• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 64: Lợi ích lời thề

Ý tưởng của Diệp Lưu Ly rất đơn giản.

Nàng ta không có khả năng mặc kệ Diệp Trần bị Cố Trường Ca giết chết, cũng không có khả năng đáp ứng điều kiện quá đáng của Cố Trường Ca.

Nàng ta cũng đang xem xét làm thế nào để giải quyết vấn đề này.

Vừa vặn Cố Trường Ca đề nghị nàng ta buông thức hải ra, hạ nô ấn.

Trong nháy mắt nghe nói như vậy, nàng ta tất nhiên là phẫn nộ.

Cũng may nàng ta nhanh chóng hiểu ra rằng, có Nguyên Thần năng lượng của Diệp tộc ở đây, chỉ là một đạo nô ấn, muốn phá giải còn không phải rất dễ dàng a.

Vì không để Cố Trường Ca nhìn ra điểm dị thường, nàng ta còn cố ý làm ra bộ dáng không cam lòng giãy dụa, tránh bị tâm tư thâm trầm của Cố Trường Ca phát hiện ra điểm không thích hợp.

Dù sao muốn gạt người như Cố Trường Ca, phải hao phí tâm tư và thủ đoạn nhất định.

Nghe Diệp Lưu Ly nói như vậy, trong lòng Diệp Trần cảm động, sau đó chính là có chút áy náy tự trách.

Chính mình vừa rồi lại vì sợ chết còn cố ý làm ra bộ dáng bất khuất như vậy để lừa gạt nàng ta.

Sau khi gieo nô ấn, Diệp Lưu Ly chẳng phải đã trở thành nô bộc của Cố Trường Ca sao?

Nghĩ tới đây, Diệp Trần lại cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu, vô cùng thống khổ.

Hắn ta cũng không muốn nhìn thấy cục diện như vậy.

Dù sao ai lại muốn nhìn thấy biểu muội thanh mai trúc mã, tình cảm rất sâu đậm của mình trở thành nô bộc của kẻ thù chứ?

Trừ khi đầu có vấn đề.

- Ngươi đáp ứng ngược lại làm cho ta cảm thấy có chút ngoài ý muốn, thân là tiểu công chúa của Diệp tộc, lại nguyện ý vì Diệp Trần mà buông bỏ thức hải...

- Nếu ta là phụ thân ngươi, nói không chừng sẽ trực tiếp tát chết ngươi.

Cố Trường Ca tùy ý nói, có chút bỡn cợt, nhưng vẫn không có ý định buông Diệp Trần xuống.

- Loại chuyện này cũng không cần ngươi quản, ta đáp ứng ngươi buông bỏ thức hải. Nhưng ngươi nhất định phải lấy tâm của ngươi thề, không ám hại Diệp Trần ca ca nữa, càng không cho phép ngươi giết chàng. Nếu làm trái lời thề này sẽ bị ma quỷ cắn tâm, bế quan nhập ma.

Diệp Lưu Ly nhìn Cố Trường Ca nói phải nhìn thấy hắn phát lời thề, mới có thể buông bỏ thức hải.

Vào lúc này, nàng ta không thể lui về phía sau nửa bước, ai biết Cố Trường Ca có thể nửa đường đùa giỡn giở chút thủ đoạn hay không.

Dù sao thức hải là địa phương trọng yếu nhất của tu sĩ, nghiền nát đan điền còn có khả năng tu bổ. Thức hải bị hao tổn vậy thì vô cùng nghiêm trọng, không nhất định nguy hiểm đến tính mạng.

Chủ yếu nhất chính là, thức hải của tu sĩ, thế nhưng là địa phương thần bí nhất, ẩn giấu rất nhiều bí mật của bản thân.

Buông bỏ thức hải, đó cũng có nghĩa là công khai không ít bí mật cho mọi người.

Diệp Lưu Ly cũng không có cách nào, chỉ có thể ra hạ sách này.

Cũng không có khả năng nhìn Diệp Trần bị Cố Trường Ca giết chết.

- Muốn ta thề? Được.

Vẻ mặt Cố Trường Ca ngược lại rất bình tĩnh, sau đó theo lời Diệp Lưu Ly vừa rồi đọc lại một lần:

- Nếu làm trái việc này, sẽ bị ma quỷ cắn tâm, bế quan nhập ma. 

Mọi thứ diễn ra suôn sẻ.

Lúc này, Diệp Lưu Ly nhíu mày nhưng cũng không rõ trong lòng Cố Trường Ca đang suy nghĩ cái gì.

Nàng ta hơi khó chịu.

Chẳng lẽ là mình suy nghĩ nhiều?

Cố Trường Ca là người âm hiểm, thông minh như vậy, cũng sẽ trúng kế?

- Ta thề xong rồi, lúc này ngươi cũng nên buông thức hải ra phải không?

Cố Trường Ca thản nhiên hỏi, vẻ mặt này giống như thật sự không có ý gì khác.

Diệp Lưu Ly cũng nghĩ không ra có vấn đề gì.

Nàng ta cắn răng, nhắm mắt lại.

Buông bỏ thức hải!

Vù!

Nhất thời, sâu trong mắt Cố Trường Ca có ánh sáng màu đen xẹt qua, mơ hồ hóa thành một cái đại đạo bảo bình lóe ra ánh sáng.

Bảo bình này giống như phù văn, từ trong hư không xẹt qua, rất nhanh rơi vào sâu trong thức hải của Diệp Lưu Ly.

Sắp đến lúc nàng ta cũng không kịp phản ứng.

- Đây là cái gì? 

Diệp Lưu Ly nhíu mày, cảm giác rất kỳ quái. Nhưng kỳ quái ở đâu nàng ta lại không rõ ràng lắm.

Loại nô ấn không phải là kết ấn sao?

Như thế nào lại không thấy Cố Trường Ca ra tay?

Đây là thủ đoạn gì, trong thức hải cũng không nhận ra những xiềng xích hay phong ấn dù chỉ một chút. Thậm chí nàng ta cũng không biết mình có bị gieo nô ấn hay không.

Hơn nữa vì sao nàng ta lại sinh ra một loại cảm giác nhịn không được muốn thần phục đối với Cố Trường Ca?

Nàng ta bỗng nhiên có chút hoảng hốt, chẳng lẽ là mình phản trúng kế?

- Tất nhiên là nô ấn mà ngươi đã đáp ứng.

Cuối cùng vào lúc này, khóe miệng Cố Trường Ca lộ ra nụ cười khác thường.

Diệp Lưu Ly nhíu mày:

- Vì sao ta lại không có cảm giác gì? 

Cố Trường Ca nhìn nàng ta, nghiền ngẫm nói:

- Vậy ngươi nói xem, ngươi muốn có cảm giác gì? 

Sắc mặt Diệp Lưu Ly không dễ nhìn, trong lòng trầm xuống, không nói lời nào nữa.

Mọi thứ dường như vượt quá mong đợi của nàng ta.

Hiện tại nàng ta không thể ghét Cố Trường Ca?

Cố Trường Ca tuy rằng luyện chế ra một cái Độ Ma Bình vô cùng khó khăn. Nhưng dùng ở trên người Diệp Lưu Ly, hắn cũng cảm thấy có cái gì đó dễ chịu.

Đây là thuật độ nhân được ghi lại trong cấm kỵ truyền thừa Thôn Tiên Ma Công.

Chẳng qua trong tay Cố Trường Ca, trở thành pháp thuật Độ Ma. Vì thuận tiện thi triển nên hắn trực tiếp ngưng tụ thành phù văn đại đạo bảo bình.

Quá trình ngưng tụ tuy rằng phiền toái. Nhưng thắng ở quá trình không cần thi triển, chỉ cần đối phương buông bỏ thức hải, thời điểm tâm thần buông lỏng là có thể hạ xuống.

Nô ấn? Đó là thứ cấp thấp.

Độ Ma Bình của Cố Trường Ca cao cấp hơn nô ấn mấy trăm lần, căn bản không cùng một cấp bậc.

Tính toán lúc trước trong lòng Diệp Lưu Ly, Cố Trường Ca làm sao có thể không đoán ra.

Diệp tộc tốt xấu gì cũng là Thái cổ tiên tộc, truyền thừa cổ xưa lâu đời. Việc cởi bỏ một nô ấn, căn bản không có bất kỳ khó khăn gì

Hắn nói như vậy, tất nhiên cũng là vì để cho Diệp Lưu Ly bị lừa.

Nàng ta tự cho là mình thông minh, ở trong mắt Cố Trường Ca kỳ thật vô cùng ngây thơ.

- Độ Ma Bình một khi hạ xuống, nàng ta sẽ dần dần quên đi chuyện hôm nay. Chỉ cần không bị tuyệt thế cường giả dò xét thức hải, như vậy là không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, không có khả năng bị kẻ khác phát hiện...

- Thời gian trôi qua, tự nhiên sẽ trở thành một đầy tớ của ta.

Cố Trường Ca nghĩ tới đây thì cảm thấy mỹ mãn.

Hôm nay tính toán một phen, thật sự là kiếm được một khoản lớn.

- Cố Trường Ca, vậy bây giờ ngươi nên thả Diệp Trần ca ca đi chứ?

Diệp Lưu Ly lại mở miệng, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca hỏi. Nàng ta không nhận ra sự tồn tại của nô ấn, trong lòng lại càng bất an.

- Ngươi phải gọi ta là gì?

Cố Trường Ca liếc nàng ta một cái.

Diệp Lưu Ly chỉ cảm thấy đầu ong một tiếng, giống như là muốn nổ tung. Trong lúc xuất thần thì có một vị thần cổ đại kỳ lạ đang quan sát nàng ta.

Nàng ta không khỏi cảm thấy sợ hãi.

- Chủ nhân...

Nói xong câu đó, cả người nàng ta choáng váng, vì sao mình lại nói ra theo bản năng?

Đây rõ ràng không phải là những gì nàng ta muốn nói.

Vẻ mặt Diệp Lưu Ly có chút mờ mịt.

- Cố Trường Ca, ngươi đã làm gì Lưu Ly?

Nhìn thấy hết thảy, Diệp Trần nóng mắt, sắc mặt xanh trắng, căn bản không thể tin được đây là sự thật.

Biểu muội thật sự đang gọi Cố Trường Ca là chủ nhân?

Đó là tất cả những gì đã xảy ra sao?

Hắn ta không thể chấp nhận được điều này và đầu của hắn ta cứ ong ong.

- Người chết còn nhiều vấn đề vậy.

Cố Trường Ca nhìn lướt qua Diệp Trần một cái, trong đầu hệ thống đã nhắc nhở điểm khí vận của Diệp Trần đã giảm xuống mức thấp nhất.

Kích hoạt quy tắc thanh trừ giảm điểm khí vận.

Phốc!

Cho nên hắn căn bản không do dự.

Vỗ hai bàn tay đen khổng lồ.

- Lưu Ly cứu ta...

Trong lúc Diệp Trần hoảng sợ, tuyệt vọng, không dám tin mà mở to hai mắt, thì đã bị Cố Trường Ca trực tiếp đập chết.

Hắn ta đến chết cũng không hiểu.

Vì sao Cố Trường Ca phát lời thề rồi mà còn dám giết hắn ta, không sợ ma quỷ cắn tâm, bế quan nhập ma sao?

Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng không sợ lời thề gì.

Ma quỷ là cái gì vậy? Một món dinh dưỡng dâng tới tận cửa cho hắn.

Về phần bế quan?

Hắn căn bản không cần, tăng thêm chút tu luyện để hiểu rõ một chút.

Không giết khí vận chi tử, chả nhẽ lại để cho phần thưởng trước mặt chạy thoát?

Bận rộn lâu như vậy, chẳng phải là đã làm vô ích sao?

Chuyện thua lỗ, Cố Trường Ca sẽ không bao giờ làm.

- Cố Trường Ca, ngươi…

Diệp Lưu Ly cũng bị một màn trước mắt làm kinh hãi, ngơ ngác. Một lúc lâu sau cũng không thể phục hồi lại tinh thần.

Phản bội, nói mà không giữ lời?

Nàng ta không biết phải mắng Cố Trường Ca như thế nào.

- Ta muốn báo thù cho Diệp Trần ca ca…

Nàng ta nghĩ tới đây, không khỏi có chút mờ mịt, vì sao mình không có sát ý với Cố Trường Ca.

Nhất định là vấn đề nô ấn vừa rồi!

Diệp Lưu Ly có chút rét run, sợ hãi. Mặc dù nàng ta có thể biết nguyên nhân sự việc, nhưng hành vi lại không bị nàng ta khống chế.

Về phần Diễm Cơ nhìn hết thảy, đối với chuyện này nàng ta ngược lại không có gì để nói. Theo nàng ta thấy Cố Trường Ca vốn là kiêu hùng, trước mặt đủ lợi ích, lời thề đó có là gì?

Huống chi Diệp Trần trăm phương ngàn kế muốn giết Cố Trường Ca.

Chẳng lẽ còn khuyên Cố Trường Ca thả Diệp Trần, loại chuyện này nàng ta làm không được.

Cố Trường Ca đương nhiên sẽ không để ý đến cái nhìn của Diệp Lưu Ly đối với hắn, Độ Ma Bình đã hạ xuống, quan điểm gì đó căn bản không quan trọng.

Giờ phút này, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu hắn.

- Ting, đánh chết khí vận chi tử Diệp Trần hoàn thành, kích hoạt quy tắc thanh trừ giảm điểm khí vận, đang thanh toán...

- Chúc mừng chủ nhân có thêm thiên đạo thưởng bảo rương, thêm hai trăm điểm khí vận, giá trị Thiên Mệnh cộng thêm một ngàn.

- Sử dụng hệ thống thanh toán thẻ bạo kích.

Cố Trường Ca nói, tìm được đồ chơi trong kho hàng, vừa lúc có thể thuận tiện sử dụng.

- Ting, hệ thống thanh toán thẻ bạo kích sử dụng thành công, chúc mừng chủ nhân đạt được tỷ lệ bạo kích gấp năm lần.

- Quá trình thanh toán trước mắt, đã tự động đem bội số quy vào trong đó...

- Đang quyết toán cuối cùng, điểm khí vận cộng thêm một ngàn, giá trị Thiên Mệnh cộng năm ngàn.

Cố Trường Ca nói:

- Mở thêm thiên đạo bảo rương. 

Hắn ngược lại muốn biết lần này sẽ mở ra thứ gì, lần trước hào quang thiên mệnh phản phái, giải quyết cho hắn khí vận kém, cũng chính là vấn đề khí vận phản phệ.

Lần này sẽ là gì?

Hắn ngược lại có chút chờ mong.

Theo một trận kim quang lóe ra trước mắt, ầm một tiếng rương mở ra!

- Ting, chúc mừng chủ nhân đạt được một phần ba hạt giống thế giới không trọn vẹn *1, đạt được Hư Không Tủy *1.

Hệ thống nhắc nhở.

Cố Trường Ca hơi nhướng mày.

Lại là một hạt giống thế giới tàn phá. Chẳng qua ba quả đã gom đủ, hiện giờ xem ra hẳn là có thể tổng hợp một hạt giống thế giới hoàn chỉnh.

Về phần Hư Không Tủy, đây là cái gì?

Hắn vội vàng kiểm tra giới thiệu, rất nhanh mắt Cố Trường Ca sáng ngời.

- Bản chất tủy của thể chất hưu không, ẩn chứa hư không lực, có thể nắm trong tay sức mạnh hư không...

- Quả nhiên là một thứ tốt, so với thần vương chi tâm lần trước tốt hơn nhiều. 

Cố Trường Ca không khỏi khen.

Rất nhanh, hắn trực tiếp lựa chọn dung hợp, một cảm giác ấm áp quen thuộc truyền đến, toàn bộ tứ chi giống như là đang ở trong hư không mênh mông vô tận.

Quá trình này không kéo dài bao lâu, lần thứ hai Cố Trường Ca mở mắt, trực tiếp cảm nhận được mình cùng hư không trước mắt có một cảm giác tương đồng.

- Hư không, nhưng thuộc tính tập trung công phạt, chạy trốn, thần tốc trong một thể 

Sau đó, Cố Trường Ca gọi ra giao diện thuộc tính hiện tại.

Lần này điểm khí vận và giá trị Thiên Mệnh có thể nói là tăng vọt.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Hào quang: Thiên mệnh phản phái.

Thân phận: chân truyền đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Phong Hầu cảnh hậu kỳ.

Công pháp thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ bảy tiến độ 75%), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên Thần Chi Niệm (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công...

Giá trị Thiên Mệnh: 9.000.

Điểm khí vận: 1.880 điểm (đen).

Trung tâm mua sắm hệ thống: đã mở.

Kho đồ: Phá Vực Phù 1*, một phần ba hạt giống Thế Giới không trọn vẹn 3*, thẻ cướp đoạt khí vận 3*.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK