Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất cứ việc gì cũng nên làm có chừng mực, lão thần nhận thấy với công lao của công cuộc ra công cứu giúp hiện nay thì nên đến lúc kết thúc rồi!”

Thiết Thế Hâm nói xong thì cúi đầu đứng sang một bên, chờ đợi cơn tức giận của Cửu công chúa.

Quả thật Cửu công chúa rất tức giận nhưng khi cô ấy vừa định nói chuyện thì Kim Phi đã đè lên vai cô ấy một cách nhẹ nhàng.

Thiết Thế Hâm là người phụ trách của viện Khu Mật, cũng chính là trợ thủ đắc lực của Cửu công chúa.

Ngoại trừ việc có chút bụng dạ hẹp hòi khi lần đầu gặp Kim Phi thì sau khi đến Kim Xuyên, ông ta cũng đã giải quyết mọi việc chính trị vô cùng thỏa đáng.

Muốn bồi dưỡng được một người tài năng như vậy không phải là điều dễ dàng, Kim Phi lo lắng nếu Cửu công chúa thật sự trở mặt với Thiết Thế Hâm thì sau này sẽ để lại khúc mắc trong lòng mỗi người.

Trước kia khi chuyện tương tự xảy ra thì đều là Cửu công chúa đóng vai kẻ ác, lần này đến lượt Kim Phi.

"Thiết đại nhân, nói thật, ta rất vui mừng vì những điều ông vừa nói, điều đó chứng tỏ khi xưa ta đã không nhìn lầm người, quả thật ông khác xa kẻ nịnh bợ ngày xưa, không uổng công ta chạy mấy trăm dặm đến khe núi để mời ông ra ngoài!”

Đầu tiên, Kim Phi thừa nhận những gì Thiết Thế Hâm vừa nói, sau đó nói: "Nếu hôm nay Thiết đại nhân đã thẳng thắn thành khẩn như vậy thì ta cũng có chuyện muốn nói, chúng ta hãy nói chuyện thoải mái đi!

Mặc dù biết lời Kim Phi nói chỉ chính là lời khách sáo nhưng trong lòng Thiết 'Thế Hâm cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ông ta chắp tay nói: “Mời Kim tiên sinh nói!”

“Thật ra giảm thuế mười năm không phải là bệ hạ lập tức quyết định mà là do †a đề nghị rồi sau đó chúng ta cân nhắc mất mấy tháng rồi cuối cùng mới đưa ra quyết định!"

Kim Phi nói: "Ta đề nghị như thế vì có ba nguyên nhân.

Đầu tiên là do trước đây người dân sống quá vất vả, nếu chúng ta không giảm thuế thì bọn họ sẽ không thể chống đỡ được và cũng sẽ không có ai hỗ trợ chúng tai"

“Vậy thì ba năm giảm thuế là đủ rồi, vì sao phải là mười năm?” Thiết Thế Hâm nói: “Cho dù quyết định mười năm thì lúc đầu cũng chỉ nên nói ba đến năm năm, như thế ngộ nhỡ sau này có xảy ra chuyện gì còn có thể nói lại nhưng Bệ hạ giảm thẳng mười năm!

Ngộ nhỡ triều đình thật sự hết tiền mà chúng ta lại tăng thuế thì nhất định người dân sẽ kêu than ầm không ngừng!”

“Thiết đại nhân, ông để ta nói xong đã!” Kim Phi nói: "Những gì ông vừa nói không sai, dù sao Vũ Dương cũng là nữ đế đầu tiên trong lịch sử, bắt buộc phải cho người dân tìm được chỗ tốt thì bọn họ mới sẵn sàng đi theo chúng ta!

Nguyên nhân thứ hai là dân số Xuyên Thục quá ít, chúng ta bắt buộc phải cung cấp cho người dân đủ thời gian và đủ lương thực thì dân số mới có thể nhanh chóng phục hồi!

Dân số mới là nền tảng của mọi thứ, không có con người thì mọi thứ chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi!”

Nghe Kim Phi nói như thế thì Thiết Thế Hâm rơi vào trầm mặc.

Đúng vậy, dân số là nền tảng của mọi thứ, mà nếu muốn nuôi sống một lượng dân số đủ lớn thì bạn phải cung cấp đủ lương thực cho người dân, để đảm bảo rằng mọi người không chết đói!

"Ngoại trừ nguyên nhân ta vừa mới nói thì vẫn còn một nguyên nhân thứ bai"

Kim Phi nói: “Nông dân quanh năm suốt tháng bán mặt cho đất bán lưng cho trời, tần tảo vất vả cả năm trời mới chỉ thu hoạch được một ít, người dân sẵn lòng †in tưởng Bệ hạ, tin tưởng chúng ta, ta muốn nông dân có cuộc sống tốt đẹp chứ không phải tước đoạt lương thực mà họ cần để tồn tại!"

“Ta cũng không muốn lấy lương thực dùng để ăn của người dân, nhưng vẫn là câu nói đó, tiền từ đâu mà ra?” Thiết Thế Hâm hỏi.

Kim Phi vỗ vai Thiết Thế Hâm: "Lão Thiết à, có rất nhiều cách để kiếm tiền mà, đừng chỉ chăm chăm nhìn vào đồng tiền mà người nông dân vất vả mới kiếm được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK