Chương 88: Khi không lại nịnh bợ
Nửa tháng trôi qua nhanh chóng.
Kể từ khi Diễm Cơ trở lại Cố gia phục mệnh, Cố Trường Ca cũng gần như biết được vài tin tức về Cố Tiên Nhi.
Xem ra cũng không khác suy đoán của hắn.
Dù sao thì là một người xuyên việt, chắc chắn hắn hiểu rõ về loại chiêu lược đoạt cốt này, cộng thêm Đào thôn thần bí, một cây đào thần bí già cỗi hơn bất cứ ai.
Hiện tại, sau lưng của Cố Tiên Nhi chắc chắn có cường giả thần bí.
Ngoài ra, theo những gì Diễm Cơ nói, sương mù hỗn đôn bao phủ Đào thôn thần bí, phía trong còn ẩn chứa rất nhiều khí tức quái lạ.
Chứng tỏ Đào thôn đó tuyệt đối không đơn giản chỉ có cây đào như thế.
Rất có khả năng còn có cường giả khác.
Sau khi nghĩ thông suốt những điều này, Cố Trường Ca cũng nảy ra một ý nghĩ. Tiên Khí Chi Địa ở Thượng Giới nói cách khác cũng chính là Hoang Tịch Chi Địa.
Thôn trang thần bí ở Hoang Tịch Chi Địa.
Có lẽ Cố Tiên Nhi còn có vài vị sư tôn mạnh mẽ tứ chi không hoàn chỉnh khác nữa.
Mô bản chồng chéo này, hắn có thể nói gì được đây?
Đương nhiên, Cố Trường Ca không lo lắng. Rốt cuộc, Cố Tiên Nhi cũng chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, hắn không thiếu thủ đoạn đối phó với nàng ta.
Sau khi biết được nơi ở của Cố Tiên Nhi, Cố Trường Ca cũng bắt đầu rục rịch, chuẩn bị trở lại Đạo Thiên Tiên Cung.
Bây giờ, dù hắn là thiếu chủ Cố gia nhưng phụ thân của hắn vẫn đang đứng đầu.
Thật ra hắn cũng không có việc gì trong Cố gia.
Vậy nên, hắn cũng nên đến Đạo Thiên Tiên Cung để lên kế hoạch cho những việc còn lại.
...
Thượng Giới, nội vực, Vô Lượng Thiên.
Là khu vực phồn hoa gần vị trí trung tâm nhất trên Thượng Giới, bí cảnh, cơ duyên nhiều vô số kể, sản sinh ra không biết bao nhiêu nhân vật tài hoa xuất chúng, vang danh kim cổ.
Hơn nữa, đây còn là khu vực thịnh vượng nhất trong các tộc, các đạo thống từ vạn cổ tới nay.
Tiên tộc cổ xưa, đại giáo bất hủ, đạo thống tối cao...Đều là thứ có thể nhìn thấy thân ảnh và gốc rễ ở đây.
Đạo Thiên Tiên Cung chính là thế lực hùng mạnh nhất trong Vô Lượng Thiên, lai lịch cực kỳ thần bí, lâu đời, sừng sững với thời gian mà bất hủ.
Có tu sĩ nói Đạo Thiên Tiên Cung có dấu tích chân tiên, có kinh văn chân tiên, cũng ẩn chứa con đường thành tiên.
Những thứ đó nhiều vô số kể.
Từ đó tới nay, Đạo Thiên Tiên Cung cũng trở thành nơi mà các tộc nhân đệ tử của các môn phái đều muốn đến bái thăm.
Cấu tạo của Đạo Thiên Tiên Cung hết sức phức tạp, gần như sau lưng các thế lực đạo thống lớn trên Thượng Giới đều có bóng dáng của nó.
Bởi vì đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung hầu như trải rộng khắp các đạo thống lớn.
Lúc này, trước sơn môn hùng vĩ của Đạo Thiên Tiên Cung.
Ở đây, tu sĩ tới lui cực kỳ náo nhiệt.
Có thể thấy sinh linh các tộc đều mọc cánh trên lưng, đỉnh đầu có hai chiếc sừng, máu bạc mắt đỏ... Khí tức cường đại bao phủ.
Cũng có không ít sinh linh bị đệ tử của các đạo thống lớn coi như vật cưỡi thuần huyết, từ chỗ này chạy tới, quay về Đạo Thiên Tiên Cung.
Bên dưới cũng có một khu phố lớn.
Âm thanh cực kỳ huyên náo.
- Ai muốn Thập Mỹ Đồ của Đạo Thiên Tiên Cung nào? Mười nữ tử tuyệt sắc nhất đây. Các vị thiếu hiệp không mong chờ sao? Mỗi một cô nương đều là tuyệt thế tiên nữ đang chờ đợi gặp được ngài đó.
- Bảo thuật nghịch thiên thất lạc của tiên tộc cổ xưa, uy lực thông thiên, độc nhất vô nhị, vô địch thiên hạ. Cơ hội không thể mất, mất rồi không có lại được đâu.
- Bảo thuật Thái Dương Thần Tước thất truyền đây, ai trả giá cao thì được . Mặc dù không hoàn chỉnh nhưng nó hướng đến Hỏa Đạo đỉnh phong, chỉ nhìn thoáng qua thôi là có thể thông hiểu chân lý của Hỏa Đại Đạo, bước đi con đường của riêng mình.
- Chuẩn Thánh dược, cổ dược hơn tám vạn năm đã lộ thánh quang, sắp hóa thành thánh dược, người hữu ý tới tranh mua, bảo dược hiếm hoi!
- Ngang qua nơi đây thì đừng nên bỏ lỡ, ghé qua nhìn xem nào!
...
Một thiếu nữ có thân hình mảnh khảnh mặc thanh y, trên vai có một con hồng điểu lớn đang đậu, nàng ta cau mày đánh giá những thứ này.
Đây chính là Cố Tiên Nhi.
Suốt chặng đường tới từ ngoại vực, nàng ta đã trải qua không ít khó khăn, xuyên qua hàng loạt Truyền Tống Trận mới đến được nội vực.
Tại đây, cuối cùng nàng ta cũng biết được cái gì gọi là sầm uất, vạn tộc san sát.
Cũng thấy được cái gì gọi là rộng lớn mênh mông.
Trên đường đi, nàng gặp không ít thiếu niên tự xưng là thiên tài, thế nhưng tất cả đều thảm bại dưới tay nàng ta, chẳng cần nàng ta phải dùng đến toàn lực.
- Những thứ này là thật hay giả vậy? Có lẽ dưới Đạo Thiên Tiên Cung không có kẻ nào dám bán đồ giả nhỉ?
Cố Tiên Nhi đã nghe nhiều tiếng rao như vậy ở đây, luôn cảm thấy mỗi lần bản thân đi qua mấy chỗ đó là vụt mất muôn vàn cơ duyên vậy.
Điều này khiến một số kẻ hám tiền rất quấn quýt nàng ta.
Hồng điểu lớn trên vai nghe nàng ta lải nhải mấy câu này, suýt chút trợn mắt.
Ngày thường nhìn có vẻ rất thông minh, thế mà đứng trước vài thứ gọi là thiên tài địa bảo này thì giống như một kẻ ngu ngốc.
Cố Tiên Nhi đi khắp khu chợ, lông mày đã nhíu thành đoàn rồi.
Trong đó, các loại bảo vật đang trao đổi, tiếng gào thét, tiếng rao, trước giờ chưa từng ngừng nghỉ.
Những âm thanh này khiến đầu óc của nàng ta quay mòng mòng.
Nàng ta rất muốn mua.
Nhưng chỉ vì nghèo, nếu nói còn gì nữa ư? Vậy thì rất nghèo.
Mấy vị sư tôn trong Đào thôn cho nàng ta rất nhiều thứ tốt nhưng lại không cho nàng ta tiền.
Dọc theo con đường này, nàng ta đã phải bắt chẹt biết bao tên thiên tài kém cỏi mới gom góp đủ lộ phí.
Vì vậy, nhìn tất cả những thứ này, nàng ta cực kỳ ước muốn có được.
Nhưng tên thiên tài khác đều có một đoàn tùy tùng đi theo, còn nàng ta chỉ có một lão bộc, hơn nữa cũng chẳng có bao nhiêu tiền.
Nghĩ vậy, Cố Tiên Nhi thầm nghiến răng rồi ghi hận lên vị ca kia tốt kia của mình, lý do khiến nàng ta hận hắn ngày càng nhiều.
Cạnh khu phố này có một tòa thành trì to lớn, vô cùng cổ xưa tên là Đạo Thiên cổ thành.
Gọi là cổ thành nhưng thật ra chỉ là các thành trì nhỏ nối liền với nhau, chẳng qua là tường thành không được xây lên nên lẫn lộn với nhau.
Rất nhiều thành trì nhỏ gắn liền vào nhau, vượt hẳn thành trì quy mô lớn, chiếm diện tích rộng lớn đến dọa người.
Dĩ nhiên ở những nơi đó không có tường thành, tu sĩ có thể tùy ý đi qua.
Hoàn toàn là một khu thành náo nhiệt.
Bởi vì tiếp giáp với một đại giáo bất hủ nên vốn dĩ cũng không cần xây dựng mấy thứ phòng ngự làm gì.
Kẻ nào dám đến đây lộng hành?
Trừ phi đầu óc bị hỏng hoặc thực sự muốn chết.
- Tiểu thư, hay là chúng ta đến Tiên Cung tìm vị đại trưởng lão đó trước đi?
Lão nô bộc bên cạnh Cố Tiên Nhi chợt nói. Lão ta nhìn dáng vẻ khao khát của tiểu thư nhà mình cũng rất đau lòng.
Đều tại lão vô năng, không tích góp bao nhiêu tài phú.
Nếu không tiểu thư cũng sẽ không như vậy,
- Ừm, Phúc bá, chúng ta đến chỗ Đại trưởng lão trước thôi.
Cố Tiên Nhi cũng để ý thấy vẻ mặt của lão nô bộc nên vội vàng nói, thu lại dáng vẻ hiện tại của mình.
Lão nô bộc chăm sóc nàng ta nhiều năm như vậy hệt như người thân.
Nàng ta không thể không nghĩ đến cảm nhận của lão được.
Lúc này, trong đám người xuất hiện một chuỗi âm thanh hỗn loạn, sắc mặt của không ít tu sĩ và sinh linh đều biến đổi, vội vàng tránh ra.
Mấy tên nam tử nghênh ngang phách lối đi đến.
Sau lưng còn có một nam tử tuấn tú, vẻ mặt dửng dưng, tay cầm quạt xếp chậm rãi đi đến.
Nam tử tuấn tú một thân trường y màu vàng, trên đầu mọc vài cái sừng thú, ánh vàng rực rỡ tựa như được đúc từ tiên kim, có loại ý vị đại đạo quẩn quanh.
Hắn ta nhìn Cố Tiên Nhi, trong mắt chợt vụt qua một tia kinh diễm.
- Thần cốt tiên tư, lệ chất thiên thành, thanh tuyệt thoát tục, mặc dù có hơi nhỏ tuổi nhưng đã có thể thấy được tương lai sẽ mang dung nhan khuynh đảo thiên hạ. Trên đời vẫn còn thiếu nữ như vậy sao…
Ánh mắt của nam tử mặc trường y màu vàng mang teo lửa nóng, vừa rồi trong đám người này, hắn ta đã để ý thấy sự bất phàm của Cố Tiên Nhi.
Vậy nên hắn ta mới đến gần hơn để quan sát.
Không ngờ vừa nhìn đến, cả người liền sửng sốt. Hắn ta tu luyện một loại Đồng Thuật thiên bẩm, có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà người khác không thấy được.
Chẳng hạn như thiên phú, tư chất, cơ duyên,...
Ban nãy hắn ta dùng Đồng Thuật nhìn xuống Cố Tiên Nhi, phát hiện thiếu nữ thanh y này quả thực lợi hại, dù là thiên phú hay tư chất đều rất hiếm có.
Hắn ta còn để ý một hồi, phát hiện y phục hay là lão nô bộc của thiếu nữ này đều rất giản đơn, cũng không hề bỏ tiền mua gì ở một số gian hàng mà nàng ta thích.
Thế nên hắn ta đã kết luận thân phận bối cảnh của vị thiếu nữ này không quá lớn, thậm chí rất có thể không phải là tu sĩ ở nội vực.
Ngược lại giống dáng vẻ phong trần mệt mỏi chạy đến đây suốt chặng đường.
Ngay sau đó, nam tử mặc trường y màu vàng động tâm tư. Hắn ta mỉm cười nói với Cố Tiên Nhi:
- Tại hạ tên Kim Vũ, không biết nên xưng hô với cô nương thế nào? Vừa rồi ta thấy cô nương khá thích thú với vài thứ, đúng lúc…
Nghe vậy, vẻ mặt Cố Tiên Nhi vốn còn hơi kinh ngạc lập tức lạnh xuống. Nàng ta trực tiếp ngắt lời hắn ta:
- Không cần, ta không thích, không cần công tử hao tâm.
Vốn dĩ còn tưởng có chuyện gì.
Đây còn không phải là mấy tên ham muốn có được thân thể của nàng ta hay sao?
Khi không lại lấy lòng, chính là thèm muốn cơ thể của nàng ta.
Tam sư tôn của nàng ta vẫn luôn nói với nàng ta câu này..
Nghe vậy, biểu cảm của nam tử mặc trường y vàng bỗng cứng đơ.
Hắn ta có hơi xấu hổ, nhưng hơn cả là tức giận, căm hờn.
Bản thân nói năng đàng hoàng, kết quả thiếu nữ này lại dám không cảm kích?
- Tiểu cô nương, nàng có biết ta là ai không?
Kim Vũ cũng không thèm ngụy trang nữa, gỡ mặt nạ xuống, trên mặt lộ vẻ ngả ngớn mà hầm hầm hỏi.
Tu sĩ xung quanh nhìn thấy nam tử mặc trường y vàng này đều hơi hoảng sợ,
Tu sĩ ở đây có thể đến được Đạo Thiên Tiên Cung đều là người có thiên phú, hơn nữa sau lưng còn có bối cảnh bất phàm.
Tu sĩ bình thường vốn không tới được nơi này.
Họ đều có lai lịch, ai cần sợ ai chứ?
Hơn nữa, dưới chân Đạo Thiên Tiên Cung còn có đội chấp pháp vẫn luôn canh chừng, ai dám tự ý gây chuyện.
Thế nhưng tên nam tử Kim Vũ này lại khác. Bởi lẽ ca ca của hắn ta chính là đệ tử chân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung, có một vị trưởng lão quyền thế ngút trời đang chống lưng cho hắn.
Ngoài ra, thế lực của quần tộc phía sau Kim Vũ cũng không hề nhỏ, chính là chủng tộc cổ xưa Kim Giác nhất tộc.
Rất nhiều người đều biết hắn ta nên càng không dám chọc vào.
- Ta mặc kệ ngươi là ai. Nếu không có chuyện gì thì đừng cản đường ta.
Chân mày Cố Tiên Nhi nhíu chặt, vẻ mặt không vui.
Nàng ta cũng không sợ nam tử mặc kim y trước mắt.
Chỉ là không muốn dây vào phiền toái, nhất là dưới chân Đạo Thiên Tiên Cung.
Trên đường đến đây, nàng ta đã tự dặn bản thân định phải khiêm tốn, ngàn vạn lần đừng khiến Cố Trường Ca để ý đến.
- Ha ha, đúng là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, tuổi còn nhỏ chưa từng chịu khổ nên không biết cái gì có thể chọc, cái gì không nên chọc đến…
Sắc mặt của Kim Vũ đã hoàn toàn lạnh xuống. Hắn ta phất tay định gọi đám nô bộc phía sau đến bắt thiếu nữ không biết thức thời trước mắt này lại.
Cố Tiên Nhi chẳng hề sợ hãi, vẻ mặt cũng càng ngày lạnh lùng, phù văn kim sắc đáng sợ ngưng tụ trong tay nàng ta.
Bỗng dưng.
- Gào...
Kèm theo một trận gầm gừ kinh thiên động địa.
Tiếng rồng ngâm vang khắp thiên hạ.
Xa xa, Thương Long chín đầu màu xanh to lớn vô biên, che lấp cả mặt trời, ngang qua thời không tựa như sơn lĩnh lao tới trong chớp mắt.
Thương Long chín đầu kéo theo một cỗ xe bạch ngọc phía sau, lao vọt tới từ trong hư không.
Phu xe là một lão giả áo đen, lộ ra cảm giác cử trọng nhược khinh, phong đạm vân khinh.
Trên cỗ xe đề một chữ "Cố" khiến cho rất nhiều tu sĩ ở trước sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung đồng loạt biến sắc, giọng nói không khỏi hoảng sợ.
- Vị đại nhân trẻ tuổi đó trở lại rồi?