Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để ươm mầm khoai tây, phó tướng của Lưu Thiết đã dành ra một nhà kho, mấy ngày sau đó, cuộc sống hàng ngày của Kim Phi và công chúa Lộ Khiết gần như chỉ quanh đi quẩn lại giữa chỗ ở và nhà kho, thỉnh thoảng thì đi lên trên tường thành xem thử liên minh các bộ lạc nhỏ.

"Thật tốt quá!"

Công chúa Lộ Khiết tựa vào lồng ngực Kim Phi, nhìn dân du mục dưới tường thành đi làm về với nụ cười tươi trên khuôn mặt.

Theo kế hoạch ban đầu của Kim Phi và công chúa Lộ Khiết, phải xây một xưởng dệt lông cừu bên ngoài thành Du Quan, do Kim Phi cung cấp kỹ thuật và liên minh các bộ lạc nhỏ cung cấp lông cừu và công nhân, cùng tiến hành sản xuất.

Nhưng bây giờ liên minh các bộ lạc nhỏ cũng không còn dê bò nữa, cho dù Kim Phi đem một ít dê bò lúc trước công chúa Lộ Khiết bồi thường về, ít nhất cũng phải mất mấy năm nhân giống nữa thì quy mô mới đủ lớn.

Trong khoảng thời gian mấy năm rảnh rỗi này, liên minh các bộ lạc nhỏ không thể dựa vào Đông Hải mãi được?

Công chúa Lộ Khiết trước kia vẫn luôn buồn rầu vì chuyện này, bây giờ thì tốt rồi, không chỉ có quặng than, còn có khoai tây, công chúa Lộ Khiết chợt cảm thấy áp lực đã giảm đi, cả người cô ta cũng trở nên hoạt bát hơn chút.

"Gần đây nàng có liên lạc với phía trong núi không?" Kim Phi hỏi.

Sau khi công chúa Lộ Khiết đến Đông Hải, liên minh các bộ lạc nhỏ bị Hữu Hiền Vương đuổi giết tới chốn rừng thâm núi sâu, năm ngoái Băng Nhi mang theo tín vật của công chúa Lộ Khiết đã tìm thấy bọn họ, một nhóm người đã đi theo Băng Nhi tới thành Du Quan, nhưng còn một số dân du mục không dám tin tưởng Kim Phi, sợ sau khi đi tới thành Du Quan sẽ bị nhân viên hộ tống thả lưới †óm gọn một mẻ nên không dám đi theo.

Việc đào mỏ và trồng khoai tây sắp tới đều cần không ít sức lao động, chỉ dân du mục ngoài thành thôi thì nhất định không đủ, nên Kim Phi nghĩ tới nhóm dân du mục trong núi.

"Liên lạc rồi, " công chúa Lộ Khiết gật đầu: "Tháng trước bọn họ phái người đại diện tới, sau khi người đại diện trở về sẽ nói tình hình thành Du Quan cho các tộc nhân bên đó, cũng có một nhóm tộc nhân khác đồng ý tới, nửa tháng trước đã truyền tin đến, bọn họ đã lên đường rồi, phỏng chừng còn mười mấy ngày nữa là có thể đến đây.

Nhưng vẫn còn một nhóm tộc nhân không muốn tới, bọn họ muốn ở lại trong rừng làm thợ săn."

Nói tới đây, giọng công chúa Lộ Khiết có chút mất mát và tiếc nuối.

Mùa đông năm ngoái quá lạnh, chốn rừng thâm núi sâu còn lạnh hơn thành Du Quan, mặc dù trong rừng không thiếu vật liệu sưởi ấm như gỗ, nhưng nhóm dân du mục trốn ở trong rừng đó là do bị đuổi giết mới chạy vào trong rừng, thời gian khá gấp rút, cũng chưa dự trữ trước đồ dùng cho mùa đông, khi tuyết rơi dày đặc, tuyết đọng trong rừng còn cao hơn eo, cũng không thể nào đi ra ngoài †ìm thức ăn, mùa đông năm ngoái không ít người đã chết đói.

Dù vậy, vẫn có một số người không muốn tới thành Du Quan, rõ ràng là không tin Kim Phi, cũng bắt đầu không tin công chúa Lộ Khiết.

"Mỗi người đều có chí hướng riêng, bọn họ không muốn tới thì không cần tới." Kim Phi an ủi một câu rồi hỏi sang chuyện khác: "Quặng than mới phát hiện ra nằm ở chỗ nào?"

"Ở bên kia, " công chúa Lộ Khiết chỉ hướng Tây Bắc: "Mấy ngày trước huynh đệ Mạc Thành đã xác nhận xong chỗ để khai thác, nếu như thuận lợi, còn mấy ngày nữa là có thể bắt đầu đào mỏ rồi."

"Có cách xa lắm không?" Kim Phi lại hỏi.

"Chắc khoảng hai mươi dặm, " công chúa Lộ Khiết trả lời: "Gần đây ta đang suy nghĩ xem nên sửa đường hay đào kênh."

Theo như Mạc Thành thăm dò, trữ lượng than của quặng than Liễu Giang không cao cũng không thấp, nhưng thành Du Quan chắc chắn sẽ dùng không hết, sau khi than đá được khai thác, nhất định phải chở đến Đông Hải hoặc những địa phương khác thông qua bến tàu thành Du Quan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK