• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 90: Cố Trường Ca là một kẻ thù lớn

Xung quanh khu phố, cái tĩnh lặng bao trùm.

Tất cả tu sĩ nhìn thấy cảnh này đều có chút kinh hãi, cả người phát lạnh.

Không cần phải nói.

Đây chắc chắn là một chuyện lớn!

Thân là đệ đệ của một đệ tử chân truyền khác của Đạo Thiên Tiên Cung, xưa nay Kim Vũ càn quấy bá đạo ở quanh đây quen rồi, ngày thường ai dám trêu chọc?

Nhưng hôm nay lại bị một chưởng của Cố Trường Ca trực tiếp đánh nát thân thể, đành phải lấy pháp khí cuốn lấy Nguyên Thần chạy trốn.

Lúc này, Cố Trường Ca vừa trở lại Đạo Thiên Tiên Cung đã tạo ra chấn động lớn như vậy, hơn nữa chắc chắn ca ca của Kim Vũ sẽ không cam tâm chịu để yên.

Quan hệ giữa hắn ta và Cố Trường Ca lúc trước rất tệ. Hôm nay, sau khi xảy ra chuyện này, còn tệ đến mức nào nữa?

Hơn nữa ban nãy người có lòng chú ý tới tới tu vi của Cố Trường Ca, ánh mắt khẽ trừng, càng kinh hãi:

- Một chưởng đánh chết cường giả Hư Thần cảnh, hơn nữa nếu khí tức vừa rồi không sai, hẳn là Cố chân truyền đột phá tới Phong Vương cảnh rồi sao?

- Xì! Hắn mới bao nhiêu tuổi, tốc độ tu hành nhanh như vậy. Nếu như nhớ không lầm, hình như gần đây không có truyền ra tin tức vị chí tôn trẻ tuổi nào đột phá tới Phong Vương cảnh? 

Tu sĩ bên cạnh bị chấn kinh lần nữa.

- Nói cách khác Cố chân truyền là chí tôn trẻ tuổi duy nhất đột phá tới Phong Vương cảnh?

Đương nhiên chí tôn trẻ tuổi còn lại cũng có thể đã đột phá, chỉ là không có truyền ra tin tức như vậy mà thôi.

Có điều, cho dù nói từ phương diện nào, Cố Trường Ca cũng đủ để gây ra chấn động. Tin tức truyền ra hôm nay chắc chắn sẽ khiến các phương náo động.

Mà lúc này trên bầu trời có từng đạo lưu quang xẹt qua rồi hóa thành thần hồng, nương theo khí tức cường đại.

Đội chấp pháp của Đạo Thiên Tiên Cung xuất hiện, chừng bảy tám người, chẳng qua cũng chỉ dám ở cách đó không xa, không dám tới gần.

Bọn họ đã biết chuyện xảy ra ở đây, bởi vậy bọn họ mới lộ ra vẻ mặt khó xử, rối rắm.

Nếu như không tiến lên hỏi thăm một phen, thật sự là tổn hại uy nghiêm và công chính của đội chấp pháp.

Nhưng bọn họ lại không dám trêu chọc Cố Trường Ca.

Ở một khía cạnh khác, Kim Vũ là đệ đệ của một đệ tử chân truyền khác, cũng không dễ giải thích.

Bọn họ khổ quá.

Lúc này, Cố Tiên Nhi ngây ngốc một lúc lâu cũng phục hồi lại tinh thần.

Không nghĩ tới Cố Trường Ca lại dùng giọng điệu hời hợt như vậy nói ra loại lời vô sỉ này.

Nhất là biểu tình hồn nhiên không thèm để ý trên mặt hắn, giống như đã làm ra một chuyện vặt vãnh dễ như trở bàn tay.

Cái gì gọi là chỉ có hắn mới có thể ức hiếp mình?

Người khác thì không thể?

Đây là ý gì? Là xem mình như món đồ chơi tiêu khiển?

Nàng ta sắp bị chọc tức đến choáng váng, sắc mặt tức giận đỏ lên, cả người run rẩy, nhịn không được chửi ầm lên:

- Cố Trường Ca, ngươi vô sỉ.

- Vô sỉ sao? Ta bảo vệ muội muội mình, đây không phải là chuyện hợp lý sao? 

Cố Trường Ca vẫn giữ vẻ mặt hời hợt kia, nhìn lướt qua hướng nguyên thần của Kim Vũ chạy trốn, cũng không có để ở trong lòng.

Cố Tiên Nhi lạnh lùng nói:

- Ta không cần ngươi bảo vệ, rốt cuộc ngươi có ý đồ gì? 

Nàng ta không tin Cố Trường Ca sẽ đối tốt với nàng ta mà không có lý do gì.

Chắc chắn là hắn có ý đồ gì đó.

Chẳng qua là bây giờ nàng ta chưa nghĩ ra mà thôi.

- Ý đồ?

Cố Trường Ca cười khẽ một tiếng, lơ đễnh nói:

- Muội cảm thấy ta có thể có ý đồ gì với muội? Có lẽ là ta cảm thấy áy náy với muội, muốn bù đắp? 

- Đương nhiên, cũng có thể là ta muốn thấy dáng vẻ muội hận ta nhưng lại không làm gì được ta.

Nói đến đây, hắn lộ ra vẻ mặt đùa giỡn.

- Áy náy trong lòng? Người như nguơi căn bản sẽ không có loại cảm xúc này. Ngươi cứ chờ đi, cho dù bây giờ ngươi không giết ta, sớm muộn gì ta cũng sẽ trả lại những đau đớn trong những năm qua cho ngươi. 

Nghe vậy, trong lòng Cố Tiên Nhi tức giận đến mức sắp nổ tung, nhưng chỉ có thể gắt gao áp chế, lạnh lùng nói.

Không có bất cứ vẻ mặt tốt nào với Cố Trường Ca.

Mấy năm nay, mỗi ngày trong đầu nàng ta đều hiện lên cảnh sắc lúc đó, làm sao Cố Trường Ca có thể cảm nhận được những thống khổ này.

Nếu như xin lỗi có thể giải quyết vấn đề, vậy tại sao thế gian này có nhiều cừu hận như vậy.

Cho dù Cố Trường Ca xin lỗi nàng ta, nàng ta cũng sẽ không tiếp nhận. Nàng ta nghe loại lời nói qua loa này thì có tác dụng gì?

- Bây giờ ta lại muốn giết ngươi…

Nghe vậy, ý cười trên mặt Cố Trường Ca lúc này cũng biến mất, phát ra thanh âm cười nhạo.

Đương nhiên lời này hù dọa nàng ta là được rồi.

Không nói đến việc có thể làm được hay không, cho dù có thể làm được cũng rất không thực tế.

Sau đó hắn cũng mặc kệ Cố Tiên Nhi, trực tiếp trở lại cỗ xe.

Nghe vậy, sắc mặt Cố Tiên Nhi không khỏi trắng bệch, nàng ta sẽ không hoài nghi sát tâm của Cố Trường Ca, dù sao mình cũng muốn giết hắn.

Nhưng vì sao Cố Trường Ca không ra tay?

Hắn ở dưới chân Đạo Thiên Tiên Cung nhưng không kiêng nể gì cả, ngay cả đệ tử đồng tông cũng dám xuống tay, không có khả năng lưu tình với nàng ta.

Hay là nói lẽ nào câu nói này chỉ để dọa nàng ta?

- Cố Trường Ca, bây giờ ngươi không giết ta, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ hối hận.

Sau đó, Cố Tiên Nhi lạnh lùng nói với Cố Trường Ca đang rời đi, ngọc thủ nắm chặt, rất nhiều phù văn ở trong dần biến mất, khí tức nhanh chóng bình ổn lại.

Dù sao nàng ta còn phải bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung. Nếu như không phải có rất nhiều duyên cớ, nàng ta thật sự không muốn gặp mặt Cố Trường Ca.

Loại uy thế do Cố Trường Ca tùy tiện vung tay khi nãy khiến nàng ta có cảm giác ngạt thở.

Ngay cả Hư Thần Cảnh cũng bị hắn tiện tay giết cết.

Mấy năm qua, không biết thực lực của hắn đã đến trình độ nào, đã không thể dùng thâm sâu khó dò để hình dung.

- Tiểu thư, người không sao chứ…

Lão nô bộc bên cạnh ân cần hỏi.

- Phúc bá, ta không sao, chỉ là rất tức giận, Cố Trường Ca hắn không giết ta, nhưng hết lần này tới lần khác chọc tức ta.

Cố Tiên Nhi nghiến răng nghiến lợi nói, vừa nhắc tới Cố Trường Ca thì nhịn không được muốn nổi giận, sát ý đằng đằng.

Phúc bá nhịn không được cười khổ nói:

- Tiểu thư, có thể bảo toàn được mạng sống đã là tốt rồi, đừng quên mấy năm gần đây hắn một mực tìm hành tung của người, muốn giết người.

- Nhưng hôm nay lại rất cổ quái, hắn lại không ra tay. Chẳng lẽ là nguyên nhân bên bản tộc? 

Nghe vậy, Cố Tiên Nhi lắc đầu nói:

- Cho dù hắn ta động thủ, ta cũng không sợ hắn ta, đừng quên trên người ta có rất nhiều bảo vật mà các sư tôn ban cho. 

- Lão bộc chỉ nghi hoặc, hành vi của Cố Trường Ca đã thay đổi không ít so với trước đây. Chẳng qua điểm về điểm tàn nhẫn này thì vẫn vậy... Vừa rồi lúc xuống tay giết người, ánh mắt cũng không đổi, hoàn toàn giẫm coi như kiến hôi mà giẫm chết...

Phúc bá thở dài:

- Tiểu thư, sau này người tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung phải cẩn thận một chút. Cố Trường Ca là đệ tử chân truyền, đối phó người quá dễ dàng.

......

Chuyện xảy ra trước sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung đã nhanh chóng gây nên náo động lớn, giống như mọc đôi cánh, nhanh chóng truyền đến các nơi.

Cố chân truyền biến mất nửa năm lại trở về.

Vô số tu sĩ khiếp sợ, cảm thấy khó tin.

Ở dưới chân sơn môn, một chưởng đem đánh nát nhục thể đệ đệ của Kim Trụ, nguyên nhân phát sinh là bởi vì một thiếu thanh y nghi ngờ là tộc nhân của Cố gia.

Hình như thiếu nữ thanh y là muội muội của Cố chân truyền, nhưng không biết vì sao giữa hai người lại có mâu thuẫn.

Đệ đệ của Kim Trụ đang yên đang lành chạy đi khi dễ thiếu nữ thanh y, vừa vặn bị Cố chân truyền trở về sơn môn gặp phải, trực tiếp bị một chưởng đánh thành một làn huyết vụ.

Điều này đã gây nên đại địa chấn ở khắp nơi, thậm chí truyền khắp các địa.

Lúc ấy, thực lực mà Cố Trường Ca thể hiện ra lại càng thu hút sự chú ý của rất nhiều người hữu tâm, bị Lưu Ảnh Thạch ghi lại.

Đối với rất nhiều người, chuyện này mới là chuyện quan trọng nhất.

Đại thế chi tranh, quần tinh lấp lánh, thiên kiêu vô số, rất nhiều đại thế cục cũng phồn thịnh khí vận, xuất hiện rất nhiều lớp thiên phú xuất chúng.

Thế hệ trẻ, ai cũng muốn dẫn đầu, danh tiếng vang khắp Thượng Giới, chấn kinh thiên hạ.

Một chưởng giết chết Hư Thần cảnh.

Chiến tích như vậy đã đủ để chứng tỏ sự đáng sợ của Cố Trường Ca bây giờ, ếch ngồi đáy giếng cũng có thể thấy lờ mờ.

Việc này còn gây náo động các địa.

......

Khu vực trung tâm Đạo Thiên Tiên Cung.

Thần Đảo Tiên Phong vô số, thác bạt lơ lửng trên không, tiên vụ lượn lờ, hà quang rực rỡ đan xen. Trên bầu trời chiếu rọi ánh sáng rực rỡ, một khí phái tiên gia cổ xưa.

Trên một ngọn núi hùng vĩ rộng lớn, lầu gác cung điện san sát, kiến trúc tọa lạc, tu sĩ lui tới vô cùng bận rộn.

Ngọn núi này tên là Cô Tuyệt Phong, là nơi ở của đệ tử chân truyền Kim Trụ của Đạo Thiên Tiên Cung hiện giờ.

Bên trong một tòa cung điện tráng lệ đầy sương mù trắng.

Một thanh niên mặc kim bào đang ngồi xếp bằng, trên trán có một sừng màu vàng, lưu chuyển đại đạo vận vị, có thần uy phá hủy mọi thứ!

Linh khí xung quanh hắn ta xoay tròn, giống như vòng xoáy nhỏ, bị hắn ta hấp thụ.

Ngay sau đó, cơ thể hiện lên một tầng kim quang, hóa thành  từng vòng xoáy nhỏ màu vàng.

Bên trong mỗi một vòng xoáy nhỏ đều có một hư ảnh Tiên Ma ngồi xếp bằng, tựa như đang tụng kinh.

Phù văn vô tận, thậm chí là quỷ dị đang xoay tròn trên bề mặt.

Hiển nhiên, đây là một môn Cổ Thiên Công cực kỳ cường đại khủng bố.

Phía sau hắn ta lại mơ hồ có một hư ảnh cự thú màu vàng đang lưu chuyển lên xuống.

Cái miệng khổng lồ màu vàng mở ra tựa như hắc động, ánh mặt trời vô tận xuyên thấu qua cung điện bị hắn ta thôn phệ vào cơ thể.

Người này chính là một vị chân truyền khác của Đạo Thiên Tiên Cung hiện giờ, tên là Kim Trụ, cũng là chí tôn trẻ tuổi, thực lực có một không hai trong lớp đồng bối.

Lúc này, trong hư không trước mặt hắn, một đạo nguyên thần được pháp khí bao bọc, chính diện lộ ra vẻ oán niệm cùng phẫn nộ, nói: 

- Ca ca, huynh nhất định phải báo thù cho ta! Cố Trường Ca kia quả thật hiếp người quá đáng, ta đâu trêu chọc gì hắn, hắn lại dùng một chưởng đánh nát cơ thể của ta, nếu như không phải ta có pháp khí trong tộc ban cho, đã sớm chết ở nơi đó.

Chính là Kim Vũ đã trốn thoát trước sơn môn ban nãy.

Hắn ta vô cùng oán hận Cố Trường Ca, hận không thể phanh thây vạn đoạn Cố Trường Ca, bằng không khó có thể bình tĩnh trước cừu hận trong lòng.

Bị sỉ nhục như vậy trước mặt mọi người, quả thực giống như giết hắn ta!

- Nói đến việc này, là do đệ gieo gió gặt bão, khi không lại động đến muội muội của Cố Trường Ca làm gì?

- Ta đã biết chuyện ở bên ngoài rồi.

Nghe vậy, thanh niên mặc kim bào mở mắt, thần sắc rất lạnh lùng nói:

- Nhưng mà Cố Trường Ca cũng khinh thường người khác quá, cho dù sau lưng hắn ta có Cố gia thì như thế nào, Kim Giác nhất tộc ta, cũng không phải kiểu dễ hiếp đáp như vậy.

- Ta sẽ đòi lại công đạo cho đệ.

- Chẳng qua không phải bây giờ, dường như thực lực của Cố Trường Ca đã đột phá đến Phong Vương cảnh rồi, môn Cổ Thiên Công của ta đang vào thời điểm đột phá, trước khi chưa đột phá, ta không phải là đối thủ của hắn ta.

Nghe vậy, Kim Vũ vui vẻ nói:

- Đa tạ ca ca, ta sẽ chờ ca ca báo thù cho ta, nhất định phải khiến Cố Trường Ca kia hối hận vì những gì đã làm hôm nay!

Kim Trụ gật đầu, không nói gì.

Nhưng kỳ thật trong lòng hắn ta vẫn rất dè dặt ngưng trọng.

Chắc chắn Cố Trường Ca là đại địch, không thể khinh thường!

Trong khoảng thời gian này, cơ duyên của hắn ta không ít, ngưng tụ hư ảnh thân pháp tổ tiên, thực lực tăng mạnh, vốn tưởng rằng có thể trả mối thù Cố Trường Ca đả thương hắn khi đó.

Nhưng không ngờ thực lực của Cố Trường Ca tăng lên nhanh như vậy, hắn đã đột phá tới Phong Vương cảnh trước hắn ta nhanh như vậy.

Mà hắn ta bây giờ chỉ mới Phòng Hầu cảnh hậu kỳ.

Có điều hắn ta vẫn là có lòng tin, đến lúc đó đột phá Phong Hầu cảnh đỉnh phong, lại kết hợp với thiên công và không ít át chủ bài của hắn ta, chắc chắn có thể đánh bại Cố Trường Ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK