Mục lục
Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi đó Hoa Hạ nhỏ yếu, đi đến đâu cũng bị bắt nạt, sứ giả Hoa Hạ tham gia hội nghị ở nước ngoài thì luôn bị người cười nhạo, coi thường.

Kim Phi biết, Nathan chỉ hô tên y chứ không phải Cửu công chúa, là bởi vì ông ta biết y mềm lòng, dễ thuyết phục hơn, nhưng Kim Phi vẫn là không kìm nén được lòng trắc ẩn của mình.

“Thôi, dù sao bọn họ cũng đã đến tận cửa rồi, ta ra ngoài xem sao.”

Nói xong, Kim Phi ra khỏi Ngự Thư Phòng trước.

Cửu công chúa nhíu mày, nhưng cô ấy vẫn đi theo y ra ngoài.

Tới cửa, quả nhiên y nhìn thấy có mấy người bị cấm quân ấn nằm xuống đất, mà kẻ dẫn đầu chính là người mà Kim Phi quen, Nathan.

Bây giờ Nathan đang bị ba cấm quân ghì chặt xuống đất không thể động đậy, còn có một cấm quân đang lấy vải nhét vào miệng ông ta.

Nhìn thấy Kim Phi đi ra, Nathan nôn nóng, cứ tư ư mãi.

Tuy bộ lạc Hắc Hổ nhỏ yếu hơn Xuyên Thục, bây giờ họ còn cần nhờ vả Kim Phi nữa, nhưng dù sao đối phương cũng là sứ giả của một vùng, Kim Phi vội vàng hô cấm quân: “Mau thả người ra!”

Cấm quân là lính của Cửu công chúa, hơn nữa đã đi theo bảo vệ Cửu công chúa từ rất lâu, không kính trọng Kim Phi như nhân viên hộ tống, nghe Kim Phi ra lệnh như vậy thì theo bản năng quay đầu nhìn Tần Minh.

Tần Minh thân là thống lĩnh cấm quân, cho nên vẫn là có chút trí tuệ, thấy thế, anh ta trừng mắt, nói: “Điếc hết cả rồi sao, không nghe thấy tiên sinh ra lệnh thả người à?”

Thế là lúc này cấm quân mới buông ra đám người Nathan.

Nhưng để phòng ngừa bọn họ mạo phạm Cửu công chúa và Kim Phi, cho nên cấm quân vẫn đứng che phía trước đám người Nathan.

“Nathan người anh em, chẳng phải ta đã bảo các ngươi nghỉ ngơi ở Hồng Lư Tự sao, vì sao lại muốn xông tới Ngự Thư Phòng? Ngươi xem, giờ ồn ào huyên náo quái”

Kim Phi vòng qua cấm quân, đi về hướng Nathan, y chuẩn bị kéo Nathan lên.

Chỉ là tay y vừa vươn ra, thì Nathan lộn người vùng lên, khiến Châu Nhi sợ hãi vội vàng kéo Kim Phi về. Cấm quân vốn đang trong trạng thái cảnh giác cũng đều hoảng sợ rút chiến đao ra.

Nhưng Nathan không làm ra hành động gì tấn công cả, thậm chí ông ta cũng không đứng dậy, sau khi ông ta nhổm người lên thì lại quỳ trước Kim Phi luôn.

“Kim tiên sinh, điều kiện mà ngài đưa ra cho bệ hạ chúng ta, chúng ta đáp ứng hết, xin ngài hãy cứu bộ lạc Hắc Hổ đi ạ!”

Lần trước Nathan đến, tuy thái độ khiêm tốn, nhưng ông ta cũng không biểu hiện ra quá kiêu ngạo hay quá nịnh nọt, luôn cố gắng giành phần hơn về cho bộ lạc Hắc Hổ, có phong độ mà một sứ giả nên có.

Nhưng giờ đây, Nathan hoàn toàn không còn chút phong độ nào, ông ta không chỉ đầu tóc, quần áo tán loạn, mà trên mặt cũng đầy bụi đất, trông vô cùng

nhếch nhác.

Quan trọng nhất là, ông ta vừa gặp đã nói đồng ý với tất cả những điều kiện của Kim Phi và Cửu công chúa đưa ra, không hề có ý định đàm phán gì.

Như vậy thì ông ta đã gặp phải nỗi tuyệt vọng khổ sở đến mức nào mới có thể chọn cách này đây?

Kim Phi nghi ngờ rằng tình trạng của bộ lạc Hắc Hổ đã kinh khủng hơn cả những gì mà Liêu Nguyên vừa nói.

“Nathan, ngươi bình tĩnh lại trước đã, trở về nghỉ ngơi cho tốt rồi mai có gì chúng ta bàn lại nhé?”

Kim Phi trấn an: “Ta đồng ý với ngươi, sáng mai ta sẽ đến Hồng Lư Tự tìm ngươi, được không?”

“Kim tiên sinh, bọn ta thật sự không chờ được nữa rồi!”

Nathan ngẩng đầu nhìn Kim Phi, đôi mắt ông tả đỏ ngầu: “Chẳng phải ngài muốn Myda sao, ta đưa nó đến rồi, giờ ta sẽ dẫn nó lại đây.”

Dứt lời, ông ta không chờ Kim Phi giải thích, Nathan quay đầu hô một câu bằng tiếng bộ lạc về phía sau, sau đó có một tên tùy tùng cho tay lên môi thổi một tiếng rất vang.

“Tiên sinh chờ một lát, Myda sắp đến rồi!”

Nathan nói xong: “Đúng rồi, còn có cả Atcap cũng đến đây, nó là lục ca của Myda, là đứa con trai mà đại ca của ta yêu thương nhất, chúng ta đồng ý để nó ở lại Xuyên Thục phụng dưỡng tiên sinh!”

“Lúc ấy trẫm nói, tứ vương tử và lục vương tử của bộ lạc Hắc Hổ đều phải đến đây!” Cửu công chúa ở đẳng sau nói.

“Tứ vương tử...” Nathan cúi đầu: “Bệ hạ, không phải ta không muốn mang tứ vương tử đến đây, là trong lúc tuần tra, A Liêu anh ta gặp đội bay của bộ lạc Thương Ưng... đã về trời rồi...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK