Cố Trường Ca hiện giờ cũng không thiếu công pháp bảo thuật.
Sự chú ý của hắn rất nhanh đã dừng ở thiên phú Thần Thông.
Cái gọi là thiên phú Thần Thông chính là bảo thuật cường đại khi tu sĩ vừa sinh ra đã có.
Có người huyết mạch cường đại, kế thừa Thần Thông cường đại của tổ tông.
Có người lại có thể chất cường đại nào đó, thể hiện ra uy năng lớn lao.
Tóm lại thiên phú Thần Thông đa dạng chủng loại, khó có thể kể hết.
Bình thường đều là bẩm sinh, lúc sinh ra đã có trong người.
Nhưng trong hệ thống lại có thể trực tiếp sử dụng giá trị Thiên mệnh để đổi, ngày sau sẽ đạt được.
Cố Trường Ca quét một lần từ đầu đến cuối.
Thiên phú Ma Tâm Đạo Cốt của hắn hiện giờ, có thể nói là cực kì khủng bố.
Chỗ cường đại của Ma tâm, chính là có thể cất chứa vạn vật, sẽ không xung đột.
Nếu đổi lại là người khác tới, thiên phú cường đại sẽ xảy ra xung đột với thiên phú yếu nhược, từ đó bao trùm hết thiên phú yếu nhược.
Hoặc người có hai loại thiên phú khó có thể dung hợp, tạo ra nguy hiểm khó lường.
Nhưng Cố Trường Ca lại không như vậy.
Bằng không cũng không sẽ có được đạo cốt.
Đạo cốt cũng là một loại thiên phú vô cùng kinh khủng, đạo uẩn thiên thành, khi hắn sinh ra đã có rất nhiều đại đạo phù văn, tự động lạc ấn lên đó.
Chỉ cần không vẫn lạc, tương lai chú định sẽ đạt đến Chí Tôn cấp. Thậm chí này nhân vật còn cường đại hơn thế.
Suy cho cùng đại đạo tối cao, thiên đạo so với nó chỉ là tiểu đệ mà thôi.
Nhưng chỉ cần là người, sao có thể thỏa mãn được.
Cố Trường Ca rất nhanh chú ý tới những thiên phú tương tự trong hệ thống thương thành.
Ánh mắt hắn hơi hơi sáng ngời.
Tiên Thiên Thần Chi Niệm.
Cố Trường Ca chậm rãi nhắc mãi mấy chữ này.
Từ tên cũng nhìn ra đến, loại thiên phú này kỳ thật có quan hệ với nguyên thần.
Vào lúc sinh ra, thần hồn đã tu thành trạng thái nguyên thần.
Tu sĩ có được loại thiên phú này, lực lượng nguyên thần cực kì khủng bố, quả thực không thể tưởng tượng.
Có thể nói vượt xa cùng thế hệ, hiếm có người có thể so sánh.
Ở thượng giới cũng không nghe nói có ai có được thiên phú như vậy.
Nguyên Thần nhất đạo là quỷ dị nhất.
Công pháp rèn luyện nguyên thần đều vô cùng quý hiếm, được các đạo thống lớn cất giấu vô cùng kỹ.
Đương nhiên Cố Trường Ca cũng thiếu một thiên phú cường đại như vậy.
"Thôn Tiên Ma Công có thể thôn phệ căn nguyên chư vương, càng có thể thôn phệ nguyên thần, có thể kết hợp Tiên Thiên Thần Chi Niệm để tăng thêm uy lực, thậm chí mạnh lên rất nhiều."
"Nhưng quý giá như thế này còn có thể đổi được một ít công pháp Thánh cấp. . ."
"Một ngàn điểm giá trị Thiên mệnh kể ra cũng không lỗ."
Sau khi nghĩ thông suốt, Cố Trường Ca ngược lại cũng không đau lòng.
Cũng không do dự.
Rất nhanh đã đổi lấy thiên phú cường đại này.
Một cỗ thanh khí phất qua.
Ầm ầm ầm!
Hắn nghe được trong thức hải của mình phát ra âm thanh ù ù kinh khủng.
Trong này, thậm chí còn tràn ngập khí hỗn độn.
Rất nhiều đạo âm vô thượng quanh quẩn, kim liên nở rộ, tiên khí lượn lờ, huyền diệu dị thường, như là đang khai thiên tích địa.
Rất nhanh trong thức hải của hắn, một tòa cung điện to lớn tráng lệ hắc ám đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Thần điện hắc ám băng lãnh đứng sừng sững ở bên trong.
Một tôn Nguyên Thần nhỏ bé ngồi ngay ngắn, thần tình lạnh lùng mà thâm thúy, có khí phách khủng bố như đang quan sát chư thiên muôn đời.
"Đây là Tiên Thiên Thần Chi Niệm của ta, chỉ một cái chớp mắt, sức mạnh của nguyên thần đâu chỉ tăng gấp trăm lần. . ."
Cố Trường Ca không nhịn được khẽ cười một tiếng.
Loại thực lực không ngừng tăng mạnh này, cảm giác khống chế tất cả, thật là vi diệu!
Trách không được trong thế giới huyền huyễn, sẽ có vô số người theo đuổi lực lượng tối cao.
Loại cảm giác này sẽ làm người trầm mê.
. . .
Mà đảo mắt đã ba ngày trôi qua.
Bên ngoài Thái Huyền thánh địa vạn dặm.
Ong!
Phía chân trời ở giữa, từng đạo lưu quang cùng thần hồng xẹt qua.
Có rất nhiều cường giả tại từ bốn phương tám hướng không ngừng tới đây.
Hoặc là khống chế phi thuyền, thần liễn, hoặc là cưỡi mãnh thú, khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
Đây là rất nhiều thế lực cường đại, đến từ các nơi ở Đông Hoang, giống với Thái Huyền thánh địa có truyền thừa mấy vạn năm.
Cũng có hoàng triều, thế gia cổ xưa, v...v... đều là bá chủ Đông Hoang.
"Tin tức có bị nhầm lẫn gì không?"
Trên đỉnh núi, một vị lão nhân hỏi.
Thân mặc áo bào trắng, tiên phong đạo cốt, tỏa ra khí chất siêu phàm thoát tục.
Ông ta đang nhìn về phía Thái Huyền thánh địa ở nơi xa.
Nơi đó núi non thành phiến chạy dài không dứt, rất nhiều thần đảo huyền phù, thụy thú lui tới, sương mù mờ mịt.
Quả nhiên bên trên là một vùng đất thánh địa tịnh tọa.
Giờ phút này, thần sắc trong mắt ông ta có chút tham lam vô cùng mãnh liệt.
Nếu cắn nuốt Thái Huyền thánh địa, Dương Hư thánh địa nhà mình tuyệt đối có thể thành là thế lực mạnh nhất Đông Hoang.
"Khởi bẩm thái thượng trưởng lão, tin tức không hề sai."
"Vào ngày Thánh tử của Thái Huyền thánh địa sắc phong thời khắc, có người phát hiện khí tức của thái thượng trưởng lão Thái Huyền thánh địa đã biến mất."
"Thực sự đã tọa hóa. . ."
Sau lưng lão giả áo bào trắng, một trưởng lão Dương Hư thánh địa bẩm báo.
"Tốt tốt tốt, ngày hôm nay ta mang theo mấy lão gia hỏa đến, đúng là cơ hội tốt để huỷ diệt Thái Huyền thánh địa."
Lão giả áo bào trắng vuốt râu cười, cực kỳ thoải mái giống như đã dự liệu được cục diện kế tiếp.
Thái Huyền thánh địa truyền thừa mấy vạn năm, từ hôm nay trở đi sẽ bị xoá tên khỏi Đông Hoang đại địa.
"Nhưng thái thượng trưởng lão, nghe đồn gần đây Thái Huyền thánh địa có qua lại với một vị trẻ tuổi thần bí, nghe nói vị thiếu niên kia có bối cảnh vô cùng khủng bố. . ."
Lúc này, một vị trưởng lão khác tiến lên, báo cáo chuyện này.
"Chuyện này ta đã biết được, một người trẻ tuổi mà thôi. Dù bối cảnh của hắn có mạnh thế nào cũng không sửa đổi được cục diện hôm nay. Nên biết không chỉ có riêng thế lực một nhà chúng ta theo dõi Thái Huyền thánh địa. . ."
"Hơn nữa nghe nói tên tiểu tử mà cháu gái ta vẫn luôn nhớ thương kia hình như đang bị Thái Huyền thánh địa giam giữ."
"Thái Huyền thánh địa này thật sự bị mù, thiên phú kỳ tài như vậy. . ."
Lão giả áo bào trắng nhàn nhạt cười, có chút thâm ý.