• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 51: Biểu muội của Diệp Trần đến bái kiến

Diệp Lưu Ly rất tin tưởng Tuyết di.

Nàng ta cũng biết thực lực thật sự của lão bộc nhà thiếu niên Thượng Giới chắc chắn phải trên Hư Thần cảnh. 

Thế nhưng trong tình huống ở thế giới này, thực lực cùng lắm là phát huy đến Hư Thần cảnh. 

Mà thực lực của Tuyết di ở Thượng Giới đã vượt xa Hư Thần cảnh, bằng không cũng sẽ không bị phái xuống bảo vệ an toàn cho nàng ta. 

Phải biết rằng, ngay cả lão tổ của Thần Sơn thượng cổ cũng phải hết mực cung kính trước Tuyết di, không dám ho he.

- Tiểu thư yên tâm.

Nữ nhân trung niên xinh đẹp nghe vậy thì gật đầu. Nếu tiểu thư đã yêu cầu thì bà ta nhất định sẽ làm theo. 

Đối phương có thể đến được Hạ Giới, lai lịch chắc hẳn sẽ khá phức tạp.

Thế nhưng bà ta cũng chẳng quan tâm.

Dù lai lịch có phức tạp nữa thì hắn cũng phải e sợ trước lão tiên của Thượng Giới. 

Ngay sau đó, họ liền rời khỏi tòa thần đình, đi về hướng Lâm gia. 

Sinh linh của Thần Sơn thượng cổ hiện thế, đằng đằng sát khí lao về phía Lâm gia, trong nháy mắt gây ra náo động lớn tại Trùng Nguyệt cổ thành.

Rất nhiều tu sĩ đều hoảng sợ, vội vàng cùng nhau đến Lâm gia để tìm ra nguyên nhân. 

Không ít người có dự cảm rằng sắp tới sẽ có chuyện lớn xảy ra, thậm chí chuyện này sẽ liên quan tới vị đại nhân trẻ tuổi kia!

. . .

Ở trong Lâm gia, phủ đệ chia nhỏ, cung điện nguy nga tráng lệ, trông có vẻ nghiêm trang.

Bên trong cung điện, Cố Trường Ca ngồi trên ghế tựa ung dung uống trà.

Tô Thanh Ca ở một bên gọt linh quả đưa đến miệng cho hắn.

Thỉnh thoảng hắn lại trêu đùa nàng vài câu, chọc cho nàng thầm trợn mắt, nhìn chung có chút nhàn nhã.

Mấy ngày nay, thiên phú Đan Đạo khủng khiếp của Lâm Thu Hàn cuối cùng cũng hiển lộ, quả đúng như câu nói xưa, đã là vàng thì đến đâu cũng sáng.

Không có danh sư chỉ dẫn, chỉ dựa vào lời giảng giải sơ sài trong bộ sách Đan Đạo đổi được từ hệ thống mua sắm của Cố Trường Ca, nàng ta đã luyện thành một số đan dược mà chỉ có mấy lão đan sư sống vài thập kỷ mới có thể luyện chế ra được. 

Nếu như cố gắng mà hữu dụng thì còn cần đến thiên tài làm gì.

Thiên phú của Lâm Thu Hàn ở phương diện này đã có thể khiến rất nhiều thiên tài Đan Đạo phải hổ thẹn rồi.

Chuyện này càng khiến ý định muốn đào tạo nàng ta của Cố Trường Ca càng thêm kiên định.

Khen Lâm Thu Hàn vài câu thôi là có thể khiến nàng ta vui sướng một hai ngày rồi.

Dưới sự chấp thuận ngầm của Cố Trường Ca.

Gia chủ của Lâm gia cũng không dám khuyên Lâm Thu Hàn từ bỏ việc luyện đan nữa, toàn tộc cũng dốc hết sức để nàng ta an tâm học tập.

Họ cũng thấy được, nếu Lâm gia muốn tiến xa hơn thì phải trông cậy xem Lâm Thu Hàn có được sự yêu thích của Cố Trường Ca hay không.

Thế nhưng lúc này đây, bên ngoài Lâm gia đột nhiên bạo động.

Văn phù trên cổng phủ đệ chợt lóe sáng, có khí tức khủng khiếp truyền tới.

Tất cả thành viên Lâm gia đều hoảng sợ.

- Cái gì vậy?

- Người tới là ai?

- Là ai? Lại dám xông vào Lâm gia thượng cổ, không muốn sống nữa sao?

Lập tức có người quát to đầy tức giận và phẫn nộ.

Lâm gia của hôm nay đã khác trước, đặc biệt là sau khi lão tổ tiên xuất thủ, một chưởng tiêu diệt Già Lâu thánh địa đã làm tăng thêm uy thế của người trong Lâm gia.

Ngày thường, tu sĩ nào đi ngang qua phủ đệ đều phải e sợ, hết mực cung kính.

Vậy mà hôm nay, lần đầu tiên họ thấy khí thế không chút che đậy khiêu khích đến như vậy. 

Việc này rất có thể là muốn thử khiêu chiến với Lâm gia!

Bùm!

Rất nhiều vị trưởng lão của Lâm gia cũng hiện thân phía trên cao, trong mắt có từng luồng kim quang, khí tức của Đại Năng cảnh hiển lộ, uy hiếp tứ phía.

Họ vốn rất xem trọng thể diện, hành động như vậy chẳng khác nào đang sỉ nhục bọn họ.

- Haha, Lâm gia nhỏ bé kia, nhìn thấy Thần Sơn thượng cổ sao còn không hành lễ?

Bên ngoài phủ đệ Lâm gia, một sinh linh trẻ có thân hình cao lớn và lông mày dài có vảy cười lạnh, cất tiếng.

Trên đường, rất nhiều tu sĩ đều bị chấn động, lỗ tai nổ ầm, khí huyết dâng trào.

Họ thật sự hoảng sợ.

Không hổ là Thần Sơn thượng cổ như lời đồn đại, chỉ riêng những sinh linh nhỏ tuổi thôi cũng đã mạnh tới vậy rồi!

Thực lực cỡ này đã đến cấp bậc Đại Năng cảnh!

- Thần Sơn thượng cổ?

Vẻ mặt của mọi người trong Lâm gia đều biến đổi.

Nếu nói hiện tại có thế lực nào ở Trung Châu đại địa có thể khiến họ kiêng kỵ, vậy nhất định đó là Thần Sơn thượng cổ.

Thần Sơn thượng cổ tiếp giáp với Thượng Giới, quan hệ vô cùng thân cận, ở giữa còn có thần linh trấn giữ.

- Không biết các vị ở Thần Sơn thượng cổ đến Lâm gia ta có việc gì?

Làm sao để bình tĩnh được đây, ông ta hoàn toàn hoảng sợ.

Nhưng hiện tại có lão tổ của gia tộc trấn giữ, mà Cố công tử cũng ở đây.

Trong lòng của ông ta cũng thoáng yên tâm. 

Thế nhưng nghĩ lại thì, những sinh linh trẻ này có khi là đến vì Cố công tử.

- Kêu vị đại nhân trẻ tuổi ở Thượng Giới ra đây, tiểu thư của chúng ta muốn gặp hắn.

Sinh linh trẻ có đôi cánh ở phía sau lưng cười lạnh nói, cao cao tại thượng, coi thường tất cả tu sĩ. 

Trong lòng gia chủ của Lâm gia thầm nói ‘quả nhiên’.

- Nếu chư vị muốn thấy Cố công tử thì làm phiền chờ trong giây lát, ta đi hỏi công tử…

Sau đó, ông ta hơi cau mày nói. Mặc dù đối phương đến từ Thần Sơn thượng cổ, phía sau còn có Thượng Giới chống lưng. 

Thế nhưng không phải cứ nói muốn gặp Cố công tử là có thể gặp.

Nhất định phải hỏi ý Cố công tử trước rồi hẵng nói sau.

Hơn nữa, thân phận của Cố công tử tôn quý, sao có thể để Cố công tử tự mình ra ngoài gặp mặt được.

Việc này chẳng khác nào làm nhục người khác. 

Lai giả bất thiện mà! (*Người tới không có ý tốt)

- Còn để chúng ta phải đi gặp hắn. Ngươi có biết thân phận của tiểu thư chúng ta là gì không? Người muốn tiêu diệt Lâm gia nhỏ bé của các ngươi, cùng lắm chỉ cần một câu nói thôi...

Sắc mặt của sinh linh trẻ không vừa lòng, thái độ cực kỳ khinh bỉ, vô cùng bất mãn với thái độ của gia chủ Lâm gia. 

Các tu sĩ ở phía xa nghe vậy, bỗng chốc liền vô cùng hoảng sợ, tiêu diệt Lâm gia chỉ bằng một câu nói?

Giọng điệu kiểu này quả là không nhỏ mà!

Những sinh linh của Thần Sơn thượng cổ này có lai lịch lớn như vậy?

Tất cả mọi người đều hoảng sợ.

Biểu cảm của mọi người trong Lâm gia cũng khó coi. Đám sinh linh của Thần Sơn thượng cổ quả là ức hiếp người quá đáng mà.

- Tước Thiên, im miệng!

Nghe vậy.

Diệp Lưu Ly cũng không khỏi nhíu này. Nàng ta đến để báo thù cho Diệp Trần ca ca, không muốn khiến chuyện thêm phiền phức nên lập tức lạnh lùng nói:

- Xin hãy thông báo, cứ nói là biểu muội của Diệp Trần muốn bái kiến vị đại nhân trẻ tuổi đó!

Nghe vậy, biểu cảm của tất cả mọi người trong Lâm gia đều biến đổi. Phía xa, vẻ mặt của đông đảo các tu sĩ đều đại biến.

Trong khoảng thời gian này, tên tuổi của Diệp Trần có thể nói là nổi tiếng khắp Trung Châu, ai ai cũng biết. 

Thường được gọi với cái tên ôn thần, yêu tinh hại người.

Sự sụp đổ của Già Lâu thánh địa có thể nói là có liên quan trực tiếp đến Diệp Trần!

Thế nhưng bây giờ thiếu nữ mặc áo tím có lai lịch đáng sợ này lại tự nhận nàng ta là biểu muội của Diệp Trần?

Xem ra là kẻ thù tìm tới cửa!

Mọi người cảm thấy đầu óc có hơi loạn.

Gia chủ của Lâm gia hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên ngưng trọng: 

- Được, vậy để ta đi bẩm báo với công tử.

Vừa nói ông ta vừa đi sâu về phía cung điện để bẩm báo, hôm nay xem ra có phiền phức lớn đến rồi, đối phương còn dám trực tiếp tìm tới cửa, hẳn là có hiềm khích rất lớn.

Thế nhưng gia chủ của Lâm gia còn mới đi được vài bước. 

Ầm ầm!

Âm thanh khủng khiếp đột ngột vang lên trong không trung như thể có cối xay lớn thúc đẩy di chuyển.

Viu!

Văn phù lóe lên, hóa thành bàn tay vàng đáng sợ, giống như Thiên đế trấn áp chư Thiên.

Tốc độ quá nhanh, đến trong chớp mắt khiến tất cả mọi người đều không phản ứng kịp.

Sau đó, từ trên cao đập xuống ‘phập’ một nhát. 

Gương mặt của tên sinh linh trẻ có đôi cánh phía sau đó lộ vẻ kinh hoàng và tuyệt vọng. Hắn hô lớn:

- Tiểu thư, cứu…

Chữ ‘ta’ còn chưa nói xong, hắn đã bị đánh thành một đám huyết vụ, hình thần đều bị hủy hoại ngay tại chỗ!

Lúc này, sâu trong cung điện của Lâm gia mới truyền tới giọng nói hời hợt của vị thiếu niên. 

- Cho họ vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK