Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Xuyên.

Từ lúc Quan Hạ Nhi ra mặt chủ trì đại cục, làng Tây Hà đã nhanh chóng trở lại trạng thái yên bình như trước đây.

Nhưng Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa cũng không vì thế mà vui vẻ, trái lại tâm trạng càng ngày càng nặng nề.

Thiết Chùy đã sớm dẫn người chạy tới Đông Hải, bắt đầu việc tìm kiếm và giải cứu, biết Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi đang lo lắng, Thiết Chùy gần như ngày nào cũng thả bồ câu đưa thư quay về, báo cáo tiến triển mới nhất của công việc.

Để tăng thêm phạm vi tìm kiếm và giải cứu, Ngụy Đại Đồng đã điều động gần như toàn bộ tàu vận tải của Cục vận tải Tây Xuyên.

Nhưng Đông Hải quá lớn, bọn họ không có một chút thu hoạch gì.

Trên mặt biển mênh mông vô tận trống vắng, nhóm Thiết Chùy đã tìm kiếm suốt mấy ngày, đừng nói đến Kim Phi, ngay cả một tên cướp biển hay ngư dân cũng không gặp được.

Cơ mà cũng không phải không có một chút thu hoạch nào.

Thương nhân giàu có mà lúc trước Đại Cường tìm được ở Đông Hải, trong nhà chỉ có hai con bồ câu đưa thư Giang Nam, tờ giấy chúng có thể mang theo quá nhỏ, Đại Cường chỉ có thể nói những nội dung quan trọng.

Nhưng lần này trước khi Thiết Chùy đi Đông Hải đã mua số lượng lớn bồ câu đưa thư ở khắp Tây Xuyên, truyền hết đầu đuôi tình hình mình biết được ở Đông Hải về Xuyên Thục.

Thông qua tình báo Thiết Chùy truyền về, Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi rốt cuộc cũng biết được Đông Hải đã xảy ra chuyện gì.

Mặc dù cả hai người đều không nói, nhưng trong lòng cũng cảm thấy Kim Phi lành ít dữ nhiều. Truyện Sắc

Bảo Thiết Chùy tiếp tục tìm kiếm, chẳng qua chỉ là đang níu giữ tia hi vọng cuối cùng trong lòng thôi

Quan Hạ Nhi vì chuyện này mà đau khổ suốt mấy ngày, toàn thân cũng gầy đi nhiều, trên mặt cũng không còn xuất hiện nụ cười nữa, lúc làm việc cũng trở nên nghiêm nghị hơn.

Hơn nữa ngày nào cô cũng đi đến miếu thổ địa cúng bái, cầu khấn thổ địa công công phù hộ Kim Phi.

Hôm nay Quan Hạ Nhi vừa trở về từ miếu thổ địa, bỗng thấy Tiểu Ngọc từ một con đường khác chạy như bay về phía cô, vội đến rơi cả giày.

Từ sau khi quản lý đội Chung Minh, Tiểu Ngọc trở nên trầm ổn hơn rất nhiều, tình huống chạy đến rơi giày kiểu này cũng không còn xuất hiện nữa.

Bây giờ lại gấp gáp như vậy, chắc chắn là có chuyện lớn không hay gì đã xảy ra.

Nghĩ đến việc Thiết Chùy đang tìm kiếm để giải cứu Kim Phi, tim Quan Hạ Nhi đập thình thịch, hai chân như mềm nhữn ra.

Nếu không phải nhờ nữ nhân viên hộ tống ở phía sau nhanh tay lẹ mắt, e là đã ngã xuống đất rồi.

"Phu nhân, xảy ra chuyện rồi!" Tiểu Ngọc gấp gáp nói. “Nói đi, chuyện gì?"

Quan Hạ Nhi dựa vào nữ nhân viên hộ tống, đã chuẩn bị tinh thần nghe tin dữ.

"Ta vừa mới nhận được tin tức từ phía kinh thành truyền đến, bệ hạ băng hà rồi!"

Tiểu Ngọc thở hổn hển mà nói. "Cái gì?"

Quan Hạ Nhi ngoài mặt thì vô cùng ngạc nhiên, nhưng trong lòng chợt thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng đế băng hà mặc dù cũng là chuyện lớn không hay, nhưng Quan Hạ Nhi quan tâm Kim Phi hơn.

Còn may, không phải tin dữ của Kim Phi.

Quan Hạ Nhi cảm thấy đã có sức lực trở lại.

Cau mày hỏi: "Ta từng nghe đương gia nói, bệ hạ sống thêm ba mươi năm nữa cũng không có vấn đề gì, sao đột nhiên lại băng hà chứ? Mắc bệnh cấp tính gì sao?"

"Không phải bệnh cấp tính, là Tứ hoàng tử tạo phản" Tiểu Ngọc nói: "Tứ hoàng tử dẫn người đánh giết hoàng cung, bức chết bệ hại"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK