang đi giải phẫu.”
Người đàn ông trẻ tuổi ấy chẳng khác nào một cái máy phát, y cứ luôn miệng nói mãi không ngừng. Y nhìn chằm chằm Đường Hoan như thể cô là một món bảo bối khó lường mà y phát hiện ra vậy.
Người đàn ông mặc trang phục màu xanh tím than theo phong cách thời Đường bên cạnh y vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng. Bờ môi mỏng khiến anh trông có vẻ bạc tình. Đôi mắt đen tuyền sâu thẳm, rất khó để nhìn ra anh đang nghĩ gì.
Nhưng, Thẩm Lương Chi biết, Lăng Trầm giống y, cực kỳ có hứng thú đối với nữ xác sống kia!
Hai người họ ở chung phòng ký túc xá, học chung một chuyên ngành.
Tục ngữ có câu: “Cặp đôi cơ hữu[1], một đời một kiếp cùng tiến bước”, về Lăng Trầm, y vẫn hiểu đôi chút, nếu không có hứng thú với nữ xác sống phía dưới thì anh đã sớm kêu mọi người xuất phát, đi thẳng về thủ đô rồi.
Mạt thế tới quá đột ngột, bọn họ “bị đánh” không kịp trở tay. Vốn đang nằm ngủ yên ổn trong ký túc xá, kết quả vừa tỉnh dậy, thế giới đã hoàn toàn thay đổi.
May mà có Lăng Trầm nên tình hình cũng không quá hỗn loạn, mọi chuyện đâu ra đấy, họ nhanh chóng tới tòa nhà thí nghiệm, sau đó mở ra phòng thí nghiệm khẩn cấp rồi khóa cửa lại.
Chẳng biết làm thế nào mà chỉ dựa vào một cái xác sống bọn họ bắt được, Lăng Trầm đã nhanh chóng nghiên cứu ra nước thuốc có thể che giấu hoàn toàn mùi của người sử dụng trong một khoảng thời gian nhất định, xác sống cũng sẽ không công kích người đó.
Nhưng, vì thời gian nghiên cứu hữu hạn nên loại nước thuốc ấy chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn ngủi, không thể kéo dài.
Lăng Trầm là một người cuồng nghiên cứu y học. Thế giới thành ra như vậy, anh không hề hoảng loạn, ngược lại, còn có thể lờ mờ cảm nhận được sự hưng phấn mà anh đang che giấu.
Thật ra, chỉ cần là người nghiên cứu y học thì đều sẽ cảm thấy hưng phấn giống anh, dù sao thì xác sống cũng là thứ cực kỳ thần bí.
Rốt cuộc vì sao lại sinh ra biến dị?
Việc này có sức hút trí mạng đối với người làm nghiên cứu y học, khiến họ vội vã muốn được nghiên cứu xem lý do tại sao.
Nhưng hiện tại, thành phố này đã hoàn toàn trở thành một thành phố của xác sống, không quá an toàn, hơn nữa, dụng cụ dùng để thí nghiệm cũng không đủ, vì vậy, họ cần nhanh chóng rời khỏi.
Lăng Trầm phân tích, mặc dù thủ đô cũng có xác sống nhưng thủ đô lại là trọng địa quân sự, hơn nữa, rất nhiều người có địa vị cũng ở đó, chắc chắn thủ đô sẽ nhanh chóng thành lập căn cứ phòng ngự. Cho nên, nhóm bọn họ quyết định đi tới thủ đô.
[1]cơ hữu: bạn gay (đã giải thích rõ ở thế giới đầu)