Mục lục
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Nam Sóc bật cười.

Lương Chấn Bang chớp chớp mắt, bắt đầu hưng phấn: “Cậu không biết đâu, đồ chơi chúng ta sản xuất bán đắt hàng lắm!”

“Tôi biết chứ!”

Lương Chấn Bang sửng sốt, Cố Nam Sóc thì mỉm cười: “Anh đã nói với tôi qua điện thoại rồi. Nguyên Hoa cũng có hàng. Hơn nữa trên đường tới đây, tôi nhìn thấy rất nhiều đứa trẻ đang cầm trong tay món đồ chơi xưởng chúng ta sản xuất.”

“À!” Lương Chấn Bang cười cộc lốc: “Bây giờ đồ chơi chúng ta sản xuất bán rất chạy ở khu vực phía nam, không ít nhà buôn đã tới nhập thêm hàng bốn năm lần. Trước đây tôi còn cảm thấy cậu đầu tư quá nhiều vào nhóm đồ chơi đầu tiên, sợ sản xuất quá nhiều, không bán ra được, sẽ không ổn thỏa. Bây giờ xem như tôi đã hiểu, sao có thể không bán ra được, sắp cháy cả hàng rồi. Hiện tại công nhân đang tăng ca làm thêm giờ gấp gáp sản xuất thêm nhóm thứ ba đó!”

Lương Chấn Bang tiến gần nói thầm vào tai Cố Nam Sóc: “Hai ngày trước tôi đã tính thử rồi, cậu đoán xem kiếm được bao nhiêu?”

“Nếu bây giờ đã sản xuất tới lô hàng thứ ba, vậy đại biểu nhóm thứ hai bán gần hết rồi. Tính qua thì, doanh thu chắc khoảng năm vạn, trừ tiền nguyên liệu, tiền nhân công, và các chi phí điện nước khác trong xưởng ra, có lẽ lợi nhuận khoảng chên dưới một vạn.”

Lương Chấn Bang há to miệng, sửng sốt một lúc lâu, mới nói: “Cậu đúng là thần rồi! Doanh thu nhập sổ là bốn vạn chín, vẫn chưa thống kê lợi nhuận, nhưng chắc là xấp xỉ con số cậu nói.”

“Anh cảm thấy con số đó rất nhiều sao?”

Lương Chấn Bang ngẩn người: “Không nhiều à? Từ khi chúng ta mua xưởng đồ chơi đến bây giờ vẫn chưa tới một tháng, đã kiếm được một vạn rồi, một năm sẽ là mười mấy vạn đó.”

Cố Nam Sóc nhìn anh ta: “Một năm lợi nhuận của công ty cậu anh khoảng bao nhiêu?”

“Chắc khoảng hai mươi vạn.”

Cố Nam Sóc nhún vai: “Anh xem, chúng ta vẫn kém hơn một chút.”

“Sao có thể so sánh như vậy? Công ty cậu tôi đã thành lập ba năm rồi, đã có nền móng. Hơn nữa cậu tôi làm về kiến trúc, chúng ta làm xưởng đồ chơi lợi nhuận cỏn con, một công trình của ông ấy cũng bằng ngàn vạn món đồ chơi của chúng ta rồi.”

“Đúng là Vinh Đạt đã thành lập ba năm, nhưng chúng ta cũng không phải bắt đầu từ con số không. Xưởng đồ chơi này Lý Thủ Nghĩa cũng đã thành lập được hai ba năm rồi, cũng có nền móng như nhau. Nếu không phải có sẵn con đường tiêu thụ của ông ta, sao chúng ta có thể bán hàng hóa thuận lợi như vậy? So với công trình xây dựng, đúng là lợi nhuận từ đồ chơi nhỏ hơn rất rất nhiều. Nhưng làm xong một công trình phải mất vài tháng, làm một món đồ chơi thì sao?”

Lương Chấn Bang sửng sốt.

Cố Nam Sóc cười lắc đầu: “Nhìn xa trông rộng chút! Mười mấy vạn một năm đã khiến cậu thỏa mãn rồi à? Có người ở Đông Bắc buôn bán ngô, nửa năm còn kiếm được hơn ba trăm vạn đó.”

Nghe thấy câu này, hai mắt Lương Chấn Bang trợn tròn, vẻ mặt không dám tin tưởng: “Buôn bán ngô? Nửa năm có thể kiếm được hơn ba trăm vạn? Không phải cậu đang bịa chuyện chứ?”

“Tôi cần bịa ra chuyện này sao?”

Nửa năm ba trăm vạn, một năm chính là sáu trăm vạn, vậy hai năm thì sao? Ba năm thì sao? Lương Chấn Bang hít ngược một hơi khí lạnh, lắc lắc đầu, không dám tưởng tượng tiếp. Cả đời này anh ta chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, cậu anh ta cũng chỉ trông mong công ty của ông ấy phất lên, làm ăn tốt một năm có thể kiếm một hai trăm vạn mà thôi.

Cố Nam Sóc bật cười: “Tôi đảm bảo với anh, không quá ba năm, tôi sẽ khiến Nam Lân trở thành xưởng đồ chơi lớn nhất trong cả nước, khiến người người nhà nhà đều biết tới nó. Đến khi ấy đừng nói là trăm vạn, dù là ngàn vạn cũng không phải nói chơi.”

Ngàn…… Ngàn vạn?

Mạnh miệng thật đấy! Nhưng anh ta biết tuyệt đối không phải Cố Nam Sóc đang nói đùa, nhìn dáng vẻ như đã tính sẵn trong lòng của đối phương, đầu óc Lương Chấn Bang cũng nóng lên, hừng hực khí thế. Nếu…… Nếu thành công, chẳng phải Nam Lân sẽ phất lên sao!

Nghĩ tới đây, trên mặt anh ta vừa hưng phấn vừa kích động, cả người tràn đầy sức mạnh.

Một lúc lâu sau, anh ta mới vỗ đầu một cái: Mình chỉ là một thằng làm thuê, nhà xưởng đâu phải của mình, kiếm nhiều hay ít cũng liên quan gì tới bản thân?

A, không đúng! Cố Nam Sóc từng nói, đợi xưởng đồ chơi phát triển rồi, sẽ cải cách chế độ, tất cả nhân viên quan lý cấp cao trong công ty, chỉ cần làm đủ thâm niên nhất định, có cống hiến cho công ty, đều sẽ nhận được cổ phần, sẽ được chia lợi nhuận.

Anh ta là phó tổng giám đốc, còn là người đầu tiên đi theo Cố Nam Sóc, chắc chắn anh ta sẽ có một phần.

Tính như vậy thì, lời nhuận của nhà xưởng cũng có quan hệ với anh ta nhỉ?

“Trước đây tôi từng nói với anh, phải viết báo cáo cụ thể tình hình tiêu thụ, anh đã làm chưa? Đưa tôi xem!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK