“Thi đại học là chuyện lớn trong đời, cúng mới trôi qua ba bốn tháng, bài văn mình viết thế nào, nhanh như vậy đã hoàn toàn không nhớ rõ rồi?”
Cố Kiều khăng khăng nói: “Đúng là không nhớ rõ. Bởi vì trước khi thi đại học, giáo viên sợ chúng tôi vì một môn không thi tốt ảnh hưởng đến các môn còn lại, nên dặn dò chúng tôi rất nhiều lần, sau khi thi xong môn nào thì quên sạch môn đó đi. Sau khi thi xong, tôi không cố ý nhớ lại, tự động loại bỏ nó khỏi đầu mình. Hơn nữa trong kỳ nghỉ hè vừa rồi, nhà họ Du xảy ra chuyện, tôi đau lòng, chạy qua chạy lại theo bọn họ khắp nơi, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi. Sau khi vào đại học, chương trình học qúa dày đặc, rất nhiều việc cần làm, sao tôi có thể nhớ rõ được?”
Hai vị công an ngồi đối diện nghe xong đều nhăn mày lại.
Cố Kiều nói tiếp: “Các anh nói đã điều tra rõ chân tướng bên phía Lâm Xuyên, thành tích thi đại học của tôi chỉ đạt 267 điểm, 445 là điểm của Du Uyển. Tôi không biết chuyện này là thế nào. Tôi chỉ biết, thành tích trường học thông báo cho tôi là 445, giấy thông báo trúng tuyển của Kinh Đại cũng do trường học gửi cho tôi. Tôi không hề động tay động chân trong suốt quá trình này.”
“Nếu các anh đã tới tìm tôi, chắc hẳn cũng biết rõ, tôi chỉ là con gái nuôi của nhà họ Du. Bản thân tôi sinh ra ở một thôn xóm nhỏ thuộc huyện Nguyên Hoa, cha mẹ đều là nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời, thân thích trong nhà đều là người bình thường. Chuyện đổi thành tích thi đại học lớn như vậy, tôi là một cô gái không có bản lĩnh thông thiên gì, sao có thể làm được? Nhà tôi cũng không có năng lực này. Người quen duy nhất của tôi có khả năng làm được chỉ có nhà họ Du, nhưng nhà họ Du sẽ vì giúp đỡ một cô con gái nuôi như tôi, hãm hại con gái ruột sao?”
Công an nhìn nhau, đúng là bọn họ cũng nghi ngờ điểm này. Hôm nay bắt Cố Kiều về thẩm vấn, cũng vì muốn tìm được đáp án. Không ngờ, lại bị Cố Kiều đi trước một bước,
“Tôi biết các anh không tin tôi. Nhưng cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng. Tôi chưa từng làm là chưa từng làm. Nếu thành tích của tôi thật sự là của Du Uyển, tôi sẽ chúc phúc cô ấy, trong lòng cũng vui thay cô ấy, cũng vô cùng sẵn lòng trả lại cô ấy thứ vốn dĩ thuộc về cô ấy. Nhưng nếu các anh cứ khăng khăng định tội cho tôi, nói tôi ác ý đánh cắp trai ngon của người khác. Tôi tuyệt đối không thừa nhận. Các anh có thể đi điều tra, tra từ thủ đô cũng được, tra từ Lâm Xuyên cũng được. Điều tra hết tất cả những người có liên quan tới chuyện này, sẽ chứng minh được trong sạch của tôi.”
Ánh mắt Cố Kiều lóe lên, trong lòng âm thầm khinh bỉ. Điều tra đi, có thể tra ra vấn đề mới là lạ.
Cô ta dùng thẻ đạo cụ làm ra chuyện này, bởi vậy không lo lắng chút nào.
Ngay khi cô ta đang đắc chí, cảm thấy đã nắm chắc thắng lợi, đột nhiên hệ thống phát ra âm thanh.
“Đinh! Báo cáo ký chủ. Nguyễn Thành Trạch đã thương lượng xong với lãnh đạo Kinh Đại, chuyện đổi thành tích đã giải quyết xong, Kinh Đại chấp thuận cho Du Uyển thay thế ký chủ, vào học hệ tiếng Trung trong trường. Vận may của Du Uyển đã tăng trở lại một chút, căn cứ theo quy định của hệ thống, ký chủ sẽ gặp phải phản phệ gấp đôi.”
“Đinh! Hệ thống cấp bốn giảm giảm xuống 10%.”
“Đinh! Hệ thống cấp bốn giảm giảm xuống 20%.”
“Đinh!...”
Mãi cho đến khi giảm xuống 50%, thông báo mới tạm dừng, nhưng lời nhắc của hệ thống vẫn chưa dừng lại.
“Xét thấy hiện tại giá trị vận may của Du Uyển chưa khôi phục nhiều lắm, phản phệ ký chủ gặp phải cũng chưa mạnh. Nhưng giá trị vận may của Du Uyển đang có xu hướng tăng trở lại, ký chủ nên chú ý. Nếu ký chủ không thể ngăn cản Du Uyển, không thể đẩy đối phương xuống vực lần thứ hai, hoặc không thể hấp thụ vận may của người nào khác mạnh hơn Du Uyển để bù vào, cấp bậc của hệ thống vẫn sẽ tiếp tục giảm xuống.”
Cả người Cố Kiều run rẩy: “Không phải người nói người bị hệ thống thu lấy vận may muốn khôi phục lại vô cùng khó khăn à? Sao đột nhiên Du Uyển lại khôi phục?”
“Vô cùng khó khăn không đại biểu hoàn toàn không thể. Hệ thống đã từng nói rõ điểm này với ký chủ. Hơn nữa cũng từng nói với ký chủ, nếu bên cạnh người bị thu lấy khí vận có người mang vận may lớn, được đối phương giúp đỡ, khả năng khôi phục vận may của người bị thu lấy sẽ tăng lên.”
Người có vận may lớn?
Cố Kiều lập tức nghĩ đến Nguyễn Thành Trạch, cô ta đã từng gặp mặt đối phương một lần ở bệnh viện.
Du Uyển nói đó là anh họ cô ấy. Cô ta cũng từng nghĩ tới chuyện tiếp xúc với Nguyễn Thành Trạch, để tra xét giá trị vận may của đối phương. Nhưng thái độ của Nguyễn Thành Trạch với cô ta vô cùng lạnh nhạt, chỉ chào hỏi một tiếng rồi không để ý tới cô ta. Tuy rằng để tra xét không cần phải tiếp xúc thân thể, dùng lời nói hay thư từ đều được. Nhưng phải có qua có lại, cho nên thời gian tiếp xúc của cô ta chưa đủ tiêu chuẩn, không cách nào biết được giá trị vận may của Nguyễn Thành Trạch.
Nhưng căn cứ vào những gì cô ta quan sát được, chắc hẳn gia thế nhà họ Nguyễn cũng không phải bình thường, vì thế cô ta còn cố ý chạy tới bệnh viện thêm vài lần, sau khi xác định Du Uyển không bị đối phương ảnh hưởng mới yên tâm.
Bây giờ…
Là anh ta sao? Trước đây chưa ảnh hưởng là vì chưa tới lúc?
“Đinh! Căn cứ vào phân tích của hệ thống, trong 48 tiếng đồng hồ sắp tới, vận may của Du Uyển sẽ lại lần nữa khôi phục thêm một chút, mong ký chủ nắm chặt thời gian.”
Cố Kiều:……
Mẹ kiếp! Bây giờ cô ta còn đang ở đồn cảnh sát! Nắm chặt thời gian thế quái nào?