• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 93: Thiếu niên chí tôn Sở Vô Cực

Thân hình của Sở Vô Cực cao lớn, cả người mặc kim giáp thần y, gương mặt lộ ra nụ cười sang sảng, bộ dáng chính trực khiến người ta rất có hảo cảm.

Lúc lên trên đỉnh núi, hắn ta đã lập tức chú ý tới Cố Tiên Nhi, ánh mắt chợt lóe lên vẻ kinh sợ rồi biến mất.

Thế nhưng giáo dưỡng tốt và tâm cơ thâm trầm không cho phép hắn ta lộ ra dị sắc.

Hắn ta đã gặp qua nhiều quốc sắc thiên tư, nhưng vẫn kinh ngạc trong khoảnh khắc.

- Bái kiến đại trưởng lão.

Hắn ta xoay người, chào hỏi đại trưởng lão. 

Cho dù là nói trong cả Đạo Thiên Tiên Cung, rất ít người biết thực ra Sở Vô Cực là đồ tôn của đại trưởng lão.

Bởi vì phụ thân của Sở Vô Cực là Hoàng đế của Đại Sở tiên triều, từng là đệ tử ký danh của đại trưởng lão nhưng do thân phận nên không thể trở thành đệ tử nhập thất.

Cũng chỉ có vài người biết được chuyện này.

- Sở Vô Cực đến thật đúng lúc.

Đại trưởng lão khẽ vuốt cằm, thái độ đối với Sở Vô Cực không quá tệ.

Đối với tất cả trưởng lão tại Đạo Thiên Tiên Cung mà nói, cho dù là phương diện đối nhân xử thế, thiên phú tu hành, Sở Vô Cực đều rất trầm ổn ưu tú khiến người khác khó vạch lá tìm sâu. 

Hơn nữa hắn ta không có mục đích như Cố Trường Ca. 

Hiện tại, trong số các đệ tử chân truyền tại Đạo Thiên Tiên Cung, Sở Vô Cực là người duy nhất có thể đấu lại Cố Trường Ca.

Không ít trưởng lão coi trọng hắn ta, cảm thấy Sở Vô Cực có thể gánh vác được trách nhiệm nặng nề, không giống với kẻ có tâm tư đen tối như Cố Trường Ca.

Cố Tiên Nhi liếc nhìn Sở Vô Cực. Dù sao hắn ta cũng là thiếu niên chí tôn có thể đấu lại Cố Trường Ca, nàng ta không khỏi có chút hiếu kỳ.

Cả người toát ra khí độ hoàng giả, long hành hổ bộ, có nét trầm ổn phóng khoáng, tu vi thâm sâu khôn cùng khiến nàng ta khó lòng nhìn thấu. 

- Vị này chính là tiểu sư muội đang được đồn đãi dạo gần đây nhỉ?

- Vừa gặp đã biết tin đồn quả không sai, đúng thật là thần cốt tiên tư, phong thái xuất chúng.

Lúc này Sở Vô Cực cũng nở nụ cười với Cố Tiên Nhi, chắp tay nói.

- Bái kiến Vô Cực sư huynh.

Cố Tiên Nhi hơi gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, thế nhưng nàng ta không đoán ra được tên Sở Vô Cực này có mục đích gì với mình.

Nàng ta là người mới đến, thậm chí đại trưởng lão còn chưa nhận nàng ta làm đệ tử.

Địa vị của nàng ta tại Đạo Thiên Tiên Cung còn không bằng cả một tên đệ tử tầm thường. 

Theo lý thì sao Sở Vô Cực có thể lấy lòng nàng ta được?

Lẽ nào là vì Cố Trường Ca?

Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. 

- Ban nãy ta còn đang suy nghĩ nên tìm ai đưa Tiên Nhi đến Đạo Thiên Lộ. Sở Vô Cực ngươi đến thật đúng lúc, vậy ngươi đưa Tiên Nhi tới đó đi. 

Lúc này, đại trưởng lão lạnh nhạt nói.

- Đạo Thiên Lộ?

- Xem ra tiểu sư muội có chí rất cao, chỉ là Đạo Thiên Lộ rất nguy hiểm, nếu cứ cố chấp thì khả năng cao sẽ tạo nên thương tích không tưởng, thậm chí đạo tâm cũng bị tổn thương, cảnh giới ngừng tiến.

- Tiểu sư muội cần phải hiểu rõ nhé.

Sở Vô Cực hơi sửng sốt, thật ra hắn ta đến đây vì Cố Tiên Nhi, trước đó cũng đã thăm dò tin tức của nàng ta rồi.

Nói thẳng ra thì trong tay của Cố Tiên Nhi đang nắm giữ chứng cứ khiến Trường Sanh Cố gia phải bẽ mặt.

Một khi sự tình được công khai, Trường Sanh Cố gia ắt hẳn sẽ bị rất nhiều thế lực ở Thượng Giới giễu cợt mất hết thể diện, trở thành trò cười.

Cố Trường Ca đã từng đánh trọng thương một vị lão hoàng tổ của Đại Sở tiên triều, điều này khiến hắn ta cũng không có thiện cảm gì với Trường Sanh Cố gia.

Dĩ nhiên hắn ta cũng chỉ mong được thấy cục diện như vậy.

Thế nhưng trước mặt của đại trưởng lão đương nhiên vẫn phải tỏ vẻ tốt tính với Cố Tiên Nhi. 

Đại trường lão liếc nhìn hắn ta, trong lòng khẽ lắc đầu nhưng không nói chuyện.

Vẻ mặt của Cố Tiên Nhi bình tĩnh:

 - Ta đã chắc chắn, không cần Vô Cực sư huynh phải lo lắng.

Nghe vậy, gương mặt của Sở Vô Cực vẫn mang vẻ cởi mở không để ý.

Nhưng trong lòng thì giễu cợt, cũng rất tò mò, cái gọi là thiếu niên chí tôn Niết Bàn rốt cuộc có thể đi được bao xa mà lại tự tin đến vậy?

- Được thôi, sư huynh mỏi mắt mong chờ.

Sở Vô Cực nói, sau đó hóa thành thần hồng đi trước dẫn đường cho Cố Tiên Nhi đến khu vực Đạo Thiên Lộ.

Cố Tiên Nhi đuổi theo.

Nàng ta luôn cảm thấy Sở Vô Cực còn có mục đích khác, từ trước tới nay, trực giác của nàng ta đều rất chính xác.

- Chủ nhân!

Rất nhanh, một đám người nối gót xuất hiện trước mặt Sở Vô Cực, nhìn thấy Cố Tiên Nhi thì hơi kinh ngạc.

- Đến Đạo Thiên Lộ.

Sở Vô Cực phân phó.

Đồng thời, hắn ta không quên quay đầu than thở với Cố Tiên Nhi, mang theo tiếc nuối và có chút trơ trẽn:

- Tiểu sư muội, thật ra ta biết được khá nhiều chuyện của muội, thật sự Cố Trường Ca rất tàn độc. Những chuyện hắn làm thật khiến người khác phải khiếp sợ ớn lạnh, hoàn toàn không phải chuyện mà một ca ca có thể làm được, hành vi của hung cầm mãnh thú cũng chỉ như vậy...

Cố Tiên Nhi đi theo phía sau nghe vậy không khỏi nhíu mày, không nói một lời.

Mặc dù biết rõ đối phương đang mắng chửi Cố Trường Ca nhưng chẳng biết tại sao nàng ta lại thấy không thoải mái. 

Quả thật, Cố Trường Ca rất quá đáng với nàng ta nhưng cũng không phải người mà hạng khua môi múa mép sau lưng này có thể sánh được. 

Mặc dù thủ đoạn của Cố Trường Ca tàn nhẫn vô tình nhưng còn quang minh chính đại hơn hắn ta nhiều.

 Hơn nữa đó là chuyện giữa nàng ta và Cố Trường Ca, nàng ta không cần người khác nhúng tay.

- Vô Cực sư huynh nên chuyên chú dẫn đường đi, không ngờ thân là đệ tử chân truyền như huynh lại đi nói xấu sau lưng người khác như vậy…

Gương mặt của Cố Tiên Nhi bình tĩnh nói.

Hàm ý chính là ngươi có bản lĩnh thì đến trước mặt hắn mà nói, nói mấy thứ này trước mặt ta làm gì.

Xem như nàng ta đã nhìn ra, tên Sở chân truyền này chỉ muốn lôi kéo nàng ta về phe của hắn tavđể đối phó Cố Trường Ca thôi.

Nghe vậy, cuối cùng gương mặt của Sở Vô Cực cũng hơi biến sắc, dường như lộ vẻ khó coi song rất nhanh lại khôi phục như cũ.

Dù sao hắn ta cũng là người vui hờn không thể hiện ngoài mặt.

Nhưng… Những lời này của Cố Tiên Nhi thật sự khiến hắn ta căm phẫn, nàng ta đang giễu cợt hắn ta không dám đến trước mặt Cố Trường Ca náo loạn hay sao?

Chỉ là một nha đầu ranh con có tu vi Thánh Chủ cảnh mà dám nói hắn ta như vậy.

Xem ra thật sự đại trưởng lão đã tiếp sức cho nàng ta.

Nếu như không nghĩ đến đại trưởng lão, Sở Vô Cực đã muốn ra tay cho nàng ta biết thế nào là chân truyền tại Đạo Thiên Tiên Cung.

Thế nhưng hắn ta cũng có hơi nghi ngờ, theo như tin tức hắn ta tìm hiểu được, cừu hận giữa Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca rất sâu nặng, quả thật khó lòng tưởng tượng.

Sao Cố Tiên Nhi có thể nói giúp Cố Trường Ca được?

. . .

Chẳng mấy chốc, toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung đều bị kinh động, biết được thiếu nữ thanh y đi cạnh đại trường lão muốn đến Đạo Thiên Lộ phá kỷ lục của Cố Trường Ca.

Tin tức này do Sở Vô Cực truyền đi đã gây chấn động cực lớn, thậm chí khiến cho đám đệ tử chân truyền còn lại cũng phải xuất quan tới xem thử.

Thân phận của thiếu nữ thanh y rất thần bí, nghe nói là người của Trường Sanh Cố gia.

Hôm nay đại trưởng lão còn rất coi trọng nàng ta, có ý định nhận nàng ta làm đệ tử.

Đừng nói là đám đệ tử, đến cả các vị trưởng lão đều tò mò muốn đến đó xem thử.

Tại Đạo Thiên Tiên Cung, Đạo Thiên Lộ ẩn chứa ý nghĩa khó tả, thậm chí là bàn đạp để cá chép hóa rồng, dù sao thì đối với thiên kiêu mà nói, thiên phú có tác dụng rất lớn.

Đôi khi thiên phú mạnh hay yếu sẽ quyết định tương lai thành tựu sẽ ra sao.

Trong lúc nhất thời, đạo đạo thần hồng trên bầu trời dày đặc ánh sáng, pháp khí đan xen. 

Rất nhiều đệ tử đều đến khu vực Đạo Thiên Lộ, nhân ảnh dày đặc khắp các ngọn núi, vô cùng náo nhiệt.

Không ít người còn để ý đến sự hiện diện của các trưởng lão và đệ tử trong đó.

- Kỷ lục gần một trăm ngàn năm qua của Đạo Thiên Lộ đã bị Cố chân truyền phá vỡ vào năm đó, cho đến nay vẫn chưa có ai vượt qua hắn. 

- Dù sao cũng là thiếu niên chí tôn có chân tiên chi tư, gần đây nghe nói hắn đã đột phá đến Phong Vương cảnh rồi.

- Tốc độ tu luyện như vậy quả là khó tin, chưa nghe có đồng bối nào đột phá đến Phong Vương Cảnh, ngay cả Sở chân truyền cũng kẹt ở bước đó.

- Muốn phá vỡ kỷ luật của Cố chân truyền sao có thể đơn giản như vậy, ta thấy thiếu nữ thanh y đó chỉ nói mớ thôi…

Khắp các ngọn núi, đều có đệ tử thảo luận bàn tán chuyện này.

Đạo Thiên Lộ chính là một cầu thang bạch ngọc được bao phủ trong sương mù tiên khí, vô cùng thần bí.

Mỗi nấc thang đều có đạo văn đan xen, thấm nhuần đạo uẩn, thiên kiêu càng lên cao thì dị tượng cũng sẽ xuất hiện bất đồng. 

Con đường này nối thẳng lên trời, không một ai biết có bao nhiêu nấc.

Cứ sau một trăm ngàn năm, Đạo Thiên Lộ sẽ hiển hóa tại đây, các thiên kiêu sẽ đến thử sức trên con đường này.

Nói cách khác, kỷ lục cứ một trăm ngàn năm lại đổi mới một lần. 

Trong một trăm ngàn năm qua, tất cả thiên kiêu đều là người cùng thời, dĩ nhiên sẽ không cam lòng tụt lại phía sau, ai cũng muốn lưu lại dấu chân trên đó khiến thiên hạ phải khiếp sợ, danh vang khắp chốn.

Mà trong một trăm ngàn năm này, trong đám đệ tử bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung cũng chỉ có Cố Trường Ca nổi bật nhất, áp đảo những người đồng trang lứa còn lại. 

Tư thái chân tiên không phải chuyện đùa.

Giờ phút này có rất nhiều đệ tử và tu sĩ tụ tập dưới Đạo Thiên Lộ xem náo nhiệt.

Vẻ mặt của Cố Tiên Nhi bình tĩnh, một thân thanh y có vẻ nhỏ nhắn vô cùng. 

- Tiểu sư muội không cần phải cậy mạnh chống đỡ, áp lực trên Đạo Thiên Lộ rất lớn đấy…

Vẻ mặt của Sở Vô Cực ân cần khuyên nhủ.

Cố Tiên Nhi liếc nhìn hắn ta, không chút biến hóa, cũng không nói câu nào.

Trong khoảng thời gian ngắn, gần như toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung đều biết đến chuyện này, đương nhiên cũng là Sở Vô Cực truyền tin.

Mục đích của hắn ta dĩ nhiên là muốn thấy nàng ta bẽ mặt.

Tâm tư nho nhỏ ấy vốn không thể qua mặt được nàng ta.

- Vài hôm không gặp, Tiên Nhi đã nhanh chóng có người theo đuổi rồi? Chi bằng trước đó cho vi huynh kiểm định giúp ngươi trước.

Lúc này, một giọng cười nhẹ đầy giễu cợt chợt vang lên, vẻ mặt bình tĩnh của Cố Tiên Nhi bị phá vỡ.

Nàng ta chợt quay đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hướng phát ra giọng nói.

Cố Trường Ca nở nụ cười, một thân bạch y như tuyết không nhiễm bụi trần chậm rãi bước đến. 

Theo sau hắn là một nhóm người mang khí tức cường đại. Các đệ tử gần đó liền biến sắc, nhanh chóng rút lui.

Sau khi tu luyện xong rồi rời khỏi Đạo Thiên cổ thành, hắn lập tức trở lại sơn môn. 

Nhưng không ngờ vừa lúc gặp được Cố Tiên Nhi muốn xông vào Đạo Thiên Lộ, nhất thời khiến hắn khá hứng thú, đến đây.

- Haha, hóa ra vị muội muội này chính là đệ tử đại trưởng lão định thu nhận gần đây sao? Thật là mỹ nhân hiếm có, đến lúc trưởng thành không biết còn đẹp đến thế nào đây?

Phía bên kia cũng truyền đến tiếng cười nhẹ.

Một vị nữ tử tuyệt sắc mang lụa trắng che mặt xuất hiện, vài chiếc đuôi hồ ly sau lưng được thị nữ của nàng ta ôm trên tay tránh bị kéo lê trên mặt đất. 

Đây chính là Duẫn Mi, chân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung, người ngoài không ai không biết quan hệ của nàng ta và Cố Trường Ca. 

Sau khi Cố Trường Ca rời khỏi Đạo Thiên cổ thành, nàng ta cũng trở về sơn môn.

Hơn nữa, bởi vì tài nguyên tu luyện chuẩn bị trong nửa năm qua vô cùng đầy đủ, cộng thêm Cố Trường Ca có vẻ rất có hứng thú với đuôi hồ ly của nàng ta nên cố ý cho nàng ta thêm một ít giải dược.

Việc này khiến Duẫn Mi cảm thấy khá hơn.

- Suỵt!

- Không ngờ chuyện này lại kinh động Cố chân truyền, đến cả Duẫn chân truyền vẫn luôn thần bí cũng xuất hiện, quả thật không ngờ.

- Xem ra có kịch hay để xem rồi.

Trên đỉnh núi, tất cả mọi người thấy được cảnh này đều kinh hãi, không ngờ phút chốc lại có nhiều chân truyền hiện thân đến vậy. 

Đến cả Cố Trường Ca cũng đến nơi này, ngày thường hắn vốn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn gặp mặt một lần cũng rất khó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK