Chương 94: Đúng là hiếp người quá đáng!
- Cố Trường Ca, ngươi tới đây làm gì?
Nghe lời nói mang theo châm biếm của hắn, Cố Tiên Nhi không khỏi lạnh mặt hỏi. Nàng ta chưa bao giờ có ngữ khí và sắc mặt hòa tốt với Cố Trường Ca.
Ở trước mặt người khác nàng ta rất bình tĩnh, nhưng duy chỉ khi ở trước mặt Cố Trường Ca là nàng ta liền không nhịn được lộ ra cảm xúc phẫn nộ.
- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.
Cố Trường Ca cười khẽ, không thèm để ý đến ánh mắt như muốn nuốt trọn hắn của Cố Tiên Nhi.
Sở Vô Cực nghe hắn nói vậy, trong lòng cũng dâng lên cảm giác khó chịu, cái gì mà hắn ta là người theo đuổi Cố Tiên Nhi chứ?
Thân là Hoàng tử của Đại Sở tiên triều, hắn ta còn phải theo đuổi người khác sao?
Chỉ cần một câu nói của hắn ta, dạng thiên chi kiêu nữ nào mà không chủ động dâng tới cửa?
Tuy hắn ta cũng biết là Cố Trường Ca đang trêu chọc nhưng vẫn rất khó chịu, sắc mặt hơi khó coi. Đặc biệt là dáng vẻ Cố Trường Ca ngó lơ hắn ta.
- Sở Vô Cực sư huynh đưa ta đến Đạo Thiên Lộ, hắn không phải người theo đuổi ta.
Cố Tiên Nhi nhăn mày, không hiểu rốt cuộc Cố Trường Ca muốn dở trò gì.
Nghe vậy, Cố Trường Ca mới bày ra bộ dáng bừng tỉnh.
Sau đó, mới có chút tiếc hận nói:
- Thì ra là vậy, đúng là đáng tiếc. Vi huynh còn muốn thay ngươi kiểm định một chút, nếu không thật sự là mèo chó gì cũng muốn tán tỉnh ngươi.
Cố Tiên Nhi nghe vậy thì "A" một tiếng, đương nhiên nàng ta sẽ không tin lời nói vớ vẩn này của Cố Trường Ca.
Nhưng lại có cảm giác dường như hắn có ý gì khác nữa?
Chẳng lẽ Cố Trường Ca muốn ra mặt thay nàng ta?
Nàng ta có chút không tin.
- Bây giờ Tiên Nhi sư muội muốn xông vào Đạo Thiên Lộ, chẳng lẽ Cố Trường Ca ngươi muốn ngăn cản? Đây là do đại trưởng lão phân phó.
Lúc này, nghe được Cố Trường Ca lại nói mình là chó mèo gì đó.
Sắc mặt Sở Vô Cực trầm xuống, nói với Cố Trường Ca, còn trực tiếp lôi danh đại trưởng lão ra.
Cho dù trước đây bọn họ có không hòa hợp đến đâu thì Cố Trường Ca cũng sẽ không nói ra kiểu lời này ở trước mặt mọi người giống như vậy.
- Đại trưởng lão thì sao? Ngươi cho rằng ông ta sẽ nhúng tay vào chuyện của đồng bối sao?
Cố Trường Ca nghe vậy nhưng hoàn toàn không để ý, sắc mặt hời hợt nhìn hắn ta một cái.
- Hơn nữa, ta và muội muội ta nói chuyện, ngươi là cái thá gì mà xen vào?
Lời này lập tức khiến Sở Vô Cực giận đến tím mặt, lúc trắng lúc xanh, nộ khí khó mà nén xuống được.
Bị Cố Trường Ca khiêu khích nhiều lần như vậy.
Cho dù tu hưỡng của hắn ta có tốt đến đâu, lòng dạ rộng lượng đến mức nào thì cũng không thể chịu nổi.
Hơn nữa còn là ở trước mặt mọi người, ở trước mặt tất cả mọi người!
Nếu đã như này rồi mà hắn ta vẫn còn nhịn, vậy sau này làm sao có thể lăn lộn ở trên Thượng Giới được nữa chứ? Ngay cả mặt mũi cũng không còn.
Đều là chí tôn trẻ tuổi, dựa vào cái gì mà hắn ta phải chịu đựng sự nhục nhã này?
- Cố Trường Ca, ngươi đừng có hiếp người quá đáng.
Sắc mặt Sở Vô Cực âm trầm, xám xịt như đám mây đen.
- Ta khinh thường ngươi đấy, sao nào?
Cố Trường Ca vẫn chưng ra vẻ mặt hời hợt, không thèm để ý.
Hắn đã sớm muốn ra tay với Sở Vô Cực rồi, chỉ là không tìm được thời cơ thích hợp mà thôi.
Hắn cũng không tin dưới tình huống hôm nay mà Sở Vô Cực vẫn còn muốn nhẫn nhịn.
- Ngươi....
Sắc mặt Sở Vô Cực đã khó coi đến cực điểm, lửa giận như muốn phun trào.
Dù bình thường hắn ta có trầm ổn như thế nào, lòng dạ rộng lượng đến đâu thì lúc này cũng không thể nhịn được.
Một màn này dấy thẳng lên một làn sóng lớn.
Chưa thấy Cố Tiên Nhi bước lên Đạo Thiên Lộ, ngược lại lại thấy Cố Trường Ca xung đột với một đệ tử chân truyền khác.
Rất nhiều người kích động hưng phấn lên, dù sao cũng là trận chiến hiếm có giữa các đệ tử chân truyền!
Không ai ngờ được thái độ của Cố Trường Ca lại phách lối như thế, hoàn toàn không đặt Sở Vô Cực cùng là đệ tử chân truyền vào trong mắt.
Tất cả mọi người đều biết Cố Trường Ca rất mạnh.
Nhưng có thể đảm nhiện vị trí đệ tử chân truyền thì đương nhiên là phải có chỗ cường đại, thiên phú xuất chúng, chính là một chí tôn trẻ tuổi.
Nào có ai là kẻ yếu đâu?
Giờ khắc này, rất nhiều người hưng phấn, kích động, ngay cả không ít trưởng lão cũng như vậy.
Đồng bối tranh chấp là chuyện rất bình thường. Chỉ là chuyện trực tiếp khiêu khích ngay trước mặt mọi người như này thường rất ít khi gặp phải, một dáng vẻ muốn khai chiến.
Mặt khác, hai vị chân truyền còn lại cũng tới đây, một người là Điền Dương, một người là Chung Thiên Nguyên. Bọn hắn xuất hiện trên đỉnh núi, quang huy đủ màu sắc bao phủ, lúc này thần tình cũng ngưng trọng khi nhìn thấy cảnh này.
- Thực lực của Sở Vô Cực sâu không lường được, đơn đả độc đấu thì có lẽ chúng ta không phải đối thủ của hắn, nhưng rõ ràng Cố Trường Ca lại càng mạnh hơn...
- Trận chiến này, phần thắng của Sở Vô Cực không lớn, nhưng nếu lùi lại một bước thì chắc chắn sẽ bị hao tổn đạo tâm.
- Đấu thua chỉ là chuyện nhỏ, có thể đấu lại một lần nữa. Nhưng nếu đạo tâm bị hao tổn, về sau sẽ không còn bất kỳ cơ hội gì nữa...
Hai người nói xong, vẻ mặt lại càng ngưng trọng hơn.
Thân là chí tôn trẻ tuổi, đương nhiên sẽ tin chắc bản thân vô địch, tiêu trừ đồng bối, nếu mới như vậy đã rút lui? Thì còn cạnh tranh cái gì nữa?
Thế nên bọn họ chắc chắn, trận này chắc chắn sẽ đánh.
Không có gì bất ngờ cả.
- Ta lại muốn biết, hiện tại ngươi lấy đâu ra bản lĩnh mà dám vũ nhục ta như vậy!
Sở Vô Cực phẫn nộ quát một tiếng, xuất thủ bay thẳng về phía Cố Trường Ca.
Những người xung quanh vô cùng khiếp sợ, toàn bộ tránh lui.
Chỉ có Doãn Mi là cảm thấy Sở Vô Cực là đang tự mình tìm đường chết.
Cố Trường Ca cường đại đến mức hắn ta không thể tưởng tượng nổi. Chỉ riêng thực lực bên ngoài đã không phải một chí tôn trẻ tuổi có thể địch lại được.
Giờ khắc này, Cố Tiên Nhi cũng đặt toàn bộ sự chú ý lên người bọn họ. Nàng ta muốn biết, rốt cuộc thì hiện tại Cố Trường Ca đã cường đại đến mức nào.
- Ngự Long chưởng! Đây là bảo thuật thành danh của Đại Sở tiên triều.
Có người nhận ra chiêu thức của Sở Vô Cực, không nhịn được mà kinh hô.
Đùng!
Sở Vô Cực đánh ra một trưởng, chính là đại biểu cho một môn bảo thuật chí cường.
Trên đó có phù văn đan xen, hóa thành hình rồng rồi đánh thẳng về phía Cố Trường Ca, lại giống như một ma bàn xích kim, có thể hủy diệt mọi kẻ thù trên thế gian.
Loại khí tức đó vô cùng bá đạo.
Chỉ lan tràn ra như vậy đã khiến người ta khiếp sợ, chis cương chí dương.
Dù cách rất xa cũng khiến cho rất nhiều đệ tử cảm thấy thân thể sắp nứt ra.
- Đáng sợ quá, đây chính là sự đáng sợ của chí tôn trẻ tuổi sao?
- Nếu vậy thì một người có tu vi Hư Thần Cảnh cũng không phải là đối thủ của Sở chân truyền. Phải biết rằng hắn chỉ mới đang Phong Hầu kỳ đỉnh phong, chỉ kém Hư Thần cảnh hai đại cảnh giới mà thôi!
- Mạnh quá, đây mới là chênh lệch giữa đệ tử chân truyền và chúng ta!
Rất nhiều đệ tự bị khiếp sợ, bị một chưởng này của Sở Vô Cực dọa sợ.
Trước đây, Cố Trường Ca cũng dùng một chưởng đánh chết lão bộc Hư Thần cảnh của Kim Vũ.
Nhưng bây giờ rõ ràng một chưởng này của Sở Vô Cực cũng có uy thế của Hư Thần Cảnh. Dù sao đối với một chí tôn trẻ tuổi mà nói, đánh vượt cấp không hề khó khăn.
- Đây chính là tự tin để ngươi ra tay với ta sao? Ai cho ngươi vậy?
Nhưng mà...
Đối mặt với một chưởng này, sắc mặt của Cố Trường Ca không hề thay đổi gì lớn, vẫn hời hợt như cũ.
Hắn cũng tung ra một chưởng, hóa thành một đại ấn kim sắc.
Đùng!
Đại ấn và ma bàn đụng nhau, lập tức nổ tung!
Hai chiêu bảo thuật thần thông này tiếp xúc, liền nổ ra một trận oanh động kinh người!
Tựa như một vẫn thạch đập xuống khiến cho những ngọn núi xung quanh đều đồng loạt rung chuyển, mặt đất xuất hiện khe nứt, rất nhiều làn sóng xuất hiện theo quy luật.
Phụt!
Trong trận có máu tươi tràn ra.
Sở Vô Cực bay ngược ra ngoài, đầu đập xuống đất, máu me khắp người, dưới tác động của phản lực dội lại khiến hắn ta trực tiếp bị thương!
Trên khuôn mặt hắn hiện lên vẻ không dám tin, có chút sợ hãi nói:
- Phong Vương cảnh trung kỳ?
Cùng một cảnh giới, chí tôn trẻ tuổi muốn phân thắng bại đã rất khó khăn rồi, chứ đừng nói là dưới tình huống cảnh giới hoàn toàn cao hơn.
Trước đây khi Cố Trường Ca chỉ là một Thánh Chủ cảnh sơ kỳ đã đánh trọng thương một chí tôn trẻ tuổi Kim Trụ Thánh chủ trung kỳ, dấy lên một trận náo động lớn.
Nhưng hắn ta thật sự không ngờ tới, Cố Trường Ca đã đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ rồi!
Lúc này, mọi người không khỏi biến sắc, hít vào một hơi.
Mạnh quá, Cố Trường Ca chỉ tiện tay đánh một cái, đã kinh khủng đến mức này.
Đây quả thực là không thể địch nổi!
- Không hổ là Chân tiên chi tư! Dưới tình huống áp đảo tu vi, Sở chân truyền vốn không địch lại...
- Thật không ngờ Cố Trường Ca đã đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ rồi...
Hai vị chí tôn trẻ tuổi Điền Dương và Chung Thiên Nguyên cũng không khỏi kinh sợ, họ liếc mắt nhìn nhau, đều không thể tin được.
- Sao hắn có thể mạnh như vậy...
Sắc mặt Cố Tiên Nhi cũng càng ngưng trọng hơn, cho dù hiện tại nàng muốn làm người sau vượt qua người trước, nhưng muốn vượt qua được Cố Trường Ca để báo thù thì cũng không biết phải chờ đến khi nào.
- Phong Vương cảnh trung kỳ thì sao nào?
Lúc này bỗng nhiên Sở Vô Cực hét lớn một tiếng, toàn thân phát ra những ánh sáng vàng rực, có một lớp vảy rồng bao trùm lên người hắn ta!
Đây là thiên phú Hóa Long của hắn ta, vốn dĩ là con át chủ bài của hắn, có thể tăng cao tu vi và các phương diện của thân thể trong một thời gian ngắn!
Trước giờ hắn chưa từng thi triển nó trước mặt người khác.
Nhưng hôm nay, Sở Vô Cực lại không quan tâm được nhiều như vậy, hiện tại hắn ta chỉ có một ý niệm trong đầu, đó là phải đánh bại Cố Trường Ca thì mới có thể rửa sạch nỗi nhục ngày hôm nay.
- Gào gào gào....
Một tiếng rồng ngâm bá đạo mà lâu đời truyền ra.
Một con Chân Long tiên khí lượn lờ, nuốt vào nhả ra mây mù, toàn thân phủ lên một lớp vảy màu vàng như hoàng kim xuất hiện giữa thiên địa!
Con Chân Long này sinh động như thật, thân thể khổng lồ vô biên.
Nó giương vuốt hướng về phía Cố Trường Ca.
Trong nháy mắt, nơi đây như nghiêng trời lệch đất, Hỗn Độn chìm nổi.
Núi sông phai màu, ẩn chứa sức mạnh hủy diệt khổng lồ đánh thẳng về phía Cố Trường Ca.
Giờ khắc này, tất cả các tu sĩ trên đỉnh núi lại lần nữa đều bị chấn kinh lần nữa. Chỉ có thể cảm thán không hổ là chí tôn trẻ tuổi, quả thật không thiếu thủ đoạn.
Nếu Sở Vô Cực không thi triển ra, đoán chừng không ai ngờ tới hắn còn có một con át chủ bài như thế.
- Phong Vương cảnh trung kỳ thì sao?
- Đủ để dánh ngươi tan vỡ đạo tâm là được.
Đối mặt với con át chủ bài mà Sở Vô Cực vừa lật, Cố Trường Ca chỉ cười nhạt một tiếng.
Sau lứng hắn lập tức hiện lên vô số ánh sáng chói lóa, có một thân hình to lớn mơ hồ hiển hóa, vô cùng hùng vĩ, như ẩn chứa thiên địa chí lý.
- Đại đạo pháp thân?
Cố Tiên Nhi biến sắc, khuôn mặt trở nên nhợt nhạt, cảm nhận được khí tức quen thuộc.
Nàng ta nhận ra đây là khối đại đạo chi cốt ẩn chứa thiên phú thần thông kia của nàng ta.
Ầm!
Lúc này, Cố Trường Ca đánh ra một chưởng, đại đạo pháp thân sau lưng cũng xuất thủ, một cơn chấn động mênh mông truyền đến, tựa như là đại đạo chèn ép một phương, có thể đè sập vạn cổ!
Loại chấn động này khiến cho các đệ tử và các vị trưởng lão cũng không nhịn được mà biến sắc.
Một chưởng Hàng Long!
Nơi đó tựa như có từng ngôi sao đang nổ tung ra!
Ầm ầm!
Một trận chấn động bạo phát trong phạm vi vô cùng rộng lớn, tất cả ngọn núi đều đang lay động, giống như vừa trải qua một trận động đất.
Các đệ tử cũng đều phát run, tim đập nhanh, thần hồn run rẩy.
Dường như muốn hủy diệt toàn bộ mọi thứ ở nơi đó.
Rốt cuộc, ánh sáng cũng tắt dần, Cố Trường Ca dùng một chưởng này đánh ập xuống, thân Chân Long do Sở Vô Cực hóa ra không ngừng sụp đổ, hắn điên cuồng ho ra máu, thân thể tan vỡ thành từng khúc.
Một chưởng này tiếp tục áp xuống!
Phụt một tiếng!
Sở Vô Cực phun máu, hình thái Chân Long biến mất, thân thể bên cạnh lúc này cũng nổ tung.
Hắn ta vô cùng hoảng sợ và không dám tin tưởng. Hắn ta đã thi triển con át chủ bài mạnh nhất, nhưng vẫn không thể địch lại Cố Trường Ca.
- Cho nên nói, ngươi là cái thá gì?
Rốt cuộc Cố Trường Ca cũng thu tay.
Vẻ mặt mang theo vẻ bình tĩnh nhàn nhã, xuất hiện bên cạnh Sở Vô Cực, sau đó trực tiếp dẫm một cước lên đầu hắn.
Lặp lại câu này một lần nữa.