Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, Nhuận Nương rất có tài năng bếp núc, cũng rất có tâm, nấu canh rong biển cực kỳ tươi ngon, Kim Phi ăn liền mấy bát mà cơm thì chẳng ăn mấy.

Đêm qua y ngủ không ngon giấc, sau bữa trưa, Kim Phi chợp mắt một lát, tỉnh dậy liền đi vào thư phòng.

Dù là phát hiện rong biển hay thành lập Cục quản lý hàng hải, đối với Đại Khang đều rất quan trọng, Kim Phi cần phải nói chuyện này với Cửu công chúa càng sớm càng tốt.

Đây không chỉ là sự tôn trọng cơ bản nhất đối với Cửu công chúa, Kim Phi còn muốn nghe ý kiến của Cửu công chúa.

Ngoài ra, Kim Phi còn viết thư riêng cho Quan Hạ Nhị, Đường Đông Đông, và mấy người Mãn Thương.

Thư viết cho Quan Hạ Nhi thuần túy là thư nhà, thứ cho Đường Đông Đông và Mãn Thương thì là thư công việc, trong đó còn có những bản vẽ chỉ tiết của máy dệt lưới.

Chuyển thư cho Thiết Chùy để anh ta sắp xếp ca - nô gửi về Xuyên Thục.

Làm xong việc này, Kim Phi lại vội vàng đi đến xưởng đóng thuyền.

Hai ngày tiếp đó, Kim Phi và Hồng Đào Bình đều ở lại xưởng đóng thuyền.

Những người khác cũng không nhàn rỗi, ai cũng có việc phải làm.

Sáng ngày thứ ba, Kim Phi vừa mới ngủ dậy, còn chưa kịp ăn sáng, Thiết Chùy đã vội vàng tới báo cáo, nói Trịnh Trì Viễn

đang chờ y ở thư phòng.

Với EQ của Trịnh Trì Viễn, nếu không phải việc gấp thì chắc chắn sẽ không tới tìm lúc sáng sớm thế này.

Kim Phi lập tức nghĩ ngay rằng chắc là đội tiêu diệt cướp biển có tin tức, nhanh chóng rễ vào thư phòng.

Quả nhiên, vừa vào thư phòng, Trịnh Trì Viễn đã chạy lên đón, kích động nói: “Tiên sinh, có tin! Có tin rồi!”

“Trịnh tướng quân đừng gấp gáp/ Kim Phi thấy Trịnh Trì Viễn nứt cả môi, nhấc ấm trà rót chén nước cho anh ta: “Uống nước rồi nói."

“Đa tạ tiên sinhl” Trịnh Trì Viễn vội khom lưng nhận bát trà.

Kim Phi nhìn Trịnh Trì Viễn uống trà cái ực, lúc này mới hỏi: “Tin tức gửi đến từ bao giờ?”

“Buổi sáng giờ Mão, Trịnh Trì Viễn trả lời.

“Kết quả ra sao?”

“Bẩm tiên sinh, thắng tol”

Trịnh Trì Viễn kích động lấy ra hai phong thư từ trong tay áo, dâng hai tay cho Kim Phi: “Đây là báo cáo chiến đấu từ tiền

tuyến, mời tiên sinh đọc!”

Kim Phi cũng không chần chờ, nhanh chóng cầm lấy phong thư.

Hai bản báo cáo trận chiến lần lượt được viết bởi quan chỉ huy thủy quân và quan chỉ huy đội hộ tống, nội dung tương tự nhau.

Bọn cướp biển chưa bao giờ nghĩ rằng thủy quân sẽ tiến sâu vào đảo Mạo Lãng để tấn công chúng, đến khi phi công đội hộ tống lái phi thuyền trên không đảo Mạo Lãng thì đám cướp biển mới kịp phản ứng lại.

Thấy không thể tấn công được phi thuyền bay trên trời, chỉ có thể đứng dưới đất hứng bom, bọn cướp biển định lên tàu trốn thoát.

Đáng tiếc khi phi thuyền ra tay thì tàu ca nô cũng đã phong tỏa đảo Mạo Lãng, hơn nữa phi thuyền cũng không tấn công cướp biển ngay, mà ném lựu đạn và bình dầu hỏa từ trên cao xuống, tiêu diệt hai hàng tàu cướp biển gần bờ nhất

Không có tàu, bọn cướp biển không có cách nào trốn thoát, hoàn toàn bị mắc kẹt trên đảo Mạo Lãng.

Sau đó phi thuyền và khinh khí cầu bắt đầu ném bom rải thảm.

Cướp biển tàn ác hơn nhiều so với thổ phỉ, thường xuyên làm ác, cho nên đối với cướp biển, thái độ của Kim Phi và Trịnh Trì Viễn hoàn toàn nhất trí - Bất kệ là nước ngoài hay ngư dân Đại Khang giả trang, tiêu diệt toàn bội!

Phi thuyền và mười mấy khinh khí cầu ném bom suốt một ngày đêm, gần như toàn bộ lựu đạn và dầu hỏa lấy ra từ tàu chiến đều xả ra hết, cuộc ném bom mới kết thúc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK