Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắn đã đồng ý đến buổi hẹn, chứng tỏ hắn có suy nghĩ về chuyện này, ít nhất là muốn có chút lợi!”

Lạc Lan nói: “Nếu có cơ hội thích hợp, huynh thăm dò trước thử xem.”

Trên quan trường, mời khách ăn cơm không chỉ là ăn cơm, sau khi ăn cơm xong còn có một số tiết mục, dù Lạc Lan là nữ đóng giả nam nhưng cũng không tiện tham gia.

Quá trình mời khách của họ thường đều là Lạc Lan xuất hiện, nhắc đến một số chuyện trước, sau đó mới giả vờ say, sau đó Mã Văn Húc sẽ dẫn khách đến phần còn lại của quá trình.

Rất nhiều khách trong bữa ăn còn cảnh giác, có một số chuyện vẫn chưa buông được, nhưng đến tiết mục thứ hai tiết mục thứ ba khách đã đều say, Lạc Lan đã cân nhắc những chuyện cô ấy nói trước, nên họ càng dễ bị lừa khỏi những suy nghĩ thực hơn.

Vì vậy Mã Văn Húc mới là người mời khách ăn cơm chính.

“Vậy Hà Văn Long đòi hỏi nhiều thì sao?”

Mã Văn Húc hỏi.

“Chỉ cần mở miệng là có thể bàn bạc mài miệng, chỉ sợ hắn như nước đổ đầu vịt!”

Lạc Lan nói: “Không sợ hắn mở

“Ta biết rồi” Mã Văn Húc khẽ gật đầu: “Đến lúc đó ta sẽ thăm dò ý của hắn.”

“Được!”

Khi đến trước cửa sân, xe ngựa đã được chuẩn bị xong.

Lạc Lan lên xe ngựa, đến điểm hẹn dưới sự bảo vệ của nhân viên hộ tống.

Bọn họ vừa đến nơi, Hà Văn Long cũng vừa đến, đáng tiếc hôm nay Hà Văn Long rất cảnh giác, dù Mã Văn Húc khuyên như thế nào cũng không muốn uống rượu.

Cơm đã ăn rồi, đã đến thanh lâu rồi, quà cũng nhận rồi, nhưng Mã Văn Húc lại không moi được tin tức gì.

Khi về căn nhà thuê đã là đêm khuya, thấy đèn trong phòng vẫn còn sáng, Mã Văn Húc biết Lạc Lan đang đợi kết quả nên đã rửa mặt trong sân rồi vào thư phòng.

“Lạc Lan cô nương, tên Hà Văn Long này quá cứng đầu, đã nhận lòng tốt rồi nhưng không nói được câu nào có ích!”

Mã Văn Húc thở dài, mắng: “Tên này ngày mai muốn hẹn gặp ta, nói muốn mời lại ta, con mẹ nó, rõ ràng là muốn lợi dụng chúng ta!”

“Thổ ty đã đích thân để ý đến chuyện này, Hà Văn Long cẩn thận là chuyện bình thường.”

Lạc Lan nói: “Mã đại ca đừng gấp, cũng đừng sợ tiêu nhiều chút tiền này không là gì so với chuyện chúng ta muốn làm, không cần tiết kiệm tiền thay tiên sinh, lúc nên tiêu tiền thì cứ tiêu, sau này ta sẽ báo cáo chỉ phí với tiên sinhl”

“Ta biết, chỉ là ta thấy Đại Khang còn có nhiều người chịu đói như vậy, chúng ta lại ở đây tiêu tiền mời tiệc một tên quan nước K, trong lòng thấy rất khó chịu!” Mã Văn Húc bực tức nói.

“Bây giờ chúng ta mời khách là để lấy giống tốt về, để mọi người có thể no. bụng, có thể mặc áo bông!”

Lạc Lan cười nói: “Mã đại ca hãy nghĩ lại xem, thực ra tiền chúng ta tiêu đều là được đổi từ châu Thủy Ngọc, có phải trong lòng đã thoải mái hơn nhiều không?”

Tất cả chỉ phí hiện tại và bạc dùng để thu mua lúa giống và hạt bông đều có được bằng cách bán đấu giá châu Thủy Ngọc, vẫn chưa tiêu một đồng nào trong số tiền khi bọn họ đưa đến, bây giờ còn nhiều hơn vậy.

“Nghe Lạc Lan cô nương nói như vậy, quả thực ta thấy thoải mái hơn nhiều rồi” Mã Văn Húc cười hỏi: “Ta nhớ Hà Văn Long mua một viên châu Thủy Ngọc đúng không?”

“Đúng vậy.” Lạc Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Viên hắn mua khá lớn, giá một nghìn hai trăm lượng bạc đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK