Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới sự lãnh đạo của Kim Phi, đại đội chia thành ba người một nhóm, lần lượt đi một vòng ra ngoài làng.

“Chiến thăng trở về! Chiến thắng trở về! Chiến thắng trở vềt”

Người dân xung quanh lũ lượt giơ nắm tay lên hô hào, tiễn biệt bọn họ.

Kim Phi giơ tay lên, chào lại bằng kiểu quân đội, Tả Phi Phi dẫn theo nữ công nhân, Khánh Mộ Lam, Trần Phượng Chí và các chiến sĩ tiểu đoàn Thiết Hổ đồng loạt chào.

Khi đi ngang qua phương trận xưởng dệt, Kim Phi nhìn Tả Phi Phi một cái, gật đầu với cô ấy.

Đường Đông Đông mím môi lại, ánh mắt đầy phức tạp.

Là một cô gái hoàn toàn trong sạch sống trong nhà Kim Phi được hai năm, Đường Đông Đông đã xem mình là người của Kim Phi từ lâu, mỗi tối khi không ngủ được, Đường Đông Đông cũng nghĩ đến khi nào mình và Kim Phi mới có thể đến được với nhau, và đến với nhau bằng cách nào.

Cô ấy nghĩ đến hàng nghìn khả năng nhưng không ngờ là bằng cách ban hôn.

Đã thế, vừa mới gả xong Kim Phi đã phải đi viễn chinh ở Hi Châu.

Nếu nói Đường Đông Đông không lo lắng thì đó là giả, nhưng dù sao cô ấy cũng chỉ là một cô nương, dễ ngại ngùng, khi ở trước mặt nhiều người thế này, cô ấy không dám đi đến nói chuyện với Kim Phi, chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu.

Khi Kim Phi cưỡi ngựa đi đến, Đường Đông Đông lại hơi hối hận, nhưng Kim Phi đã đi rất xa rồi.

Đội ngũ lần này có tổng cộng khoảng bốn ngàn người, chia làm hai bộ phận.

Đội súng kíp do Kim Phi dẫn đầu gồm tiểu đoàn Thiết Hổ và các nữ công nhân cộng lại tầm một ngàn người, cưỡi ngựa đi ở phía trước.

Ba ngàn người còn lại do phó trưởng xưởng ở núi Thiết Quán chỉ huy đi bộ đến Hi Châu.

Bởi vì gân đây có rất nhiều quân ở Xuyên Thục đến chỉ viện cho Hi Châu, nên Thiết Thế Hâm đã thuê rất nhiều dân phu, mở ra rất nhiều trạm tiếp tế dọc đường chính từ Xuyên Thục đến Hi Châu, bởi thế nhóm Kim Phi không cần đem theo quá nhiều lương thực và trợ cấp, tiết kiệm được khá nhiều công sức lẫn thời gian.

Khi mặt trời hoàn toàn ló dạng khỏi thung lũng, nhóm Kim Phi cũng đã đến cây cầu treo bên cạnh Hắc Phong Lĩnh.

Kim Phi quay lại nhìn về hướng làng Tây Hà rồi đá vào bụng ngựa, cưỡi ngựa đi lên cầu treo.

Khi sức mạnh kinh tế của làng ngày càng mạnh hơn, kỹ thuật luyện kim cũng ngày càng phát triển, một cây cầu treo mới được xây dựng bên cạnh cây cầu treo cũ.

Cầu treo mới rộng hơn cũng vững chãi hơn rất nhiều, ít nhất là khi Kim Phi cưỡi ngựa lên đã không còn cảm thấy nó đung đưa nữa.

Đi qua cầu treo là đến đường chính, lính trinh sát cũng tản ra, đi trước dò đường.

Ky binh và bộ binh cũng dần dần tách nhau ra.

Vì đang lo cho tình hình chiến sự phía trước, Kim Phi cưỡi ngựa suốt nửa buổi sáng, nhận thấy ngựa chiến đã thấm mệt mới tìm một thung lũng chắn gió nghỉ ngơi khoảng ba mươi phút.

Nửa tiếng sau, đội ngũ lại tiếp tục lên đường, bất chấp gió rét tiếp tục hành quân về phía tây bắc.

Trương Lương cử Hầu Tử đi hỏi dò tin tức của người Đảng Hạng, lúc này người Đảng Hạng cũng chẳng rảnh rỗi gì, họ cũng đã cử người theo dõi làng Tây Hà từ lâu.

Ngày Kim Phi vừa trở về từ thành Du Quan, Lý Lăng Duệ đã nhận được tin.

Người có tên cây có bóng, mặc dù Lý Lăng Duệ chưa từng tiếp xúc với Kim Phi, nhưng sau nhiều lần Đảng Hạng bị tổn thất nặng nề dưới ta thuộc hạ của Kim Phi, Lý Lăng Duệ đã chú ý đến Kim Phi.

Khi biết tin Kim Phi vừa trở về từ thành Du Quan, Lý Lăng Duệ cũng cảm thấy không chắc chắn lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK