Chương 149: Nữ quỷ phòng tắm
Tôi chỉ đành lặp lời vừa nãy.
Xác định tôi muốn chuyển yêu hạch biến lại thành lực cực âm, Thuồng luồng tiên phồng mang trợn má trợn mắt nhìn tôi một cái, hừ lạnh nói không thể nào.
Âm khí mặc dù có thể chuyển thành yêu khí, nhưng yêu khí thì không cách nào biến thành âm khí đươc, biến thành yêu hạch chính là đã thành yêu hạch, dù cho thần tiên hạ phạm cũng không cách nào biến trở lại được.
Đạt được thông tin này tôi đã ngồi bệt trên sàn, ngây ngốc nhìn yêu hạch đang nổi bồng bềnh trước người, cả người không còn hi vọng nào.
Thật vất vả mới nghĩ được cách cứu Tô Mộc, nhận thấy mình cũng là một người có ích không đến mức cứ liên lụy đến Tô Mộc mãi.
Nhưng yêu hạch này hình thành bất ngờ, tôi lại như trở thành một người vô dụng, yêu hạch khó có được thì sao chứ, tôi không thể giúp khôi phục sức mạnh cho Tô Mộc, cũng không thể bảo vệ ba mẹ, cần yêu hạch để làm gì chứ?
Tôi phiền muộn đến cùng cực, thậm chí trong phút chốc thấy mê mang, không biết phải làm gì tiếp theo bây giờ, tiếp tục bổ sung âm khí đợi Tô Mộc về, hay là hết ăn lại nằm ở nhà tiếp tục cuộc sống của người bình thường.
Đang mê mang, Thuồng luồng tiên lại tới gần, đôi mắt rắn híp lại cười tủm tỉm nhìn tôi, bộ dáng chẳng ra gì cả nói: ‘Con nhóc nhà cô, không phải là không có lực cực âm thôi sao, cô cần hiểu rõ là yêu khí càng khó có được hơn, cơ thể cô có yêu hạch tồn tại, nói rõ cô có thể tu luyện yêu khí, một ngày nào đó chắc chắn cô sẽ lợi hại hơn cả Tô Mộc, đến lúc đó công đức viên mãn tu được chín hạch thành tiên, Tô Mộc nhà cô cũng có thể thoát ly luân hồi sống chết, thành tiên theo cô, hai người làm một đôi thần tiên đi đây đi đó không phải càng tốt đẹp hơn sao?”
Ông ta vừa nói, còn khuôn mặt thì mong đợi nhìn tôi, bộ dáng đều là vì tốt cho tôi.
Ông ấy đã từng nói một người đắc đạo, gà chó lên trời, chính là ý nói nếu tôi có thể thành tiên thì Tô Mộc cũng có thể theo đó được nhờ, nhưng không biết sao, vậy mà tôi lại cảm nhận được mình cứ đang nhìn thấy một nhân viên bán hàng đa cấp trước mặt vậy, vô cùng quen thuộc, cứ cảm thấy ông ta luôn miệng thuyết phục tôi luyện yêu khí không có cái gì tốt cả.
Tâm thật là mệt.
Tôi không có hứng nói chuyện với Thuồng luồng tiên nữa, vẩy tay chào Thuồng luồng tiên rồi lui ra trung đan diền, không còn tâm tình tu luyện mà nằm trên giường mờ mịt ngẩn người nhìn trần nhà.
Thuồng luồng tiên còn chưa từ bỏ ý định, đuổi theo tôi đi ra cằn nhằn bên tai tôi, tôi cũng lười nói nhiều với ông ta, một cước đạp ông ta xuống giường: “trễ rồi, ngủ thôi, tôi không có thói quen ngủ cùng động vật nhà rắn đâu.”
“Con nhóc nhà cô, dám đối xử với ông đây như vậy, tin hay không ông đây nuốt luôn cô, xem cô còn dám ghét bỏ ông không...”
Thuồng luồng tiên giận dữ, ở dưới giường hùng hổ nói.
Có điều ông ta chỉ càu nhàu mắng vài câu đã miệng rồi thôi, rồi đi qua bò lên, chui vào hình xăm Thuồng luồng tiên trên cổ tay tôi, biến mất không thấy gì nữa.
Rốt cuộc được yên tĩnh.
Tôi thở dài một hơi, tiếp tục nhìn chằm chằm trần nhà, suy nghĩ phải làm gì tiếp theo đây.
Hiện tại tôi đã xác định được, lực cực âm tôi hấp thu vào cơ thể không nhanh bằng yêu hạch hấp thu chúng, nếu cứ dựa theo tốc độ này thì yêu hạch sẽ hấp thu sạch lực cực âm của tôi, nếu muốn giữ lại lực cực âm thì một là tăng tốc độ hấp thụ âm khí, hai là dứt khoát từ bỏ, chờ yêu hạch hấp thu xong lực cực âm thì không còn phải lo nữa.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định vì Tô Mộc, âm khí bên ngoài cho dù tốt, cũng không lớn bằng tôi trực tiếp chuyển hóa lực cực âm giúp anh, dù sao lực cực âm là tinh hoa do tất cả âm khí ngưng tụ thành, mà Tô Mộc nếu hấp thu được nó thì rất có lợi.
Sau khi hạ quyết tâm, rất nhanh tôi liền ngủ thiếp đi, chỉ chờ ngày mai tỉnh lại tìm nghĩa địa để hấp thu chút âm khí.
Chỉ là ngủ được một nửa, tôi bỗng nhiên cảm thấy thân thể trở nên nóng nực, giống như đang bị nướng trên đống lửa, cảm giác khó chịu lạ kì mà hết sức quen thuộc, tôi bật dậy từ trên giường, kinh hoảng kiểm tra trong phòng có xuất hiện tình huống kì lạ gì không.
Nhìn sơ một vòng, căn phòng cũng không có gì lạ, Thuồng luồng tiên cũng không có ở đây nhưng đầy đầu tôi đều là mồ hôi, áo ngủ đẫm ướt dính lên người vô cùng khó chịu.
Tôi chỉ đành đứng lên đi vào phòng tắm tắm rửa, xối sạch tất cả mồ hôi trên cơ thể xong, làn da mới được thoải mái hơn một tý.
Từ khi thuồng luồng tiên sống nhờ trên người tôi, mỗi lần tắm rửa tôi đều dùng vải thưa quấn lên cổ tay, để tránh khi đang tắm một nửa thì Thuồng luồng tiên đột nhiên xông ra.
Cách này xác thực có tác dụng, hình xăm thuồng luồng tiên là con đường nối để Thuồng luồng tiên ra vào cơ thể tôi, khi bị che lại ông ấy cũng bị nhốt bên trong, không ra được, mới lúc đầu ông ây còn khủng hoảng kháng nghị qua, bây giờ đã quen cũng không lên tiếng kháng nghị nữa.
Sau khi tắm xong, cơn buồn ngủ cũng đã biến mất vô tung vô ảnh, liền đứng trước gương phòng tắm lau sạch cơ thể.
Tấm gương bởi vì dính hơi nước, phía trên đã có một tầng màn nước, mơ mơ hồ hồ chỉ có thể nhìn được bóng dáng mơ hồ.
có điều vừa lướt qua, tôi bỗng thấy trong gương hiện lên hai bóng dáng mơ hồ!
Một cái tất nhiên là của tôi, mà cái còn lại là ai?!
Tôi nháy máy xoay người lại, cảnh giác ngắm nhìn một lượt phòng tắm.
Trừ tôi ra, trong phòng tắm cũng không có ai khác.
Tôi lại nhìn về phía tấm gương, bên trong chỉ có một người là tôi.
Trong một thoáng tôi ngỡ mình bị hoa mắt, nhưng hiên tại tinh thần tôi hoàn toàn tỉnh táo, dù hoa mắt cũng không thể trùng hợp vậy được, vùa nãy rõ ràng thấy có hai người trong gương, mà một người khác cũng là phụ nữ!
Không phải là gặp quỷ đúng không...
Người tôi run lên, vô ý thức muốn rút thiên địa kích và ngọc bội ra, nhưng tôi vừa tắm xong, mình thì trần, đừng nói là ngọc bội và thiên địa kích, cả người không có quần áo che thân.
Ngay lúc tôi cuống quít tìm quần áo, một bàn tay lạnh buốt đã đánh vào sau vai tôi, một dòng khí lạnh lẻn đên ót!
“Là ai!?”
Tôi ngẩng đầu, vừa nói vừa nhìn vào tấm gương.
“Tôi ư? Cô chiếm nhà của tôi, còn hỏi tôi là ai? Cô nói đi tôi là ai?” trong tấm gương xuất hiện một người phụ nữ trần truồng, dáng người cỡ như tôi, đứng cùng một chỗ với tôi, tóc tai thì bù xù, vậy mà khá giống tôi.
Chỉ là gương mặt tôi trong gương đang tỏ ra kinh sợ, mà mắt cô ta thì đỏ bừng, khuôn mặt khát máu cười nhe răng, đôi mắt nhìn tôi rét cóng, móng tay thon dài sắc bén lóe giống như dao, tì lên cổ tôi, chỉ cần tôi giãy giụa một chút liền có thể bị cứa vào cơ thể .
“Cô là...con gái của ông chủ Phùng?” người tôi run lên, đầu óc nhanh chóng vận hành, mới nhớ đến căn biệt thự nãy đã từng là ngôi biệt thự có quỷ.
Lúc trước Tô Mộc nói qua, xong việc sẽ quay lại đây đuổi quỷ, ai ngờ phát sinh quá nhiều chuyện anh ấy cũng chưa quay lại đây.
Không nghĩ đến con quỷ này vẫn ở lại trong biệt thự, cả người tôi thoáng run sợ, cô ta ở đây, mà ba mẹ tôi cũng ở tại ngôi biệt thự này lâu như vậy, nếu cô ta ra tay với ba mẹ tôi thì...
Tôi cũng không dám tưởng tượng nữa!
Thấy tôi ngơ ngác không có phản kháng, khóe miệng nữ quỷ nhe răng cười càng sâu, tay vòng đến phía trước, túm lấy hai cánh tay của tôi áp tôi lên tường, để tôi đối mặt với cô ta, nói: "cô có thể nhìn thấy tôi, âm khí trên người lại rất nặng, nhất định có cách mang tôi đi ra ngoài, hiện tại tôi cho cô hai lựa chọn, hoặc là mang tôi ra ngoài, rời đi căn biệt thự này, hoặc là tôi nuốt luôn cô, để hồn cô trở thành một bộ phận của tôi, như vậy thực lực của tôi sẽ tăng nhanh, có thể phá kết giới xông ra ngoài.”
Nói xong đôi mắt đỏ của cô ta nhìn thẳng vào mắt tôi, giao nhau với mắt tôi.
Hơi nước trong phòng tắm còn đang bốc hơi, rất nóng, nhưng bị ánh mắt rét cóng của cô ta nhìn chằm chằm, cả người tôi bị dọa đến phát run, cơ thể tôi như có ý lạnh toát từ trong ra ngoài.
Cô ấy chết chưa lâu, nhưng bây giờ cơ thể đã ngưng hình vượt qua cảnh giới quỷ mới, đã trở thành lão quỷ.
Việc này không bình thường chút nào, Diệu Diệu chết thảm khí còn nhỏ, được Đường Dũng cẩn thận nuôi lâu như vây mà chỉ mới đến cấp độ lão quỷ, nữ quỷ trước mặt này vừa chết không đến hai năm đã thành lão quỷ, đây là do thù oán đến mức nào chứ?
Tôi thấy trong lòng nghi ngờ, nhưng ánh mặt cô ta nhìn tôi rét lạnh khiến tôi khó chịu. Đành gật đầu: “có thể mang cô ra ngoài, nhưng trước đó cô phải nói tại sao phải mang cô đi ra mới được, ở đây có kết giới gì chứ?
“Đừng có giả ngu! Ngày đầu tiên cô và lệ quỷ kia vào đây tôi đã thấy cô, kết giới chết tiệt này cũng là do lệ quỷ kia bố trí, cô và hắn ta đi với nhau, hợp lực vây bà đây ở chỗ này!” Bị tôi hỏi, nữ quỷ ban nãy còn khá tỉnh táo giờ như bị tôi chọc giận, hơi phát điên giương giọng gào thét ngay tai tôi, hét đến đầu tôi ù ù, kém chút bị điếc.
“Được, được, là tôi sai, cô đừng rống lên nữa được không?” Tôi vội nhận sai, sợ cô ta kích động rồi làm hại tôi luôn.
Hiện tại tôi cần tìm quần áo mặc vào, chỉ cần mặc xong liền có thể giật ra vải thưa, để Thuồng luồng tiên xông ra, lúc đó người nên khóc chính là nữ quỷ này rồi.
Nhưng nữ quỷ này không biết là bị làm sao, hai tay một mực nắm chặt tôi, trên ngón tay còn có quỷ trảo sắc bén đen kịch, chỉ cần tôi vừa giãy giụa sẽ bị con quỷ này cào thương, khi đó quỷ khí vào người cũng không sao, nhưng da thịt sẽ bị thối rửa, bây giờ Đường Dũng không có ở đây, tôi cũng không có cách nào ra ngoài tìm thuốc gì, hậu quả sẽ rất phiền phức.
Mà một khi tôi bị thương, nữ quỷ này liền nhân cơ hội nhập vào người tôi, nếu cô ta muốn ra ngoài cũng không sao, nhưng lỡ lợi dụng tôi làm hại ba mẹ tôi thì phải làm sao?
Ba mẹ đang ở trong nhà, tôi phải vô cũng cẩn thận mới được, không được có chút sơ sót nào.
Nghĩ vậy, tôi không thể làm gì khác hơn là đáp ứng yêu cầu của nữ quỷ: “Tôi có thể thử phá kết giới, nhưng dù sao không phải do tôi bố trí, cũng chỉ có thể thử một chút, nếu không thành công..."
Truyện được mua ban quyền up trên app mê tình truyện
"Nếu như không thành công, tôi sẽ nuốt luôn cô." Nữ quỷ ha ha cười lạnh ,phảng phất xem thấu suy nghĩ của tôi, trực tiếp phá nát đường lui của tôi.
Sắc mặt tôi cứng đờ, bây giờ trên người không có bất kỳ đồ vật phòng thân nào, thứ có thể công kích nữ quỷ chỉ có lực cực âm, nhưng nếu muốn lực cực âm gây được tổn thương cho quỷ thì phải trộn lẫn lệ khí mới đước, lực cực âm mà không có lệ khí, đối với nữ quỷ mà nói, không có chút sức công kích nào, còn bổ dưỡng vô cùng, nếu cô ta hấp thu lực cực âm thuần khiết như vậy thì sức mạnh sẽ tăng lên, ba mẹ tôi sẽ càng bị nguy hiểm hơn.
Trán tôi đã đổ mồ hôi lạnh, chỉ có thể cắn răng đáp ứng yêu cầu của cô ta.
Sau đó cô ta chỉ huy tôi vẽ một hình vẽ lên tấm gương tắm, cái hình vẽ bay lơ lửng trước mặt cô ta giống như phù chú nào đó, hẳn là để phá giải phong ấn do Tô Mộc bố trí ra.
Mà phòng tắm này chính là mắt trận.
Trách không được lúc trước tôi để Trịnh Lâm cảm ứng biệt thự này còn quỷ hồn nào khác hay không thì cậu ấy không cảm ứng được, thì ra Tô Mộc đã sơm bố trí phong ấn, nhốt nữ quỷ này vào phòng tắm, cô ta không ra được nên ba mẹ tôi ở đây lâu vậy cũng không xảy ra việc gì, mà tôi chắc chắc là người thứ nhất tiến vào cái phòng tắm này trong vòng hai năm này, cho nên cô ấy mới hiện hình trước mặt tôi, cũng không phải là cố ý đến tìm tôi, mà do tôi vô ý xông vào lãnh địa của cô ta.
Hai năm trước cô ta hẳn là đã tự sát tại căn phòng tắm này đúng không?
Nghĩ vậy,tôi bỗng run lên, sao lại trùng hợp như vậy, tôi đang ngủ ngon, đột nhiên cảm thấy nóng, còn cả người đổ đầy mồ hôi, mới có thể đi vào phòng tắm tắm tửa.
Hết thảy đều là trùng hợp mà thôi sao, hay do chính cô ta sắp xếp, chỉ chờ tôi đi vào phòng tắm liền bắt tôi lại?
Nếu như tất cả là do cô ta tính toán thì nữ quỷ này, tâm kế của cô ta quá sâu rồi!