Chương 98: Sát tâm dao động.
Đối với chuyện này, Cố Trường Ca cũng chỉ chậc một tiếng. Nói như thể hắn rất muốn bái đại trưởng lão làm sư phụ vậy.
Ở thế giới này, từ trước đến nay tu sĩ đều tránh ma tính như tránh tà, sau khi biết được Cố Trường Ca trời sinh đã có ma tính thì lại càng muốn tránh xa.
Ma tính này lộ ra cũng không phải vì khí tức, mà là do những hành động của hắn làm lộ ma tính ra bên ngoài.
Kết quả này khiến đại trưởng lão rất thất vọng, hơn nữa còn phát hiện Cố Trường Ca vừa đến đã nhắm vào vào vị trí truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung.
Về phần mục đích là gì, đương nhiên ông ta cũng đoán ra được. Có một vài khu vực sâu bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, chỉ những người mang thân phận là truyền nhân hoặc trưởng lão thì mới có thể đặt chân vào.
Ở nơi đó cất giấu không ít bí mật khiến ngay cả mấy vị trưởng lão cũng cảm thấy rất hứng thú.
Chắc chắn là Cố Trường Ca có ý đồ muốn đi vào trong đó.
Hơn nữa dường như Trường Sanh Cố gia cũng có mục đích khác với Đạo Thiên Tiên Cung.
Ngay từ khi Cố Trường Ca vừa mới bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung, động cơ đã bất chính rồi.
Theo đại trưởng lão thấy, rất nhiều hành động hiện giờ của Cố Trường Ca giống hệt như lúc đầu ông ta đã nghĩ.
Đoạt đi đạo cốt của biểu muội, hoành hành ngang ngược trong tông môn, không kính trọng các vị trưởng lão. Xưa giờ, ông ta vẫn luôn là một người cương trực, nếu không phải vì trở ngại quy tắc thì ông ta đã sớm trục xuất Cố Trường Ca khỏi tông môn rồi.
- Thiên tư của Tiên Nhi cao như vậy, lại còn là niết bàn chí tôn trẻ tuổi, đương nhiên lão phu sẽ dốc lòng dạy dỗ nàng. Ngược lại là ngươi, ngươi chạy đến đây giả vờ giả vịt làm người tốt cái quái gì?
Đại trưởng lão quét mắt liếc nhìn Cố Trường Ca. Ông ta đã gặp qua rất nhiều người, loại tâm tư nhỏ bé kia sao có thể giấu giếm được ông ta.
Cố Trường Ca vẫn chưng ra dáng vẻ tự nhiên tùy ý. Hắn nghe vậy cũng không giận, ngược lại còn có chút đáng tiếc nói:
- Giả bộ làm người tốt? Đại trưởng lão, thành khiến của người với ta cũng sâu thật. Dĩ nhiên là ta hy vọng thành tựu sau này của Tiên Nhi sẽ vượt qua ta, sao có thể nói là giả bộ làm người tốt chứ?
Đương nhiên hắn cũng không dùng ngữ khí tốt lành gì với lão nhân này.
Ngay cả hai từ vãn bối cũng lười xưng.
Dù sao đại trưởng lão cũng không dám làm gì hắn.
Nói hắn giả bộ làm người tốt sao? Tuy rằng ngươi nói đúng, nhưng thế cũng phải lấy chứng cứ ra.
- Ngươi mà có lòng tốt? Ban đầu hà tất phải làm chuyện đoạt cốt che đậy ma tính?
Hiển nhiên là đại trưởng lão vẫn giữ chấp niệm với chuyện này.
Nếu là đám tiểu bối bình thường thì đương nhiên lão sẽ không so đo như vậy.
Nhưng đối với Cố Trường Ca, lão lại không nhịn được, hoàn toàn không cho hắn sắc mặt tốt.
- Sao đại trưởng lão cứ chấp niệm chuyện này mãi vậy? Chẳng phải hiện tại Tiên Nhi đã có đạo cốt mới rồi sao?
Cố Trường Ca lắc đầu, hiển nhiên chuyện này liên lụy đến bí mật gì đó, nên hắn bày ra bộ dáng không muốn nói nhiều.
Nghe vậy, Cố Tiên Nhi không khỏi nghi ngờ liếc mắt nhìn Cố Trường Ca.
Hắn hy vọng thành tựu của nàng vượt qua hắn?
Đây là lời nói thật hay nói dối?
Hơn nữa làm sao hắn biết nàng đã có đạo cốt mới rồi?
Chỉ là nhìn tình hình hiện tại, Cố Trường Ca không làm gì nàng ta, cũng không ra tay với người luôn muốn giết hắn như nàng ta.
Nàng ta ngày càng cảm thấy có lẽ chuyện năm đó không hề đơn giản, bên trong còn có bí mật gì đó không muốn để người khác biết.
Những hành động hiện tại của Cố Trường khác xa với những gì mà nàng hiểu về hắn.
Chỉ có điều Cố Trường Ca không nói thì nàng cũng không tiện hỏi, loại thù hận này cũng không phải chỉ nói vài ba câu là có thể hóa giải được.
- Đây là ân oán giữa ngươi và Tiên Nhi, lão phu cũng không muốn quản nhiều. Ngoài những lời nói nhảm này ra thì ngươi còn có chuyện gì nữa?
Sắc mặt đại trưởng lão trầm xuống, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
Vẻ mặt Cố Trường Ca vẫn tự nhiên nói:
- Tiên Nhi đã bái đại trưởng lão làm sư phụ rồi, mà ta thân là huynh trưởng hiển nhiên muốn đến xem một chút. Dĩ nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là lo lắng đại trưởng lão sẽ vì ta mà trách móc Tiên Nhi quá nặng nề.
Đương nhiên hắn chỉ thuận miệng nói ra những lời này, dù sao cũng không cần tốn phí gì.
Ý chính là ta lo lắng vì ta mà ngươi lại gây khó dễ với Cố Tiên Nhi dù rằng đã thu nhận Cố Tiên Nhi, không dốc lòng dạy nàng, thậm chí trách móc nàng quá đáng.
Đương nhiên lời này của hắn chỉ đơn thuần là muốn chọc giận đại trưởng lão.
Lão nhân gia này làm người chính trực, hắn vẫn tin lão sẽ không vì nguyên nhân này mà gây khó dễ cho Cố Tiên Nhi.
Dụng ý mà hắn nói vậy chủ yếu là muốn tỏ thái độ với ông ta.
Sẵn tiện cho Cố Tiên Nhi biết, vị ca ca của nàng là hắn đây lo lắng bảo bọc nàng đến mức nào, sợ nàng chịu ấm ức trước mặt đại trưởng lão ra sao.
Thậm chí còn không tiếc đắc tội với đại trưởng lão.
Quả nhiên nghe xong lời này, sắc mặt đại trưởng lão lập tức thay đổi, cơn thịnh nổ nổi lên, trời đất sau lưng liền tối sầm xuống, phong vân biến sắc.
Uy thế kinh khủng, như trời xanh đang nổi trận lôi đình, sấm chớp đùng đùng.
Rất nhiều đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung đều bị dọa sợ, hai chân như nhũn cả ra, suýt chút nữa thì quỳ rạp xuống đất.
- Bên kia là nơi của đại trưởng lão, có chuyện gì xảy ra rồi?
Rất nhiều trưởng lão cũng biến sắc, trong lòng khẽ run lên, đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được cơn thịnh nộ của đại trưởng lão.
Cung chủ có thể đổi như nước chảy đi, nhưng đại trưởng lão thì vĩnh viễn không đổi.
Những lời này của Đạo Thiên Tiên Cung cũng không phải chỉ là lời nói suông, từ đây có thể thấy được rốt cuộc tu vi của đại trưởng lão khủng bố đến mức nào.
- Cố Trường Ca... Ngươi đừng có nói bậy.
- Sao sư phụ có thể làm ra loại chuyện này được.
Lúc này trên đỉnh núi, Cố Tiên Nhi cũng hơi sửng sốt, nàng ta vội vàng cất lời.
Nàng hoàn toàn không ngờ đây lại là mục đích của Cố Trường Ca, nhất thời trong lòng sinh ra một cảm xúc vô cùng phức tạp.
Những lời này của hắn đã hoàn toàn đắc tội chết với đại trưởng lão rồi!
Ở Đạo Thiên Tiên Cung, nếu đắc tội với đại trưởng lão thì cho dù hắn có là đệ tử chân truyền thì chỉ sợ cũng khó mà yên ổn được.
- Tốt tốt tốt, nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên có một tiểu bối dám nói như vậy với lão phu.
- Tuy biết là ngươi đang cố ý chọc giận lão phu, nhưng không thể không nói là ngươi đã thành công rồi đó!
Dù gì thì đại trưởng lão cũng không phải người thường, ông ta nhanh chóng áp chế lửa giận xuống. Ông ta nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca, phẫn nộ tới bật cười nói:
- Ngươi không nói thế thì thôi, nhưng ngươi đã nói vậy thì từ nay về sau, lão phu nhất định phải dạy dỗ Tiên Nhi đến nơi đến chốn, để nàng có thể dễ dàng trấn áp ngươi!
- Nếu nàng ta không làm được, lão phu sẽ từ chức đại trưởng lão, cho dù có lập ngươi làm truyền nhân thì cũng không thành vấn đề.
Việc lập lời thề này khiến Cố Trường Ca cũng bất ngờ.
Ngược lại bây giờ lại có chút niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Nhưng đương nhiên, hắn vẫn giữ nụ cười hời hợt trên mặt, không để ý:
- Nếu đại trưởng lão đã nói như vậy thì ta đây cũng yên lòng, ta cũng rất mong chờ ngày đó.
- Trường Ca cũng không quấy rầy nữa, xin phép cáo từ trước.
Nói xong, hắn liền mỉm cười liếc nhìn Cố Tiên Nhi rồi trực tiếp hóa thành một đạo thần hồng rời khỏi nơi này.
Tới vân đạm phong kinh, mà đi cũng vân đạm phong khinh.
Về phần đắc tội đại trưởng lão, Cố trường Ca hắn còn phải để ý đến chuyện này sao?
Ngay lúc đó, trong đầu hắn vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Ting, sát tâm của khí vận chi nữ Cố Tiên Nhi dao động, điểm số mệnh tăng 800, giá trị thiên mệnh thêm bốn nghìn."
Cuối cùng bước đầu tiên này xem như cũng có hiệu quả.
...
Trên đỉnh núi, gió núi thổi qua, mây mù cuồn cuộn, trong chốc lát bầu không khí có chút trầm mặc.
Cố Tiên Nhi cúi đầu không nói chuyện.
Nhất thời trong lòng nàng loạn như ma.
Nàng ta cũng biết mục đích của Cố Trường Ca là muốn chọc giận đại trưởng lão, đồng thời nói ra những lời phản tướng đại trưởng lão, muốn khiến ông ta dụng tâm dạy dỗ nàng ta hơn.
Hiện tại nàng ta thật sự không thể hiểu nổi Cố Trường Ca.
Đại trưởng lão càng chăm chú dốc lòng dạy bảo nàng ta hơn không phải là chuyện xấu đối với Cố Trường Ca hay sao?
Vì sao hắn còn muốn tốn công làm chuyện vô ích?
Là vì muốn bù đắp những gì mà hắn mắc nợ nàng trong mấy năm gần đây sao?
Hay là vì có mưu đồ khác?
Trong lòng Cố Tiên Nhi rất phức tạp, nàng ta hoàn toàn không hiểu, cũng không thể đoán ra dụng ý của Cố Trường Ca.
Cuối cùng, đại trưởng lão thở dài một hơi, vẻ mặt phức tạp nhìn Cố Tiên Nhi nói:
- Không ngờ tới cũng có lúc lão phu lại bị người khác tính kế, tên Cố Trường Ca kia có thể đi đến bước này, cũng không phải không có lý.
- Vị trí thiên hạ đỉnh phong sau này, chắc chắn sẽ có một chỗ của hắn.
Nếu truyền lời này ra ngoài, ắt hẳn sẽ dấy lên một làn sóng lớn.
Đại trưởng lão chưa từng đánh giá một ai như vậy cả?
Hơn nữa còn dùng giọng điệu khẳng định như vậy, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Cố Tiên Nhi nghe vậy thì cúi đầu không nói lời nào, nàng ta cũng không biết lúc này nên nói cái gì.
Bây giờ lòng nàng ta rất loạn.
Hồi tưởng lại ngày hôm đó gặp Cố Trường Ca ở trước sơn môn, dường như hắn không hề có ác ý gì với nàng.
Tất cả những việc này đều là vì hắn muốn bù đắp cho nàng sao?
Chỉ là với tính tình của Cố Trường Ca, làm ra loại chuyện như này, cũng khó mà không có ý đồ gì đó với nàng.
- Tiên Nhi không cần phải lo lắng. Nếu lão phu đã dám nói như vậy thì đương nhiên sẽ làm được. Tên tiểu bối Cố Trường Ca này thật sự là làm cho lão phu tức chết mà. Những việc hắn làm đâu chỉ dùng câu ma khí ngập trời là có thể hình dung được chứ...
Đại trưởng lão thấy Cố Tiên Nhi không lên tiếng, sau đó cũng bình tĩnh lại, lắc đầu nói.
- Sư tôn, người nói xem vì sao Cố Trường Ca lại phải che giấu ma tính của hắn, có phải trong chuyện này còn ẩn giấu bí mật gì hay không?
Lúc này, Cố Tiên Nhi bỗng nhiên dò hỏi, vẻ mặt mang theo sự hoang mang.
Đây cũng là điều mà Cố Trường Ca đang giấu giếm, hơn nữa hắn còn giấu rất kỹ.
Điều này, Cố Tiên Nhi cũng là đột nhiên nghĩ tới.
- Người có ma tính trời sinh, có rất nhiều duyên cớ tạo thành, điểm này lão phu cũng không rõ ràng lắm. Có điều đây có lẽ là bí mật mà Cố Trường Ca luôn che giấu, nếu gươi muốn biết thì phải tự đi hỏi hắn.
Nghe hỏi vậy, đại trưởng lão đáp lời, ma tính trời sinh cũng không phải là điều hiếm thấy, có thể là ma hồn trời sinh, mà cũng có thể là nương theo các loại thiên tiên ma khí.
Ông ta cũng chỉ có thể phát giác được là Cố Trường Ca đang ẩn giấu ma tính mà thôi.
Còn rốt cuộc là cái gì thì còn phải dò xét thêm thì mới biết được.
Ông ta cũng không có hứng thú đối với chuyện này, bây giờ ông ta chỉ muốn dạy dỗ Tiên Nhi thật tốt, khiến cho Cố Trường Ca hối hận vì những lời mà hắn nói ngày hôm nay.
- Đa tạ sư tôn, ta đã biết.
Cố Tiên Nhi gật đầu, cảm giác như mình mới hiểu ra được cái gì đó.
- Ma tính ảnh hưởng sâu vào gốc rễ, những gì mà Cố Trường Ca đã làm, có khả năng rất lớn là chịu ảnh hưởng của ma tính. Nếu như không vì ma tính này, có lẽ lão phu đã nhận hắn làm đồ đệ.
Lúc này đại trưởng lão lại thở dài nói, cảm thấy ma tính này đã hoàn toàn phá hủy một mầm mống tốt.
....
Sau khi trở lại cung điện, Cố Trường Ca cũng không vội làm chuyện khác nữa.
Trước tiên hắn phải suy nghĩ bước tiếp theo phải đi như thế nào, việc đắc tội đại trưởng lão đã sớm bị hắn gạt sang một bên, không đáng để suy nghĩ.
Hắn đã bày nhiều thủ đoạn ở trên người Cố Tiên Nhi như vậy, với sự thông minh của nàng ta thì chắc chắn sẽ liên tưởng rồi không nhịn được mà muốn điều tra "chân tướng năm đó".
Tiếp theo phải làm thế nào, sắp xếp cái gọi là "chân tướng năm đó" như thế nào, Cố Trường Ca đã sắp xếp gần như ổn thỏa cả rồi, cho nên hắn tạm để chuyện của Cố Tiên Nhi sang một bên.
- Cho nên việc Tiên Lộ nên được đưa vào nhật trình rồi...
Cố Trường Ca không khỏi híp mắt.
Dựa theo ký ức lúc trước của hắn, nơi sâu thẳm bên trong Đạo Thiên Tiên Cung cất giấu Tiên Lộ đã biến mất năm đó.
Bên trong Tiên Lộ có một cơ duyên vô thượng mà hắn vẫn luôn muốn có.
Dựa theo thời gian tính toán, thì đã đến lúc cơ duyên vô thượng này xuất thế rồi. Trước đó hắn vẫn luôn muốn đoạt được thân phận truyền nhân chính là vì cơ duyên vô thượng này.
- Nhắc tới mới nhớ, cũng nên dung hợp hạt giống thế giới lại rồi, đến lúc đó kết hợp với thiên phú Hư Không của ta, có lẽ có thể thần không biết quỷ không hay mà âm thầm đi vào trong, thừa dịp đục nước béo cò.
Cố Trường Ca nghĩ vậy liền mở giao diện thuộc tính ra, tìm được ba mảnh vỡ hạt giống thế giới.
Cũng ngay trong lúc Cố Trường Ca đang suy nghĩ những chuyện này.
Bên ngoài Vô Lượng Thiên của Đạo Thiên Tiên Cung, một chiếc phượng liên hắc kim được chín con hung thú na ná Thần Hoàng kéo, đang lao tới đây.
Nguyệt Minh Không mặc một thân sa y màu trắng ngồi ngay ngắn bên trong, dung mạo như họa, búi tóc thanh loa*, đẹp đến mức chấn động lòng người,
Hai hàng lông mày lá liễu dài nhỏ, một đôi mắt phượng trầm tĩnh lộ ra vẻ thâm thúy.
Lúc này, nàng xoa xoa mi tâm, lộ ra chút mệt mỏi.
- Phu quân tốt, đối phó ngươi thật là khó mà...
*búi tóc thanh loa: là búi tóc hình con ốc màu xanh thời xưa.