Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lần này nâng tách trà lên lại phát hiện ra điểm khác biệt

Kim Phi không hiểu về màu sắc, nhưng mùi hương tỏa ra lại thoang thoảng lạ thường.

“Vũ Dương, trà này của người rất ngon, trước đây ta đã uống vài lần rồi, nhưng đây là loại thơm nhất”

Kim Phi cầm tách trà đưa lên mũi “Đó là điều đương nhiên, đây chính là cống phẩm Thân

Châu đưa tới, người bình thường muốn uống cũng không được”

Cửu công chúa cười nói.

Thân Châu cách kinh thành không quá xa, trà mới hãng năm lúc nào cũng sẽ tiến cống cho hoàng thất.

Lá trà được tiến công được nhiên là tinh phẩm trong số các tỉnh phẩm, hoàng tử, công chúa và các đại thần trong triều đình cũng rất vinh dự khi có được trà làm cống phẩm.

“Thảo nào lại ngon như vậy, thì ra là cống phẩm"

Kim Phi bừng tỉnh: “Trên đường tới đây ta còn lo người ở kinh thành sống không được tốt đấy, kết quả ngay cả cống phẩm mà người cũng được uống”

“Không hề, sống không hề tốt chứt nào” Cửu công chúa đột nhiên nằm tay Kim Phi, đôi mắt long lanh chớp chớp, nũng nịu nói: “Vũ Dương ngày đêm nhớ nhung tiên sinh.”

“Khu khụ!”

Kim Phi bị sự thay đổi của Cửu công chúa đánh cho trở tay không kịp,

Vừa nãy cô ấy còn đang nghiêm túc, nói trở mặt là trở mặt ngay được sao?

Cửu công chúa nhìn bộ dạng ấm ức của Kim Phi, che miệng cười.

Coi như là cô ấy đã năm trúng điểm yếu của Kim Phi rồi

Đang định nhân dịp trêu đùa Kim Phi vài câu thì lại thấy Tân Trấn dẫn người lao vào sân.

Cửu công chúa buông tay Kim Phí ra, đứng dậy ra khỏi gian nhà chính.

Kim Phi ở phía sau nghiến răng, rồi cũng theo ra ngoài. “Tân đô thống, có tin gì không?” Cửu công chúa hỏi.

“Điện hạ, Kim tiên sinh, xảy ra chuyện lớn rồi!"

Sắc mặt Tân Trấn tái mét: “Cha ta bị người ta ám sát, hôn mê bất tỉnh, cấm quân bị Trần Tân Bình và Phùng Tứ Thành. khống chế rồi, bọn họ không chỉ canh giữ cổng thành, mà còn phong tỏa cả hoàng cung!"

“Cái gì?”

Dù Cửu công chúa đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng vẫn bị tin này làm cho kinh hãi



Cấm quân chưa được điều động, cô ấy cũng biết trong thành đã xảy ra chuyện, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy.

Cả hoàng cung đã bị người ta phong tỏa!

“Có tin gì của phụ hoàng không? Phụ hoàng thế nào rồi?”

Cửu công chúa vội vàng hỏi.

“Không biết, hoàng thành đã bị người của Trần Tân Bình và Phùng Tứ Thành bao vây, Cục tình báo cũng không hỏi được tin gì”

Tấn Trần nói: “Nhưng trước khi phong tỏa hoàng thành có người đã thấy Thái tử dẫn người của sáu đội quân Đông Cung vào hoàng thành."

“Sáu đội quân Đông Cung không phải nằm trong tay Tân

Chung sao, ngươi phái người đi hỏi hắn xem!” Cửu công chúa nói

“Nhi đệ... Nhị đệ đã chết rồi..." Tn Trấn nghiến răng nói: “Cục tình báo nói, nhị đệ bị treo ở cột ngoài Đông Cung”

“Trần Trạch Hựu đang muốn tạo phản sao?”

Ngay cả người kiên định như Cửu công chúa, lúc này cũng không khỏi run lên

Không biết là đang tức hay sợ nữa. Hoàng đế sắp xếp nhị ca của Tân Minh là Tân Chung tới đảm nhiệm sáu đội quân Đông Cung, cũng là đế giám sát Thái tử ở một mức độ nhất định.

Thái tử cũng đã biết điều này, cho nên lúc Tần Chung vừa mới tới Đông Cung thường xuyên bị Thái tử gây khó dễ.

Cũng may Tân Chung linh hoạt hơn đại ca và tam đệ nhiều, làm cho Thái tử vui vẻ, từ đây hai người có thể nói là như hình với bóng.

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng, sau khi Thái tử kế vị, Tân Chung nhất định sẽ được trọng dụng.

Ai ngờ, giờ lại bị treo cố chết... Tân Bành bị ám sát, Tân Chung bị giết hại.

Hai trong tứ trụ của nhà họ Tần trong chốc lát đã ngã xuống.

Dù Tân Trấn vẫn còn sống, nhưng anh ta lại không liên lạc được với quân giáp đỏ, có thể nói là tướng không binh

Thuộc hạ của Tân Minh chỉ còn lại mấy thị vệ, càng không thế nào trông cậy được.

“Phụ hoàng nhất định không thế xảy ra chuyện!" Cửu công chúa kéo Kim Phi lại, cầu khẩn nói: “Tiên sinh, giúp ta một tay, ta muốn vào cung!”

“Đừng sốt ruột!” Kim Phi cũng nhận thức được độ nghiêm trọng của vấn đề, an ủi Cửu công chúa một tiếng, nghiêng đâu hô: “Đại Lưu, bắn pháo hiệu số ba, gọi Lão Ưng tới đây!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK