Chương 89: Ta có thể bắt nạt người, người khác thì không thể
- Gàooo…
Phía trước sơn môn vốn yên tĩnh, nhưng bởi sự xuất hiện đường đột của Thương Long chín đầu màu xanh, thoắt cái giống như ong vỡ tổ.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều không khỏi ồn ào.
Họ không quá rõ văn tự "Cố" cổ xưa đó.
Đặc biệt là dáng vẻ rồng chín đầu kéo xe này, nhìn thoáng qua đã biết là đệ tử chân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung hiện giờ, đồng thời cũng là thiếu chủ Cố gia, Cố Trường Ca. Hắn đã trở lại rồi!
Trong Đạo Thiên Tiên Cung, tin đồn về Cố Trường Ca lưu truyền không ít, cái gì mà dáng dấp chân tiên, thần nhân trẻ, sủng nhi đại đạo...Nhiều vô kể.
Thành tựu trong tương lai không thể tưởng tượng, ai cũng không biết hắn có thể đi đến đâu.
Rất nhiều vị trưởng lão tại Đạo Thiên Tiên Cung cực kỳ coi trọng hắn, cảm thấy hắn là người thích hợp nhất để tranh đoạt truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung trong tương lai.
Ngũ đại chân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung và những đại chân truyền còn lại đều vô cùng e dè hắn.
Không ít tu sĩ đều nghe đến mấy tin tức này.
Hơn nữa từ thời niên thiếu, Cố Trường Ca đã danh chấn một phương, triển lộ ra thiên phú cường đại, được khen là thiếu niên chí tôn từ khi sinh ra chưa từng bại trận.
Ngược lại bại tướng dưới tay hắn lại có rất nhiều, đều là thiêu kiêu cực kỳ nổi danh của các thế lực đạo thống lớn. Hiện tại, hắn vô cùng nổi tiếng trên Thượng Giới, đi tới đâu cũng được người khác chú ý.
Hơn nữa chỉ với thân phận của Cố Trường Ca hay thiếu chủ của Trường Sanh thế gia thôi cũng đủ để sánh với truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung rồi!
Bởi vì Đạo Thiên Tiên Cung khá đặc thù trên Thượng Giới, cho dù là các tiên triều hay thế lực Bất hủ đều muốn cắm một chân, đưa truyền nhân của họ tới.
Chuyện này mặc dù không hiếm, thế nhưng cũng đủ để thu hút sự chú ý từ các phương.
Khoảng thời gian trước, Cố Trường Ca đột nhiên rời khỏi Đạo Thiên Tiên Cung, biến mất suốt nửa năm, khiến cho rất nhiều tu sĩ bàng hoàng, rối rít suy đoán hắn đã đi đâu.
Đối với người bình thường mà nói, hướng đi của bất cứ một vị thiếu niên chí tôn nào cũng rất được quan tâm, thu hút sự chú ý của các giới.
Lúc này đây, phía trước sơn môn náo động một trận, rất nhiều tu sĩ cũng đang bàn luận, chú ý tới chín cái đầu già nua màu xanh trên bầu trời.
- Sau khi biến mất nửa năm, cuối cùng Cố Trường Ca cũng trở lại rồi…
- Hắn đã đi đâu vậy?
Tên nam tử kim y tên Kim Vũ cũng bị thu hút, khẽ nhướng mày, chẳng buồn quan tâm đến Cố Trường Ca, cũng bởi từ trước tới giờ ca ca của hắn ta đều kiêng kỵ Cố Trường Ca.
Dĩ nhiên hắn ta không có hảo cảm gì với Cố Trường Ca.
Thế nhưng hắn ta lại không để ý đến gương mặt của Cố Tiên Nhi lúc này đã lạnh lùng đến tột cùng, thậm chí còn có cả hận ý đang bị kìm nén.
Trên người nàng ta tràn ngập khí tức đáng sợ, đến cả ánh mắt cũng bắt đầu có phù văn lưu chuyển.
- Tiểu thư…
Lão nô bộc bên cạnh Cố Tiên Nhi có phần lo sợ kéo nàng ta lại, lo lắng nàng ta quá manh động.
Chắc chắn Cố Tiên Nhi cũng biết người tới Đạo Thiên Tiên Cung theo cách khoa trương như thế chính là ca ca mà nàng ta hận nhất.
Khối cốt của nàng ta đang ở bên trong cơ thể của hắn.
Máu thịt của hai người họ đã hợp nhất.
Sao nàng ta có thể không cảm nhận được.
Xa cách mười mấy năm, nàng ta gặp lại hắn lần nữa.
Dường như bản thân lại lần nữa trải nghiệm cảm giác thống khổ khi bị đoạt đi Đại Đạo chi cốt.
- Tiểu thư, người vẫn chưa tìm được vị trưởng lão kia, tuyệt đối đừng khiến hắn chú ý đến, Đạo Thiên Tiên Cung này hoàn toàn là địa bàn của hắn…
Lão nô bộc khuyên nhủ.
Cố Tiên Nhi cũng hiểu đạo lý này, lập tức gật đầu cưỡng bách bản thân tỉnh táo lại. Sớm muộn gì nàng ta cũng sẽ tìm hắn đòi lại công đạo.
- Người đâu, bắt tiểu nha đầu không biết sống chết này lại cho ta.
Lúc này, sắc mặt của Kim Vũ lạnh đi, quay đầu nhìn Cố Tiên Nhi rồi vung tay lên nói.
Mất tên tùy tùng sau lưng hắn ta nhanh chóng tiến đến, thân thể cường tráng, tất cả đều có sừng và vảy.
Gương mặt xinh đẹp của Cố Tiên Nhi lạnh đi, nàng ta không muốn gây rắc rối vậy mà rắc rối còn cứ khăng khăng muốn tìm đến nàng ta.
Hơn nữa suốt chặng đường này, tu sĩ đánh nàng vì tư sắc cũng không ít.
- Gàooo…
Lúc này, tiếng rồng ngâm vang vang khắp trời lần nữa, tất cả tu sĩ lại hoảng sợ.
- Đã đi rồi còn quay lại, hơn nữa còn tới chỗ chúng ta...
Bọn họ không khỏi kêu lên, phát hiện Thương Long chín đầu màu xanh ban nãy hướng về phía Đạo Thiên Tiên Cung lại xuất hiện lần nữa, hơn nữa hướng quan sát là bên dưới!
- Không xong, có lẽ hắn cũng phát giác ra ta.
Vẻ mặt Cố Tiên Nhi khẽ biến, nàng ta tức thì hiểu ra, nếu không làm sao giải thích được việc Cố Trường Ca đi rồi mà còn quay lại, còn hướng đến khu chợ mà nàng ta đang có mặt.
- Cố Trường Ca, hắn đến đây làm gì?
Ba lần bốn lượt bị quấy rầy, vẻ mặt Kim Vũ không khỏi khó coi. Hắn ta cũng không biết tại sao Cố Trường Ca lại tới đây.
Chẳng lẽ bởi vì hắn ta?
Dù sao thì ở đây cũng chỉ có hắn ta là xem như quen biết với Cố Trường Ca, bởi vì ca ca của hắn ta mà hắn ta đã từng gặp mặt Cố Trường Ca không ít lần.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt của hắn ta trở nên âm trầm bất định.
- Tiểu thư, chúng ta mau đi thôi, lúc này…
Vẻ mặt của lão nô bộc trở nên trắng bệnh, vội vàng khuyên nhủ nàng ta.
Lúc này, Cố Tiên Nhi mới bình tĩnh lại, lắc đầu nói:
- Chúng ta không đi được, dù sao sớm muộn cũng phải đối mặt với hắn, chi bằng chọn ngay lúc này.
Nàng ta không ngờ sẽ gặp lại Cố Trường Ca sớm như vậy.
Thế nhưng cho đến giờ nàng ta cũng chưa từng để ý.
Tu sĩ xung quanh khu chợ đều bị thu hút, ban nãy mới chỉ có vài người xem náo nhiệt, bây giờ gần như tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn lại, rất tò mò.
- Cố chân truyền sẽ hiện thân? Quả là chuyện lạ?
- Lẽ nào là vì chuyện của Kim Vũ. Nghe nói trước đây ca ca của hắn ta từng bị Cố chân truyền đánh trọng thương đấy…
Tu sĩ gần đó cũng ầm ĩ thảo luận.
Cửu Long chẳng mấy chốc đã kéo xe đáp xuống.
Bên trong cỗ xe bạch ngọc truyền ra một chất giọng nam tử dịu dàng dễ nghe.
- Đã lâu không gặp, xem ra ngươi sống không tệ.
- Cố chân truyền nói gì vậy, dù ta có tốt thế nào cũng không thể sánh với ngài được chứ?
Kim Vũ không ngờ Cố Trường Ca sẽ nói như vậy, có phần sững sờ.
Thái độ chào hỏi của Cố Trường Ca không tệ, hắn ta không khỏi mỉm cười đáp lời, mang theo một chút thiện ý.
- Mười mấy năm không gặp, ngươi đã cao lớn đến vậy rồi, cũng trở nên xinh đẹp như vậy...
Giọng nói bên trong cỗ xe bạch ngọc tiếp tục truyền đến, Cố Trường Ca bước ra, ánh mắt mang theo dị sắc.
Tự thoại một mình, chẳng hề chú ý tới Kim Vũ nói chuyện với hắn ở bên cạnh.
Nghe vậy, vẻ mặt Kim Vũ liền cứng đờ, sau đó là lúng túng, gương mặt tức giận, khó coi.
Đám tu sĩ gần đó cũng sửng sốt ngạc nhiên, rõ ràng lời này không phải là nói với Kim Vũ.
Lẽ nào là. . . vị thiếu nữ thanh y kia?
Dĩ nhiên Cố Tiên Nhi biết lời này của Cố Trường Ca là đang nói với nàng.
Thế nhưng nàng ta lạnh mặt, không nói một lời, mâu quang vô cùng lạnh lẽo.
- Cố Trường Ca, ngươi có ý gì?
Kim Vũ thấy Cố Trường Ca hoàn toàn không để ý đến mình khiến hắn ta không nén được giận mà quát lên, muốn duy trì hình tượng của bản thân.
Dù sao vừa rồi hắn ta thực sự rất mất mặt, Cố Trường Ca vốn không hề nói chuyện với hắn ta, hắn ta còn nói như vậy, gương mặt đều đỏ phừng lên.
- Ngươi là cái thá gì? Ta nói chuyện với muội muội của ta cũng tới phiên ngươi chõ miệng vào quấy rối?
Lúc này, Cố Trường Ca mới liếc nhìn hắn ta, gương mặt lộ vẻ lạnh lùng, thờ ơ.
- Ngươi…
Vẻ mặt Kim Vũ cứng lại, càng thêm âm trầm, khó coi, cả người run lên vì tức giận.
Cố Trường Ca phớt lờ tên này.
Hắn quay lại tiếp tục nhìn Cố Tiên Nhi.
Hắn không ngờ rằng bản thân vừa mới đến dưới chân núi Đạo Thiên Tiên Cung đã cảm ứng được sự tồn tại của Cố Tiên Nhi.
Vậy nên mới trực tiếp bảo Minh lão lái xe trở lại.
Dù nói thế nào, chào hỏi trước, chọc giận nàng ta cũng không thành vấn đề.
Hiện tại tu vi của nàng ta kém hơn mình quá nhiều, chắc chắn không đánh lại mình.
Mặc dù sau lưng nàng ta có cường giả chống lưng nhưng chỉ cần không liên quan đến tính mạng của nàng ta thì những cường giả đó chắc chắn sẽ không nhúng tay.
Thế nên giờ đây, việc bắt nạt nàng ta không phải chuyện dễ dàng rồi sao?
Báo thù? Chỉ cần tu vi của mình mạnh hơn nàng ta, nàng ta sẽ không có cơ hội.
Còn về mối thù đoạt cốt nên giải quyết thế nào, Cố Trường Ca đã sớm có cách, gặp chuyện không thể giải quyết cứ ném nồi* cho ma tâm là ổn thỏa.
*ý chỉ đổ hết trách nhiệm cho ma tâm.
Thế nhưng đến khi hắn dùng hệ thống để kiểm tra điểm khí vận của Cố Tiên Nhi.
Cố Trường Ca không khỏi thầm ‘chậc’ một tiếng.
So với Nguyệt Minh Không, chẳng những kém hơn xíu nào mà còn nhiều hơn.
Gần mười ngàn điểm khí vận.
Việc này khiến hắn không thể không nói, quả thật đám khí vận chi tử ở Hạ Giới chẳng bằng một góc của nàng ta.
- Haha, Cố Trường Ca, ca ca tốt của ta, lời này ngươi nói ra cũng không biết ngượng.
- Nếu trong mắt ngươi còn có muội muội như ta, sao năm đó còn làm ra chuyện như vậy?
Cố Tiên Nhi không ngờ thái độ của Cố Trường Ca sẽ là như vậy.
Thế nhưng vẻ mặt thờ ơ trên cả lạnh lùng khinh thường này khiến nàng ta khó chịu, tay ngọc siết chặt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Trường Ca.
Trên gương mặt khiến nàng ta căm ghét ấy còn đang nở một nụ cười tuấn tú tao nhã, ai không biết còn nhầm tưởng hắn là người tốt.
Lúc này đây, nàng ta hận không thể một chưởng đánh vào đầu hắn.
Đám tu sĩ gần đó cũng vô cùng hoảng sợ, ánh mắt họ trợn to, hoàn toàn không ngờ lai lịch của vị thiếu nữ thanh y này lớn đến vậy, lại là muội muội của Cố Trường Ca.
Chỉ là giữa hai người họ hình như có mâu thuẫn?
Chuyện năm đó? Chuyện gì năm đó mới được?
Sắc mặt của Kim Vũ cũng khẽ biến, không ngờ thiếu nữ thanh y mà hắn ta cho là không có bối cảnh gì này lại là người của Cố gia.
Có điều hầu như hắn ta đều đã biết mặt hết thảy lớp trẻ ở Cố gia rồi, vị thiếu nữ thanh y này ở đâu ra?
Cố Tiên Nhi không nói gì, vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Trường Ca. Dù sao cũng là chuyện xấu của Cố gia, những năm gần đây chư vị tộc lão đã chiếu cố rất nhiều cho nhất mạch của nàng ta.
Nàng ta cũng không muốn khiến Cố gia bị mất thể diện vì loại chuyện này.
- Khó khăn lắm mới gặp lại, không ngời thái độ của ngươi lại như vậy, thật sự khiến người làm ca ca như ta hơi đau lòng mà.
Cố Trường Ca cười nhạt.
Nhìn chẳng có chút nào giống dáng vẻ đang hối cải.
Đương nhiên không phải hắn không biết hối cải, sự việc năm đó không phải chỉ một câu xin lỗi là xong, nếu không Cố Tiên Nhi vẫn sẽ cảm thấy hắn dối trá, cảm thấy hắn có động cơ bất chính.
Cố Trường Ca cũng không cần phải làm vậy.
- Vậy ngươi muốn ta có thái độ gì đây? Bây giờ ta hận không thể đập nát khuôn mặt này của ngươi.
Cố Tiên Nhi lạnh lùng nói, cảm thấy Cố Trường Ca tới đây đơn giản chỉ muốn cho nàng ta biết nhất cử nhất động của mình đều nằm trong tay của hắn.
Hắn chỉ muốn lượn quanh trước mặt nàng ta, khiến nàng ta tức tối mà không có chỗ nào phát tiết.
- Thôi vậy, nếu như ngươi có thể đập nát nó thì tới đây thử xem?
Cố Trường Ca cười nhẹ, tựa như cũng chẳng muốn bị nói thêm, sau đó hắn nhìn đến vẻ mặt khẽ biến của Kim Vũ, vẻ mặt chuyển lạnh nói:
- Ngươi là cái thá gì? Ta có thể bắt nạt muội muội của mình nhưng nếu ngươi dám động đến muội ấy thì đi chết luôn đi.
Dứt lời, hắn tung chưởng xuống, phù văn đan xen, chưởng ấn màu vàng nhanh chóng ngưng tụ trên không trung rồi hóa thành thần thủ khổng lồ ập ngang xuống!
- Cố Trường Ca, ngươi…
Kim Vũ biến sắc, có chút không dám tin, sắc mặt đột nhiên tái nhợt. Dưới chân Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca dám động thủ giết hắn ta?
Tùy tùng phía sau hắn ta cũng kinh hoảng tuyệt vọng, dù thực lực của chúng đang là Hư Thần cảnh thế nhưng ngay lúc này lại không dám nảy sinh ý niệm phản kháng.
Một chưởng Cố Trường Ca tựa như tay của thần linh, bao trùm khắp thiên hạ và tất cả bọn họ!
Phập một tiếng!
Huyết vụ bắn đầy nơi này, bộc nhân của Kim Vũ nổ tung trong nháy mắt, bản thân hắn cũng hộc máu tươi, cơ thể ngã quỵ xuống, nguyên thần bao bọc lấy một vật hộ thân nhanh chóng chạy trốn.
Trong nháy mắt, nơi đây trở nên tĩnh lặng.
Da đầu của tất cả tu sĩ đều tê dại, cả người ớn lạnh.
Có người âm thầm khẽ nuốt nước miếng, thần hồn kinh hãi, cảm tưởng như sắp xảy ra chuyện lớn.
- Cố Trường Ca, ngươi đừng tưởng rằng làm vậy ta thì sẽ cảm ơn ngươi…
Cố Tiên Nhi sững sờ trong chốc lát mới phản ứng kịp, gương mặt xinh đẹp không khỏi lạnh lùng nói.
Nàng ta không cần Cố Trường Ca ra tay cũng có thể tự mình giải quyết, trước đó chỉ vì sợ gây ra phiền toái sẽ khiến Cố Trường Ca chú ý tới thôi.
Bây giờ Cố Trường Ca cũng đã để ý đến nàng ta rồi, nàng ta còn quan tâm chuyện này làm gì nữa.
- Không, ta không cần ngươi cảm ơn ta.
Cố Trường Ca lắc đầu.
- Ta chỉ cần ngươi biết, ta có thể bắt nạt ngươi, người khác thì không thể.