Đường Hiểu Yến liếc mắt nhìn tiệm may nhà họ Lý một cái, sau đó lại liếc mắt nhìn Cố Nam Sóc: “Ông chủ, anh không có ý tưởng gì à?”
“Ý tưởng gì?”
“Trước đây nhà họ Lý giở ám chiêu định đối phó anh, bây giờ bọn họ còn trang hoàng theo phong cách của anh, kết quả bắt chước bừa đã xảy ra phiền toái lớn.”
Cố Nam Sóc lắc đầu: “Có thời gian nghĩ tới mấy chuyện này, thà tôi chăm chỉ học hành, cố gắng tăng thêm tri thức cho bản thân còn tốt hơn. Cần gì phải luôn nhìn chằm chằm vào người khác.”
Nói xong, hắn nhìn về phía Đường Hiểu Yến, ánh mắt mang theo ý vị sâu xa: “Thật ra tôi có thể hiểu được, đều là người làm ăn buôn bán, ai không muốn buôn may bán tốt, kiếm được nhiều tiền? Cô nói xem có phải hay không?”
Đường Hiểu Yến giật mình, tròng mắt cô xoay chuyển, do dự hỏi: “Vậy bây giờ bọn họ gặp phải phiền toái, nếu qua tìm anh nhờ giúp đỡ, anh có đồng ý không?”
Cố Nam Sóc cười nhạt: “Để nói sau!”
Không ngờ câu nói vu vơ của Đường Hiểu Yến lại nhanh chóng biến thành sự thật, không lâu sau tổ trưởng Lương đã qua tìm hắn.
Tiệm cơm quốc doanh.
Tổ trưởng Lương nâng chén mời Cố Nam Sóc.
“Ông chủ Cố, tôi biết cách trang hoàng trong cửa hàng cậu là do cậu tự mình thiết kế, chúng tôi không hỏi trước đã sử dụng bản thiết kế của cậu là không phúc hậu, vốn dĩ tôi cũng không còn mặt múi nào tới tìm cậu, nhưng không tìm không được. Bên chỗ cửa tiệm nhà họ Lý, tuy rằng chúng tôi chỉ làm việc theo yêu cầu của ông ấy, nhưng bây giờ kết quả nằm ở đó, thật sự không ra sao. Ly này tôi xin lỗi cậu, cậu đại nhân đại lượng, đừng so đo với chúng tôi, nếu cậu chịu ra tay giúp đỡ, Lão Lương này vô cùng cảm kích.”
Cố Nam Sóc khẽ cười: “Tổ trưởng Lương nói quá lời rồi. Cửa hàng của ông chủ Lý nằm ngay đối diện cửa hàng nhà tôi, tình hình thế nào tôi cũng hiểu biết ít nhiều. Đợi lát nữa tôi sẽ qua đó với anh xem kỹ lại, rồi chúng ta cùng nhau thương lượng biện pháp giải quyết.”
Tổ trưởng Lương biết Dĩ Nam có ân oán với nhà họ Lý, đã đoán trước việc này không dễ dàng, nhưng vẫn căng da đầu mở miệng, không ngờ đối phương lại không mang thù chút nào, còn dễ nói chuyện như vậy, anh ta vừa mở miệng đã đồng ý, khiến một bụng lý do thuyết phục anh ta chuẩn bị trước đều không có đất dụng võ.
Bởi vì công trình đang mắc kẹt, tổ trưởng Lương cũng sốt ruột. Sau khi ăn xong, hai người lập tức tới tiệm may nhà họ Lý. Thôi Viện và người nhà họ Lý, không một ai lộ diện, tất cả đều trốn ra ngoài.
Cố Nam Sóc xem xét khắp nơi, nhẹ nhàng thở ra: “Cũng may vẫn chưa trang hoàng xong tổ trưởng Lương đã phát hiện ra vấn đề rồi, nếu đợi trang hoàng xong mới sửa lại, chi phí sẽ lớn hơn rất nhiều.”
Hắn chỉ lên đỉnh đầu: “Nhà này có thiết kế thêm phòng gác mái, tầng dưới thấp hơn so với các cửa hàng khác, nếu còn dùng trần thạch cao sẽ không thích hợp.”
Đi thêm hai bước, hắn vỗ vỗ vào cầu thang: “Khi mới xây, cửa tiệm này thiết kế theo kiểu nhà ở gia đình, không phải cố ý xây làm cửa hàng, cho nên có thêm cầu thang vì tiện leo lên tầng gác mái. Nếu như chỗ này vẫn trang hoàng như trước kia, tuy rằng có trở ngại nhưng không phải vấn đề lớn. Có điều bây giờ bọn họ muốn sửa nơi này thành phòng thử đồ, còn quầy thu ngân đẩy ra phía trước, nơi này sẽ có vẻ chật hẹp, khách hàng ra ra vào vào soi gương thử quần áo sẽ không xoay được người.”
Tổ trưởng Lương gật đầu liên tục: “Đúng! Chính là như vậy.”
Cố Nam Sóc bật đèn lên, cười lắc đầu: “Cửa hàng nhà tôi ở đầu hẻm, dựa bắc nhìn về nam, hai mặt đều đón ánh sáng, ngày thường ánh sáng không tồi cho nên tôi mới lựa chọn đèn màu ấm, chủ yếu để tô điểm cho phong cách của cửa hàng. Còn cửa tiệm nhà họ Lý dùng đèn này quá tối. Các mặt khác, nhà họ Lý định bày kệ hàng và giá treo quần áo giống tôi, như vậy nơi này cần thêm không gian, sẽ gây ra cảm giác chật chội. Còn nơi này… Nơi này… Cả nơi này nữa…”
Cố Nam Sóc liên tiếp chỉ ra sáu bảy điểm. Càng nghe tổ trưởng Lương càng nhăn chặt mày, vấn đề càng nhiều càng không dễ làm.
“Có điều tổ trưởng Lương không cần quá lo lắng, mấy vấn đề này không phải không thể giải quyết.”
Nghe thấy thế, tổ trưởng Lương vui mừng ra mặt: “Cậu có cách?”
“Có! Dịch quầy thu ngân qua bên này, sửa lại phòng thử đồ một chút, còn vấn đề trần thạch cao nữa, chúng ta sửa từng chỗ một. Có giấy bút không?”
“Có! Có! Tôi lập tức đi lấy cho cậu!”
Cố Nam Sóc vẽ lại bản thiết kế, giải thích cho tổ trưởng Lương rõ từng điểm mấu chốt, phương án mới đã ra lò như vậy.
Để cảm ơn Cố Nam Sóc, tổ trưởng Lương cố ý đưa cho hắn một bao lì xì, bên trong là một trăm tệ. Cố Nam Sóc nhận tiền, nhưng không hề để trong lòng, dù sao trong mắt hắn chút tiền ấy không tính là nhiều. Mục đích của hắn không phải số tiền này, mà là phía sau.
Có điều, kế hoạch của hắn cần thời cơ, việc trang hoàng cửa hàng nhà họ Lý cũng cần thời gian.
Bởi vậy, Cố Nam Sóc cũng không sốt ruột, nhàn rỗi hắn bèn đi tới nhà họ Thôi thăm Cố Nam Thư, hắn cực kỳ để ý tới sức khỏe của chị gái mình.