Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay cả trạng thái của nhân viên hộ tống đi lại tuần tra cũng có phần sa sút.

Số lượng phi thuyền trên bầu trời mặc dù không giảm bớt nhưng tốc độ đã chậm đi rất nhiều. Hơn nữa vì để tránh làm phiền đến người dân, máy hơi nước cũng đã dừng hoạt động, phi thuyền bay lơ lửng ở trong gió.

“Hai người các ngươi nghe cho rõ đây, sau khi nhân viên hộ tống tuần tra đi qua, chúng ta sẽ đồng thời đột phá vòng vây ở ba nơi đã nói rõ từ ban ngày!”

Gã thủ lĩnh dặn dò: “Sau khi đột phá vòng vây thành công thì nhanh chóng chạy vào trong trấn. Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất tìm một vài bộ quần áo cũ của tiện dân để mặc lên, rồi nhân lúc hỗn loạn mà lẻn ra khỏi trấn Vĩnh Lâm, tập hợp lại ở núi Nhạn Đấng, đã nhớ rõ chưa?”

“Nhớ rõ rồi!"

Sát thủ mặt sẹo và sát thủ một tai cùng gật đầu.

“Đợi lát nữa ta sẽ dùng tiếng huýt sáo để ra hiệu, ba người chúng ta cùng nhau xông lên!” Gã thủ lĩnh dặn dò một tiếng rồi xuyên qua màn đêm, lẻn về phía đông, ẩn nấp sau một bụi cây.

Sát thủ mặt sẹo và sát thủ một tai cũng cúi người chạy về các điểm đột phá vòng vây của mình.

Ba địa điểm này chính là ba nơi mà ban ngày bọn chúng đã chọn ra, cách trấn Vĩnh Lâm gần nhất, sau khi đột phá vòng vây là có thể lao vào trấn trong thời gian ngắn nhất. Ngôn Tình Hài

Bây giờ trong trấn Vĩnh Lâm có rất nhiều người ngoài, chỉ cần núp trong đám người, với năng lực ẩn nấp và che giấu của sát thủ, nhân viên hộ tống muốn tìm ra được bọn chúng là rất khó!

Cúc cu!

Sau khi nấp kĩ xong, gã thủ lĩnh bắt chước tiếng chim hót.

Cúc cu!

Cúc cu!

Sát thủ mặt sẹo và sát thủ một tai nhanh chóng đáp lại, bày tỏ bọn chúng cũng đã chuẩn bị xong rồi.

Gã thủ lĩnh đứng lên cử động thân thể một chút rồi sau đó ngẩng cổ lên huýt sáo.

Khi tiếng huýt sáo vừa dứt, gã dùng ra tốc độ nhanh nhất mà lao ra ngoài.

“Ai?”

“Đứng lại

“Mau gọi người tới!”

“Bọn sát thủ chạy xuống núi."

Người dân gác đêm bị tiếng huýt sáo thu hút, đồng loạt hét lớn.

Gã thủ lĩnh liếc mắt về phía tây, trong mắt không khỏi lóe lên một luồng sát ý!

Sát thủ mặt sẹo và sát thủ một tai đều trốn ở phía tây của gã, nhưng lúc này chỉ có một

mình sát thủ mặt sẹo cùng gã xông ra ngoài, sát thủ một tai lại không thấy bóng dáng!

Gã thủ lĩnh lập tức hiểu ra, sát thủ một tai muốn để gã và sát thủ mặt sẹo làm bia đỡ đạn!

Chờ sau khi bọn họ đã thu hút hỏa lực của nhân viên hộ tống, sát thủ một tai sẽ lại nhân cơ hội đột phá vòng vây, như vậy thành công sẽ càng lớn!

“Đáng chết, sớm biết tên này không nhờ vả được gì, ta và lão đại nên giết chết tên phản bội này trước mới phải!"

Sát thủ mặt sẹo cũng tức giận đến mức nghiến răng.

Nhưng hắn đã bị người dân gác đêm phát hiện rồi, chỉ đành nhằm mắt xông về phía trước!

Sát thủ mặt sẹo càng nghĩ càng tức giận, bèn hét lên: “Phía sau con đường mòn phía tây còn có một tên khác đang ẩn nấp!”

Nếu sát thủ một tai đã bán đứng mình, vậy thì hắn cũng sẽ không để đối phương được yên ổn.

Phía sau con đường mòn, sát thủ một tai đang nheo mắt chờ cơ hội, nghe sát thủ mặt sẹo hét lên như vậy, hắn cũng không dám đợi thêm nữa mà cùng lao ra ngoài.

Vì động tĩnh vừa rồi, nhân viên hộ tống và người dân vốn còn đang sa sút tinh thần, nháy mắt đã trở lên vô cùng hăng hái.

Những ngọn đuốc đung đưa ở trong làng, hiển nhiên những nhân viên hộ tống đang nghỉ ngơi cũng đã bị kinh động!

“Tất cả đừng xông lên, người bắn nỏ đâu, lựu đạn đâu, gọi hết lại đây cho ta!”

Trung đội trưởng phụ trách gác đêm cao giọng gào lên.

Nhưng tiếng còi, tiếng chiêng, tiếng la hét lại cùng nhau vang lên, giọng nói của anh ta bị át đi.

Điều đáng sợ nhất là người dân gác đêm không hề biết sự nguy hiểm của sát thủ, vừa nhìn thấy đối phương xuất hiện, đều đồng loạt giơ dao phay, dao bổ củi lên, có người còn nhặt cả hòn đá ở dưới đất, chạy đến bao vây.

“Các người làm gì vậy, lui hết xuống cho ta!”

Trung đội trưởng la hét đến khàn cả giọng, nhưng người dân lại vẫn lao về phía trước!

Người dân xông lên ở hàng đầu tiên, chỉ cách gã thủ lĩnh chưa đầy mười mét.

Nếu lúc này ném lựu đạn hay bắn tên thì chắc chắn sẽ làm người dân bị thương!

Mắt thấy sát thủ đã giơ dao găm ở trong tay lên, trung đội trưởng lo lắng đến mức mắt gần như bốc cháy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK