Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước kia có người dân, đội Chung Minh có thể thu thập tin tình báo từ họ, hiện tại không còn ai cả, đội Chung Minh tiếp tục ở lại đất Tân cũng không còn ý nghĩa gì, hơn nữa không có người dân che giấu cho thì họ cũng không thể ẩn thân, cho nên số thành viên trong đội vẫn ở lại đất Tân không nhiều.

Ngay cả tiểu đội trưởng cũng chỉ tập trung tinh thần tìm hiểu tình báo của Đảng Hạng mà thôi, không hề chú ý đất Tân.

“Đã mười ngày rồi không thu được tin tức từ đất Tân ư?”

Kim Phi nghe tiểu đội trưởng nói thế thì biết có chuyện không tốt xảy ra, y trừng mắt nhìn tiểu đội trưởng, quát: “Tình báo quan trọng như vậy, vì sao lại báo cáo muộn như thế?”

Phàm là người hiểu về Kim Phi một chút thì đều biết, rất ít khi y nổi giận, nhưng một khi đã nổi giận thì chäc chản là chuyện lớn.

Tiểu đội trưởng sợ hãi, anh ta quỳ xuống trước Kim Phi, miệng còn không ngừng, “Ta sai rồi! Ta sai rồi!”

Thấy vậy, Kim Phi càng bất đắc dĩ.

Thái độ nhận sai của tiểu đội trưởng rất thành khẩn, nhưng Kim Phi có thể nhìn ra, người này chẳng biết mình sai ở đâu cả.

Này cũng là chuyện đã đành, vị tiểu đội trưởng này chính là một anh nông dân bình thường ở Kim Xuyên, bởi vì tham gia đội Chung Minh từ rất sớm, cũng nhanh nhẹn hơn so với mặt khác nông dân, nên mới được tuyển làm tiểu đội trưởng.

Nếu không phải trong lúc huấn luyện anh ta còn tham gia lớp học xóa nạn mù chữ, có thể cho tới hiện tại anh ta còn chẳng biết tên mình viết như thế nào.

Năng lực tổng hợp của anh ta không thể so sánh với gián điệp chân chính được.

Kim Phi biết giờ không phải lúc cần thiết để tức giận với tiểu đội trưởng, y không để ý đến anh ta, quay đầu lại nhìn Trương Lương: “Lập tức phái người đến đất Tân, ta cần biết Tân vương đang làm gì, trong tay ông ta còn có bao nhiêu quân, và đang ở nơi nào!”

“Vâng!” Cuối cùng Trương Lương cũng nhận ra được tính nghiêm trọng của sự việc, anh ta nhanh chóng sắp xếp người đi.

Một nén nhang sau, một đám ky binh lao ra kênh Hoàng Đồng, chạy về hướng đông nam.

Vì phòng ngừa lại có vấn đề gì, lần này Trương Lương phái những một phần ba đội mật báo tinh nhuệ nhất, ngoài ra anh ta còn để Hầu Tử säp xếp hai ban binh trinh sát để hỗ trợ †ìm hiểu.

Xuất hiện vấn đề lớn như vậy, Kim Phi không còn tâm trí đâu mà xử lý việc khác, y vừa sắp xếp Trương Lương tăng thêm phòng thủ và tuần tra ở phía nam, vừa lo lắng chờ đợi đội trinh sát gửi tình báo về.

Tuy rằng kênh Hoàng Đồng nằm trong đất Tân, nhưng việc tìm hiểu tình báo cần thời gian, Kim Phi nghĩ rằng lính trinh sát cần vài ngày mới có thể trở về, ai ngờ nửa đêm hôm đó y đã bị bừng tỉnh vì một hồi tiếng đập cửa dồn dập.

“Tiên sinh, lính trinh sát đã trở lại!” Bên ngoài vọng vào tiếng la của Thiết Chùy.

“Sao lại nhanh thế được?”

Kim Phi không hề bực mình, ngược lại, y có dự cảm không tốt, vội vàng ngồi dậy.

Tả Phi Phi không kịp mặc quần áo cho mình, cô ấy chỉ kịp khoác một cái chăn mỏng nhảy xuống giường, cầm quần áo của Kim Phi sang, giúp y mặc quần áo.

Sau khi mặc cho Kim Phi xong, Tả Phi Phi cũng vội vàng mặc quần áo.

Thiết Chùy không tùy tiện gõ cửa lúc nửa đêm, cô ấy cũng có dự cảm đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Kim Phi không chờ Tả Phi Phi mặc xong, y quay lại nhìn thấy mành ở buồng trong đã được buông xuống, thế là y mở cửa phòng ra luôn.

Y nhìn thoáng qua Thiết Chùy đang đứng ở bên ngoài vài bước, rồi tiến thẳng vào phòng chỉ huy tác chiến lâm thời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK