Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù đã cưới Kim Phi lâu như vậy rồi, có con rồi, nhưng Quan Hạ Nhi vẫn là người da mặt mỏng, nghĩ đến động tác vừa rồi của Kim Phi, Quan Hạ Nhi lập tức đỏ mặt xấu hổ, vô thức muốn quay người lại, nhưng đã bị bả vai cứng ngắc của Kim Phi quay ngược lại.

Quan Hạ Nhi nhìn quanh, xung quanh trừ ba người công chúa Lộ Khiết ra, những người còn lại đều là cận vệ riêng của Kim Phi, Kim Phi dường như cũng chỉ có thể dùng cô để làm mẫu.

Vì vậy Quan Hạ Nhi đỏ mặt đứng ở trước mặt Kim Phi.

Kim Phi quỳ chân trước chân sau như vừa rồi, sau đó vừa nói vừa kéo Quan Hạ Nhi ngồi lên đùi mình, tiếp theo là đặt tay trái lên bụng Quan Hạ Nhi một cách tự nhiên.

Mặt Quan Hạ Nhi đỏ như quả táo, cuối cùng chỉ có thể nhắm mắt lại.

"Đầu tiên, chúng ta phải tìm được rốn của người được cứu!"

Nói đến đây, Kim Phi nhìn về phía Sương Nhị, giải thích: "Đúng rồi Sương Nhị, †a cần phải giải thích với ngươi một chút, vừa rồi không phải là ta lợi dụng ngươi, chỉ là ta đang tìm vị trí rốn của ngươi thôi!"

Phương pháp Heimlich là một phương pháp cấp cứu mà Kim Phi đã học trong lớp cấp cứu ở trường đại học, nhưng trước đây y chưa bao giờ gặp được người bị mắc dị vật, cho nên sau khi học xong chưa bao giờ sử dụng qua, hôm nay là lần đầu tiên, khó tránh khỏi có hơi xa lạ.

Vừa rồi khi sờ bụng Sương Nhị, y thực sự là đang tìm vị trí của rốn.

Y không giải thích còn tốt, mọi người đã quên mất chuyện này rồi, giải thích như vậy, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn Sương Nhi.

Sắc mặt Sương Nhi vừa mới hồi phục lại đỏ bừng lên như Quan Hạ Nhi.

Nhưng cô ấy không nhắm mắt lại như Quan Hạ Nhi mà trừng mắt nhìn Kim Phi, có hơi tức giận.

"Sương Nhi, đừng vô lễ!"

Công chúa Lộ Khiết mắng, sau đó hành lễ với Kim Phi: "Xin lỗi tiên sinh, Lộ Khiết quản giáo không nghiêm, khiến tiên sinh chê cười!"

Cô ấy đã từng mê hoặc Kim Phi, nhưng Kim Phi hoàn toàn không đáp lại.

Mặc dù dáng dấp Sương Nhi cũng được coi là xinh đẹp, vóc người cao gầy, hơn nữa còn có khí chất anh hùng, nhưng công chúa Lộ Khiết không cho rằng Kim Phi đang lợi dụng cô ấy ở nơi công cộng, đặc biệt là trong tình huống này.

Bây giờ nghe Kim Phi giải thích xong, công chúa Lộ Khiết biết mình đã đoán đúng.

Trải qua quá trình huấn luyện biến thái ở trại huấn luyện, khái niệm chủ tớ khác nhau đã khắc sâu vào trong xương của Sương Nhi.

Vừa rồi Sương Nhi trừng mắt nhìn Kim Phi hoàn toàn là vô thức, khi nghe công chúa Lộ Khiết thay mình xin lỗi, cô ấy lập tức hoảng sợ, quỳ phịch xuống đất.

"Này này này, làm gì đó!"

Kim Phi vốn muốn đỡ Sương Nhi, nhưng Quan Hạ Nhi vẫn ngồi trong lòng y, chỉ có thể nhìn về phía công chúa Lộ Khiết: "Nhanh bảo cô ấy đứng lên đi!"

Công chúa Lộ Khiết cũng biết Kim Phi không thích người khác quỳ trước mặt y, nói với Sương Nhi: "Đứng lên đi!"

Lúc này Sương Nhi mới đứng lên lại. Kim Phi lắc đầu, tiếp tục giải thích phương pháp cấp cứu Heimlich.

Phương pháp Heimlich thực chất là động tác co rút cánh tay để tác động vào bụng nạn nhân khiến cơ hoành nâng lên đột ngột, từ đó làm tăng áp lực lồng ngực, ép không khí trong phổi và khí quản tác động vào dị vật mắc kẹt trong khí quản.

Nguyên lý rất đơn giản, các bước cũng không nhiều, Băng Nhi và các cận vệ xung quanh chỉ nhìn một lần là đã nhớ rồi.

Sau khi Băng Nhi ôm Sương Nhi biểu diễn một lần, cô ta nhặt thứ Sương Nhi vừa ho ra từ dưới đất lên.

Vừa rồi Kim Phi còn đang buồn bực, cháo cá Quan Hạ Nhi nấy được làm từ loài cá lớn trong biển, xương cá đều đã bị loại bỏ rồi, tại sao có thể bị mắc xương chứ?

Thấy thứ trong tay Băng Nhi, Kim Phi chợt nhận ra.

Hóa ra thứ Sương Nhi bị mắc kẹt không phải là xương cá mà là một miếng thịt gà nhỏ.

Chỉ là trong miếng thịt gà này có một mảnh xương vụn nhỏ, có lẽ là lúc Quan Hạ Nhi chặt thịt gà, đã làm vỡ xương, để lại ở trên đó.

Nếu như là nhai nuốt bình thường thì chắc không có vấn đề gì lớn, nhưng vừa rồi Sương Nhi nuốt quá nhanh, trong miệng lại có quá nhiều thức ăn, nên đã nuốt miếng thịt gà này vào khí quản.

"Sau này khi ăn đồ thì nhai chậm chút, phải nhai nhuyễn nuốt chậm, biết chưa?" Kim Phi nhắc nhở.

Mặc dù Sương Nhi là người lính, nhưng dù sao cũng vẫn là một cô nương, bị Kim Phi nói như vậy trước mặt mọi người giống như là cô ấy tham ăn vậy!

Mặc dù thực sự có thể là như vậy, nhưng Sương Nhi vẫn hơi bất mãn, lại trừng mắt nhìn Kim Phi.

Nhưng nghĩ đến vừa rồi công chúa Lộ Khiết đã xin lỗi Kim Phi vì mình đã trừng mắt nhìn Kim Phi, Sương Nhi không dám trừng mắt nữa mà cúi đầu nói: "Vâng, Sương Nhi sẽ ghi nhớ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK