"Cho nên nói, khi khí vận chi tử chưa suy kiệt tới trình độ nhất định, kỳ thật ta cũng không giết được hắn ta sao?"
Trong đầu giao lưu hồi lâu.
Nghe được thuyết pháp này của hệ thống, Cố Trường Ca nhíu mày.
"Vâng thưa chủ nhân, khí vận là thứ quỷ thần khó lường, thiên cơ khó định, thực lực của ngài bây giờ muốn giết Diệp Trần không khó, nhưng kế tiếp tuyệt đối sẽ dẫn phát một loạt biến động không biết tên."
"Bởi vì chủ nhân chính là biến động lớn nhất." Hệ thống giải thích như vậy.
Cố Trường Ca gật đầu, đã hiểu.
Khí vận chi tử không hổ là khí vận chi tử, có ông trời là ba ba che chở cho hắn ta.
Ví dụ đơn giản nhất.
Nếu hiện tại Cố Trường Ca thật sự muốn giết Diệp Trần, như vậy bầu trời tuyệt đối sẽ giáng xuống một tia chớp đánh chết hắn trước.
Nhưng ông trời che chở ngươi thì như thế nào.
Ta từ từ đùa chết ngươi.
Trong lòng Cố Trường Ca cười nhạo, đối với chuyện này cũng không quá để ý.
Rồi sau đó, thuận tiện nhìn giá trị khí vận của tất cả mọi người bên trong đại điện.
Ngoại trừ Diệp Trần là 500 điểm ra thì giá trị khí vận của Tô Thanh Ca tương tối cao, ước chừng đạt tới 350 điểm.
Số điểm này càng củng cố suy đoán lúc trước của Cố Trường Ca.
Vị trí nữ chính là của Tô Thanh Ca không chạy thoát được đâu.
Chỉ là hắn đang suy nghĩ, nếu như mình ăn xong Tô Thanh Ca này.
Không biết có gặp chuyện khí vận phản phệ hay không.
Nếu như có thể xảy ra thì cái mất nhiều hơn cái được.
Bất kể là kiếp trước hay là hiện tại.
Hắn đều không phải loại người khát khao khó nhịn, chỉ dung nửa thân dưới suy xét.
Rốt cuộc thứ đồ chơi như khí vận này tuy rằng hư vô mờ mịt nhưng lại tồn tại chân thật.
Làm không tốt thì mình sẽ bị đùa chết, đây chẳng phải là thua thiệt lớn sao?
Đương nhiên vẫn phải có biện pháp.
Bọn họ tổn thất giá trị khí vận xong không phải sẽ đến tay hắn sao?
Giống như giống vừa rồi hệ thống gợi ý.
"Đinh, trước mặt mọi người vả mặt Diệp Trần, giá trị khí vận của Diệp Trần tổn thất 10 điểm, giá trị Thiên mệnh thêm 50 điểm."
Năm mươi điểm giá trị Thiên mệnh, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít.
Nhưng đối với Cố Trường Ca thì việc có thể làm lại rất nhiều.
Tỷ như tăng lên thực lực tu vi hoặc thiên phú tư chất.
Cùng so sánh với người thành thật tu luyện, mở hack chẳng phải thơm hơn sao?
"Diệp Trần dám công nhiên khiêu khích quy củ tông môn, thậm chí nhục mạ Cố công tử. Người đâu, áp giải hắn ta vào đại lao, chờ đợi Cố công tử xử trí."
Mà lúc này, đại trưởng lão Hình phạt đường lên tiếng.
Đây là lão nhân dáng người khôi ngô, mặt chữ điền, không giận tự uy.
Tại Thái Huyền thánh địa rất có uy nghiêm.
Tuy rằng ngày thường ông ta công chính không thiên vị, thậm chí còn có chút xem trọng Diệp Trần.
Nhưng cũng hiểu rõ thế cục hiện giờ, Diệp Trần đắc tội với người không nên đắc tội.
So sánh một đệ tử nội môn nho nhỏ, tất nhiên càng không thể để tông môn gánh chịu tai hoạ.
Nhìn ánh mắt vị trưởng lão Hình phạt đường này có chút lấy lòng.
Cố Trường Ca hơi hơi gật đầu.
Rồi sau đó lui trở về chỗ, biểu tình trên mặt khiến cho người ta thấy không rõ vui buồn.
Để mình tới xử lý Diệp Trần sao?
Đây cũng là một chủ ý tốt.
Chỉ không nghĩ tới người mắt to mày rậm, công chính không thiên vị như ngươi mà cũng như vậy?
Trong lòng hắn không nhịn được cười nhạo.
Sau khi uy áp bàng bạc của Cố Trường Ca tản đi.
Diệp Trần rốt cuộc có thể đứng lên, khuôn mặt đều là khiếp sợ, không cam lòng cùng với khuất nhục.
Tâm tình hắn ta bây giờ hoàn toàn tương tự với những gì Cố Trường Ca dự đoán.
Vì sao lúc mấu chốt, sư tôn của mình lại không đáp lời mình?
Ngay cả người cũng phản bội mình sao?
Hay là nói sư tôn cũng sợ hãi bối cảnh và uy thế của Cố Trường Ca?
Giờ khắc này, trái tim Diệp Trần băng giá, hai mắt thực băng lãnh.
Đặc biệt là biểu hiện của Tô Thanh Ca, từ đầu đến cuối đều không nói một lời.
Yên lặng đứng ở nơi đó.
Thậm chí chủ động rót ly trà cho Cố Trường Ca.
Tất cả những thứ này Diệp Trần đều nhìn thấy.
Thần nữ mà mình âu yếm ngưỡng mộ, chủ động phụng dưỡng nam tử khác khiến cho lòng Diệp Trần đau như cắt.
Nàng không nhìn thấy mình vì nàng mà không tiếc cùng Thái Huyền thánh địa quyết liệt sao?
Có thể nói, hiện tại lòng Diệp Trần thực lạnh lẽo.
Sao Tô Thanh Ca có thể không nhìn ra biểu tình hiện giờ của Diệp Trần.
Nàng biết Diệp Trần tức giận.
Nhưng nàng không thể chọn Diệp Trần khiến cho tông môn đã bồi dưỡng nàng hơn hai mươi năm lâm vào nguy nan, gặp tai họa.
Cho nên nàng chỉ có thể lựa chọn yên lặng cúi đầu, tay ngọc nắm chặt, không nhìn ánh mắt của Diệp Trần.
"Thanh Ca Thánh nữ, nghe nói đêm nay ánh trăng thực đẹp, không biết có thể nể mặt Cố mỗ cùng nhau đi thưởng trăng không?"
Nhưng lúc này, Cố Trường Ca chợt cất lời hỏi thăm.
thu hết biểu tình của hai người vào mắt, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này.
Trên gương mặt vô cùng thanh tuấn, càng hiển lộ thêm ba phần ý cười ôn nhu.
Lời này khiến Tô Thanh Ca sửng sốt một chút.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt trở nên ửng hồng, lại có chút cảm giác được yêu mà sợ.
Nhưng thực mau, nàng đã phản ứng lại ý đồ của Cố Trường Ca.
Thân mình run lên.
Sắc mặt bắt đầu trắng bệch.
Đặc biệt là Cố Trường Ca đôi mắt thâm thúy kia rõ ràng mang theo vài phần nghiền ngẫm cùng hài hước.
Lời này của hắn là cố ý, cố ý nói cho Diệp Trần nghe.
Tô Thanh Ca có thể suy nghĩ cẩn thận những thứ này.
Nhưng những người còn lại trong đại điện lại không rõ.
Giờ phút này đều có chút hâm mộ nàng.
Thánh Chủ Thái Huyền sắc mặt càng vui vẻ, liều mạng đưa mắt ra hiệu cho nữ nhi nhà mình.
Nếu thật sự có thể được vị đại nhân trẻ tuổi này coi trọng.
Mặc kệ có thể được đưa tới thượng giới hay không.
Đến lúc đó đối với cả Thái Huyền thánh địa đều sẽ là kỳ ngộ vô thượng, thậm chí nói một câu phi trùng thiên, đi về phía huy hoàng, cũng không phải là quá đáng.
"Cố Trường Ca, ngươi đê tiện, ngươi vô sỉ, ỷ thế hiếp người tính cái gì? Có thể áp chế tu vi đến cùng một cảnh giới với ta để hai ta công bằng đánh một trận không?"
"Tên tiểu nhân vô sỉ này, một ngày nào đó ta chắc chắn sẽ giết ngươi!"
Lúc này, Diệp Trần lại giống như phát điên, đôi mắt đỏ lên, không nhịn được gào rống lên.
Những lời này, cử chỉ như vậy, hắn ta sao có thể chịu được.
Nhưng mà, Cố Trường Ca không nói một lời.
Thậm chí rũ mắt bình tĩnh thổi ly trà, từ đầu đến cuối ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên một chút.
Phốc. . .
Rốt cuộc, Diệp Trần chịu không nổi khuất nhục quá lớn này, phun ra một ngụm máu tụ, hôn mê bất tỉnh.
Lúc này, gợi ý của hệ thống truyền đến.
"Đinh, tâm cảnh Diệp Trần bị hao tổn, giá trị khí vận tổn thất 100 điểm, giá trị Thiên mệnh thêm 500 điểm."
Tấm tắc.
Giá trị Thiên mệnh thật dễ kiếm.
Cố Trường Ca chậm rãi uống một hớp trà.