Mục lục
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng Hồ Dao Hoa mới phản ứng lại. Hóa ra cảm giác không thích hợp trước đây… Là ở chỗ này.

Trong mộng, Cố Nam Sóc c.h.ế.t trong kì nghỉ hè năm nay. Cô ta không nhớ rõ cụ thể là ngày tháng nào, nhưng cô ta dám khẳng định là vào trước tháng tám. Bởi vì trong mộng, ngày mùng ba tháng tám là ngày cô ta kết hôn, khi đó mẹ cô ta còn cảm thán, nói may mà đã từ hôn với Cố Nam Sóc, nếu không chẳng phải vừa gả qua đã trở thành quả phụ sao.

Bây giờ đã gần hết tháng tám rồi. Anh ta vẫn còn sống, việc này không bình thường!

Hồ Dao Hoa vắt hết óc nghĩ lại tình tiết trong mộng.

Cố Nam Sóc c.h.ế.t thế nào nhỉ?

Không phải sinh bệnh, không phải c.h.ế.t đuối, rốt cuộc là vì sao nhỉ?

A, đúng rồi! Trong mộng mẹ cô ta còn nhắc tới một câu: “Trước kia nhìn Cố Nam Sóc thông minh như vậy, sao lúc đó lại đột nhiên ngu ngốc, nhà ai gặp phải chuyện đó không xoay người bỏ chạy, cậu ta không phải công an, xông lên tỏ vẻ anh hùng làm gì. Bây giờ thì tốt rồi, vì cứu người mất cả tính mạng, tuổi còn trẻ như vậy, quá đáng tiếc.”

Cứu người!

Đột nhiên Hồ Dao Hoa nghĩ đến vụ án trước đây một tháng rưỡi, vì vụ án này Cố Kiều còn bị tạm giam thẩm vấn. Vụ án đó, không phải Cố Nam Sóc đã cứu người sao? Chính vì cứu người, trong khoảng thời gian này các nhân vật lớn mới liên tục tới thăm hỏi nhà họ Cố…

Cho nên, sự kiện đó đã xảy ra từ lâu, khi cô ta còn chưa nhận ra nó đã xảy ra rồi! Còn không phát triển như trong giấc mộng của cô ta. Cố Nam Sóc không hy sinh vì cứu người, mà vẫn còn sống nguyên vẹn, thậm chí được nhân vật lớn ưu ái.

Hồ Dao Hoa nhìn Cố Nam Sóc, lại nhìn Tống Giaii.

Sao điểm nào cũng không giống nhỉ?

Cô ta cho rằng, cướp được chồng của Tống Giaii, chẳng khác nào cướp được vận mệnh tốt đẹp của Tống Giaii, có thể thay thế đối phương làm phu nhân của lãnh đạo. Nhưng căn bản Cố Tứ Tường không thi đỗ đại học. Ngược lại Tống Giaii thi đỗ, còn thi đỗ Kinh Đại.

Cô ta cho rằng, từ hôn với Cố Nam Sóc rồi, vứt bỏ đối phương rồi, đã thoát được vận mệnh làm quả phụ, tuyệt đối không thể gả cho người đàn ông đoản mệnh như vậy. Nhưng căn bản Cố Nam Sóc không chết, còn gặp được cơ duyên lớn! Có chỗ dựa này rồi, tất nhiên tương lai sẽ rộng mở…

Từ khi gả cho Cố Tứ Tường… Tất cả đều thay đổi, tất cả đều không giống trong mộng. Nếu giấc mộng của cô ta không chính xác nữa, Cố Kiều còn gặp được cậu chủ nhà họ Nguyên, sẽ còn quen biết cậu chủ nhà họ Nguyên hay không? Cô ta còn có thể dựa vào Cố Kiều để xoay người hay không?

Mấy ngày nay Cố Kiều vẫn luôn là hy vọng duy nhất để cô ta kiên trì, nếu hy vọng này cũng mất đi…

Cả người Hồ Dao Hoa run rẩy, cô ta nhìn Cố Nam Sóc, lại nhìn Tống Giaii, ánh mắt bắt đầu có chút phức tạp.

Nếu cô ta không cướp đi vận mệnh của Tống Giaii, không gả cho Cố Tứ Tường, có phải Tống Giaii sẽ không thi đỗ Kinh Đại hay không? Nếu cô ta không từ hôn Cố Nam Sóc, mà gả qua theo hôn ước, có phải chỉ cần yên tĩnh chờ đợi, cuộc sống tốt lành cô ta luôn mơ ước có thể đạt được dễ như trở bàn tay hay không?

Trời ạ! Cô ta đã làm gì thế này? Rốt cuộc cô ta đã từ bỏ thứ gì thế này?

Hồ Dao Hoa ngã bệt mông, nằm xoài trên mặt đất.

Mẹ Hồ bị dọa sợ: “Hoa Nhi, làm sao vậy? Có bị thương ở đâu không? Bụng không sao chứ?”

Hồ Dao Hoa ôm chặt mẹ Hồ, khóc thất thanh: “Mẹ! Con sai rồi! Con sai rồi! Con không nên gả cho Cố Tứ Tường! Con không muốn gả cho anh ta!”

Mọi người:……

Gả đã gả rồi, còn nói nên hay không nên làm gì? Xem ra đầu óc thật sự có vấn đề.

Ở nơi xa.

Cố Kiều nhìn thấy cảnh này, yên lặng hỏi hệ thống: “Trên người thím Tư có vấn đề gì? Đã điều tra rõ ràng chưa?”

Dạo gần đây Hồ Dao Hoa rất không thích hợp, qua những lời cô ta ngẫu nhiên lộ ra, Cố Kiều cảm thấy hình như bản thân đã phát hiện ra bí mật lớn.

“Đinh! Hoàn thành sưu tập tư liệu, đang trong quá trình phân tích…”

“Đinh! Phân tích hoàn thành!”

Trong lòng Cố Kiều căng thẳng: “Là trọng sinh trước kia ngươi từng nói với ta đúng không?”

“Sau khi hệ thống phân tích toàn diện, trên người Hồ Dao Hoa không có sóng năng lượng khác thường giống người trọng sinh hoặc xuyên không. Đối phương không trọng sinh, nhưng vì nguyên nhân nào đó không rõ, đã biết được một vài chuyện sảy ra đời trước.”

“Đời trước…” Hai tay Cố Kiều nắm chặt thành nắm đấm, giọng nói cũng trở nên run rẩy: “Vậy đời trước ta là người thế nào?”

Cố Kiều nhìn về phía Hồ Dao Hoa, ánh mắt cực nóng.

“Hệ thống, có thể biết được những chuyện xảy ra đời trước trong trí nhớ của Hồ Dao Hoa hay không?”

Cô ta vô cùng muốn biết, đời trước mình có thành công hay không, có vươn tới độ cao mà mình mong muốn hay không, có ở bên Nguyên Ứng hay không.

Nguyên Ứng đã trở lại kinh thành. Nhưng hai người đã trao đổi phương thức liên hệ. Chỉ cần cô ta kiên trì viết thư, lợi dụng tất cả thủ đoạn khiến đối phương nhớ rõ cô ta, gia tăng ấn tượng trong lòng đối phương, đợi cô ta thi tới thủ đô rồi, có phải bọn họ sẽ có thể nước chảy thành sông không?

Nhưng mà bây giờ mới cuối tháng tám. Tháng chín năm nay khai giảng cô ta mới lên lớp mười một. Còn hai năm, hai năm nữa! Thời gian quá dài, quá nhiều biết số. Nhiều nhất là một năm, cô ta phải nhanh chóng tới thủ đô. Nhưng mà chỉ có thời gian một năm, sao cô ta có thể thi đỗ đại học?

“Cấp bậc hệ thống quá thấp, không cách nào do thám được ký ức trong đầu nhân loại.”

Sắc mặt Cố Kiều tối sầm lại, tương đối thất vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK