Hiện thị trường chứng khoán Cảng Thành vẫn là niên đại bốn thị trường giao dịch chứng khoán cùng tồn tại. Phải tới năm 86 mới có thể xác nhập thành sở giao dịch chứng khoán liên hợp Cảng Thành. Quy mô của bốn sàn giao dịch chứng khoán không chênh nhau nhiều lắm, bởi vậy Cố Nam Sóc tùy tiện chọn một nhà. Vừa tới nơi đã có thể nhìn thấy rất nhiều dân chơi cổ phiếu và quản lý nhiệt tình trong đại sảnh.
Đứng giữa phòng giao dịch, Cố năm-sóc cũng không vội vàng mua vào, đột nhiên hắn nhớ lại một sự kiện.
Hiện giờ là năm 1983 trong năm nay thị trường chứng khoán Cảng Thành xuất hiện một cơn chấn động lớn.
Bởi vì người lãnh đạo trong nước có tranh chấp về vấn đề chủ quyền với phía Anh Quốc đang thống trị Cảng Thành, đàm phán giữa hai bên không đi tới nhất trí chung, khiến thị trường chứng khoán của Cảng Thành trở nên ảm đạm đồng đô la Hồng Kông bị giảm mạnh giá trị, xuất hiện tỉ giá hối đoái thấp nhất trong lịch sử, 9.6 đô la Hồng Kông đổi 1 đô la Mỹ. Ngày 24 tháng 9 còn được gọi là ngày thứ 7 đen tối của cảnh Thành.
Nhưng sau đó người lãnh đạo trong nước vẫn ngồi yên không động tĩnh, mặc kệ thị trường chứng khoán Cảng Thành muốn ra sao thì ra, vẫn giữ nguyên lập trường không thay đổi. Phía Anh không ngồi yên được, đồng đô la Hồng Kong sụp đổ sẽ trực tiếp ảnh hưởng tới giá trị đồng bảng Anh. Không còn cách nào khác, đến tháng 10 bọn họ đành phải rót thêm vốn vào thị trường, nhằm ổn định tình hình. Đồng đô la Hồng Kông cũng dần dần tăng trở lại, sau đó còn tăng lên sáu bảy lần.
Nhưng hiện giờ mới là ngày 22 tháng 7, cách sự kiện “Lịch sử” kia còn hai tháng. Dù bây giờ có làm gì cũng không thích hợp. Hơn nữa, tuy rằng tin tức đàm phán không thuận lợi chưa xuất hiện, nhưng thị trường cũng không tính là tốt lắm. Gia nhập thị trường chứng khoán hiện giờ là không lý tưởng, cũng không phải thời điểm tốt để gia nhập.
Có điều, không phải hoàn toàn không có không gian thao tác, ví dụ như cổ phiếu điền sản, ví dụ như vàng ròng.
Cố Nam Sóc mua năm mã cổ phiếu khác nhau, tất cả đều tăng thêm đòn bẩy. Thật ra trong tình huống bình thường, hắn không mấy tán thành dân cổ sử dụng thêm đòn bẩy, bời vì không chơi nổi. Nguy hiểm đến từ đòn bẩy lớn hơn nhiều so với lợi ích thu được. Khi đụng phải sóng gió, thị trường chứng khoán giảm mạnh, nếu không thêm đòn bẩy, dân chơi cổ còn có hy vọng chờ tăng trở lại. Nhưng nếu thêm đòn bẩy, rất có thể người mua sẽ bị cưỡng chế bán đi, căn bản không có cơ hội chờ đợi ngày mã cổ phiếu đó tăng trở lại, khi đó thiệt hại vì dùng đòn bẩy sẽ nhân lên vài lần.
Cho nên mấy mã cổ phiếu Cố Nam Sóc chọn đều rất bảo thủ.
Hắn canh giữ ở sàn giao dịch bốn ngày, trong khoảng thời gian đó có mua có bản, thay đổi ba mã. Tới sáng ngayf26, số tiền trong tài khoản của hắn đã tăng từ bốn vạn lên thành sáu vạn. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủn, thành tính này đã vô cùng khả quan rồi. Nếu không phải dựa vào “Tiên tri”, căn bản hắn không có khả năng làm được. Nhưng dù vậy, cộng thêm một vạn tiền dự phòng, số tiền trong tay hắn cũng chỉ có bảy vạn, vẫn thiếu năm vạn nữa. Sau khi bán ra toàn bộ, Cố Nam Sóc không tiếp tục mua vào, thu hết tài chính lại, quay về Bằng Thành.
Nếu nắm chắc bảy phần đi làm người ta gọi là biết nắm bắt thời cơ, nắm chắc năm phần đi làm người ta gọi là tranh đua, nắm chắc ba phần đi làm người ta gọi là đánh cuộc, chỉ nắm chắc một phần thậm chí còn chưa tới một phần vẫn đi làm người ta gọi là kẻ ngốc. Trừ khi không còn cách nào khác, nhưng Cố Nam Sóc còn lâu mới tới nông nỗi không còn cách nào, cho nên, hắn lựa chọn rút lui.
Kế hoạch A và kế hoạch B đều thất bại, không phải vẫn còn kế hoạch C sao?
Trong đầu Cố Nam Sóc âm thầm nghĩ các loại đối sách, lướt qua một lần số người hắn quen biết.
Trần Tuấn Huy, người này là đối tượng có thể yên tâm hợp tác, nhưng ông ta là ông chủ của xưởng giày Huy Hoàng, còn đang nằm trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ, thời điểm này, ông ta không thể bớt ra được thời gian và tinh lực, càng không thể rút ra được tài chính để đi đầu tư vào xưởng đồ chơi.
Tôn Khải Nghĩa, ông chủ của công ty Phong Hoa. Đối với ông ta mà nói, bỏ ra mấy vạn dễ như trở bàn tay. Nhưng bối cảnh của người này quá sâu, các phương diện của hai bên đều không tương xứng, rất khó có thể hợp tác, nếu không khả năng sẽ dẫn sói vào nhà. Bởi vậy không cần suy xét.
Cuối cùng chỉ còn lại một người: Diệp Thành Đức.
Trước khi tới Cảng Thành, hắn từng gọi một cuộc điện thoại tới nhà họ Diệp. Không nói vay tiền, cũng không nói hợp tác, chỉ kể ra tình huống mình gặp phải bên này, nói với đối phương mấy ngày tới tạm dừng việc dạy học, đợi hắn bận xong việc của mình, sẽ dạy bù cho đám người Diệp Anh, Diệp Hùng và Lương Chấn Bang sau. Thời hạn học tập nửa năm, có thể kéo dài thêm.
Có những lúc, người thông minh không cần nói ra toàn bộ, hắn không giấu giếm ý định mua xưởng đồ chơi của mình, cũng không giấu giếm chuyện mình còn thiếu vài vạn. Nếu Diệp Thành Đức có ý, ông ấy sẽ hành động.
Quả nhiên, khi Cố Nam Sóc quay về xưởng giày Huy Hoàng từ Cảng Thành, đã được thông báo có người họ Lương tới tìm hắn, đã chờ hắn một ngày.
Họ Lương, chính là Lương Chấn Bang.