Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rất nhanh sau đó, Tiểu Ngọc dẫn theo mấy nữ binh lính và thành viên bị thương, bố trí đặt những chiếc nỏ hạng nặng ở nhiều ngã tư dẫn tới xưởng dệt và lò luyện gang.

Nữ binh lính chịu trách nhiệm bắn, phụ nữ trong thôn chịu trách nhiệm lên dây.

Ngay lập tức, bầu không khí toàn bộ làng Tây Hà đều trở nên nghiêm trang.

Advertisement

Lưu Thiết lên đường chưa bao lâu, các nữ binh lính canh gác trên cao vội vàng đi tìm trưởng làng cùng Đường Đông Đông.

“Trưởng làng, quản đốc Đường, bên ngoài có người tới!”

Nữ binh lính lo lắng nói.

Advertisement

Sắc mặt của trưởng làng và Đường Đông Đông lập tức thay đổi rõ rệt, vội vàng chạy tới vùng đất cao.

Quả nhiên, cách làng chừng một dặm, có một đội quân đang tới.

Hàng trăm ngọn đuốc trông giống như một con rồng lửa, uốn lượn dài gần 200 mét, thoạt nhìn có khá nhiều người.

“Không lẽ hôm nay thổ phỉ thực sự đánh tới làng Tây Hà sao?”

Sắc mặt trưởng làng lộ ra vẻ kinh hãi.

Lúc này có thể nói rằng làng Tây Hà phòng ngự rỗng rất nhiều, nếu như thực sự có hàng trăm thổ phỉ đánh tới, hậu quả sẽ rất thảm!

Nhưng cho dù biết như vậy, trường làng và Đường Đông Đông cũng vẫn sẽ phái người đi ứng cứu Kim Phi.

Bởi vì nếu như Kim Phi chết, hậu quả còn nghiêm trọng hơn việc làng Tây Hà bị thổ phỉ đánh nhiều.

Bây giờ có thể nói rằng tất cả mọi người dân ở làng Tây Hà đều là binh lính, rất nhiều phụ nữ đều được huấn luyện nghiệp dư, hơn nữa chiến đấu ở đất của mình, bọn họ có thể cầm cự được tới rạng sáng.

Nhưng nếu như Kim Phi chết rồi, bầu trời của làng Tây Hà sẽ vĩnh viễn không sáng nữa.

“Trưởng làng, nếu thực sự có thổ phỉ tới tấn công, có lẽ sẽ không phô trương như vậy đâu”.

Đường Đông Đông nói: “Có khi nào là làng Quan Gia phái người tới”.

“Chỗ đó quả thực là hướng của làng Quan Gia”.

Trường làng nghĩ một chút: “Ta ra xem, nếu thật sự là thổ phỉ, ta sẽ phóng mũi tên cảnh báo, mọi người chuẩn bị sẵn sàng, còn nếu như là lão Quan thì ta sẽ đưa bọn họ về đây”.

“Không được, như vậy quá nguy hiểm, trưởng làng, ông không được đi”.

Đường Đông Đông lập tức lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK