Mục lục
Cô dâu của quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 153: Vạn Năm Thọ Vực




Chương 153: Vạn Năm Thọ Vực

Tô Đoàn gật đầu một cái, lần này không nói gì nữa mà đem tấm bùa vàng cất đi, để LẠi Lão Cửu dẫn đường.
Chúng tôi đi sau lưng lão Cửu, bởi vì xe đã đụng bị hỏng nên chúng tôi đành phải đi bộ tiến về phía trước.
Nhưng đi không được bao xa, tôi chợt phát hiện lão Cửu mang chúng tôi quay lại, đường này rõ ràng vừa rồi mới đi qua.
Tôi vội giật giật Tô Đoàn hai cái, nhỏ giọng nói cho cậu ta rằng có thể lão Cửu đang đùa giỡn với chúng tôi, đường này vừa rồi mới đi qua.
Ai ngờ Tô Đoàn khẽ mỉm cười một cái, nói không sai, lần này mới là đường đúng, ban nãy rõ ràng lão ta tìm một nơi không người để bỏ chúng tôi lại, cổ mộ căn bản không phải ở chỗ kia.
Trong nháy mắt tôi liền kinh hãi, hỏi cậu ta tại sao biết vừa rồi lão Cửu lừa chúng tôi, chẳng lẽ cậu ta biết vị trí cổ mộ?
“Không biết, nhưng Nhà họ Tô chúng ta nổi danh về phong thủy, am hiểu nhất chính là tìm gió tìm nước. Có lẽ là trùng hợp thôi, vừa rồi ông ta đưa chúng ta tới một vị trí đỉnh núi thì nhô ra, chân núi bên trong lõm vào, toàn bộ quả núi hình thành một cái hình nửa vầng trăng, phía dưới bất ổn, điển hình của hung địa. Người cổ đại coi trọng nhất chính là mồ mả, không thể nào chọn vị trí đó làm mộ được, cho nên vừa rồi là ông ta một mực muốn gạt chúng ta.”
“Cho nên cậu mới phá hủy xe của ông ta, để cho ông ta không cách nào chạy trốn? Lá bùa vàng kia của cậu thật là lợi hại nha, thậm chí máy móc cũng khống chế được.” Tôi càng kinh hãi, vốn khi có Tô Mộc thì Tô Đoàn luôn tỏ ra như đồ ngu ngốc, không nghĩ tới khi chỉ còn cậu ta thì bản lãnh cũng hiện ra.
Lúc này tôi rốt cuộc đã hiểu được tại sao lại nói Nhà họ Tô là phong thủy thế gia, đối với gia tộc lớn như thế tùy tiện sinh ra một người cũng sẽ không là ngu ngốc, nếu không sao có thể truyền thừa hàng trăm năm mà không lụn bại.
“Ách… Bà Hai, bà suy nghĩ nhiều rồi.” Tô Đoàn thấy mặt tôi hiện vẻ sùng bái lại lúng túng, lấy ra một lá bùa vàng trong túi cậu ta đưa tới trước mặt tôi giải thích: “Cái này thật ra chính là một lá bùa đơn giản nhất chỉ có thể khống quỷ, lá bùa vừa rồi không phải lá bùa khống xe, mà là trên người cháu vừa vặn có một con quỷ. Quỷ này khi còn sống là một vận động viên cử tạ, sực lực rất lớn, sau đó bị tai nạn xe chết, người nhà anh ta liền đem anh ta tới mời nhà cháu siêu độ một chút. Cái này cháu vừa nhận lấy, còn chưa làm lễ cúng thì bà đã gọi điện cho cháu, cháu liền thuận tay mang anh ta trên người.”
Tôi bừng tỉnh hiểu ra, đây cũng thật đúng dịp đi.
Ngay sau đó tôi cũng ngượng ngùng, dù gì tôi cũng đã đi theo Tô Mộc thời gian lâu như vậy mà còn cho rằng lá bùa vàng có thể điều khiển xe hơi, đây quả thực là sai lầm cơ bản, nếu như Tô Mộc biết tôi sai lầm như vậy nhất định sẽ chê tôi khiến anh ấy mất thể diện.
Để đổi chủ đề, tôi lại hỏi Tô Đoàn lần này lão Cửu có lừa chúng tôi nữa không.
Tô Đoàn vừa đi vừa nghiêm túc quan sát địa thế dãy núi, thấy tôi hỏi liền nói bây giờ còn không chắc chắn được, nhưng phong thủy nơi này đã tốt hơn rất nhiều, ông ta đi không sai.
Bởi vì là đi bộ, tốc độ của chúng tôi chậm đi rất nhiều, hơn nữa lão Cửu nói là đi đường tắt liền mang chúng tôi chui vào rừng đi xuyên qua núi.
Vừa đi tôi liền phát hiện, lão Cửu đã dẫn chúng tôi đi khá xa, tôi càng đi càng mệt mỏi, cố gắng lê từng bước một, đến khi tới thôn của lão Cửu thì đã hơn mười giờ tối.
Chân tôi mỏi sắp rời ra, cũng may lão Cửu dẫn chúng tôi về thôn bọn họ nghỉ ngơi một chút, còn ăn cơm tối.
Nghỉ ngơi hơn một giờ tôi thấy thư thái hơn một chút, liền giục lão Cửu tiếp tục lên đường, ông ta nói mộ cổ ngay bên cạnh thôn bọn họ, hẳn một hồi liền có thể tới.
Lão Cửu đột nhiên lề mà lề mề, múa may tay chân nói thế nào cũng không nguyện ý đi tới cổ mộ, còn nói cổ mộ niên đại quá lâu, âm khí rất nặng, bây giờ lại đang buổi tối đi tới đó sẽ không may mắn.
Nói xong ông ta còn ra vẻ tốt bụng, nói với chúng tôi âm khí nặng sẽ sinh ra chuyện kì quái.
Nghe ông ta nói tôi liền có chút buồn cười, nói tới âm khí ông ta sao hiểu bằng tôi cùng Tô Đoàn?
Nói kiến thức về âm khí với chúng tôi cũng giống như múa đao trước mặt Quan Công vậy, hơn nữa những thứ ông ta nói đều chỉ là nghe đồn đại, cũng không chính xác.
Tôi lười vạch trần ông ta, chẳng qua lại phát hiện Tô Đoàn vẫn đứng bên cạnh tôi im lặng không lên tiếng.
Tôi nghiêng đậu nhìn cậu ta, phát hiện cậu ta đang ngẩng đầu, cặp mắt chăm chú nhìn sao trên bầu trời đêm, biểu hiện trên mặt là lạ.
Tôi có chút hiếu kỳ, nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cậu ta như vậy tôi cũng không dám tùy tiện quấy rầy, đành cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Nhìn một cái tôi đã phát hiện điều dị thường.
Bầu trời đêm trong vắt đầy sao, những ngôi sao lấp lánh giống hệt như trong môn ngữ văn diễn tả ra, như hơn mười triệu viên đá quý khảm trên một màn vải đen, chiếu sáng lấp lánh, hết sức xinh đẹp.
Đây mới gọi là bầu trời sao thật sự, nếu tôi là nhiếp ảnh gia, sẽ ngay lập tức giơ máy ảnh lên chụp bầu trời sao đêm nay rồi.
Nhưng bầu trời sao không phải là điểm chính, hướng Tô Đoàn đưa mắt nhìn có một chúm khí tím to lớn từ dưới dất vọt lên, xông thằng vào bầu trời sao, vừa vặn hướng về phía ngôi sao sáng nhất bầu trời.
Quá đẹp!
Tôi hoàn toàn ngơ ngẩn, cả người cũng ngây tại chỗ, cặp mắt si ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ hận mắt mình quá nhỏ không thể thấy được hoàn bộ cảnh tượng nguy nga xinh đẹp như vậy.
Chùm sáng kia nguy nga rồi lại quen thuộc, rất giống như cực quang trong những hình ảnh hay được thấy, chỉ là màu sắc rực hơn, phạm vi cũng nhỏ hơn một chút.
Tô Đoàn cũng ngây dại nhìn luồng khí tím kia, khó trách vừa rồi lão Cửu nói gì cậu ta cũng không phản ứng.
Ngược lại, lão Cửu thấy hai chúng tôi đều ngẩn ra, ánh mắt trở nên rất kỳ quái, cũng nhìn về hướng chúng tôi đang nhìn.
Nhưng nhìn hai lần liền quay đầu lại, tay quơ quơ trước mặt chúng tôi, lầm bầm nói: “Bên kia đen thùi lùi có gì đâu, sao ai cũng ngẩn ra thế?”
Nói xong, thừa dịp chúng tôi không để ý tới ông ta, mắt ông ta lóe lên, nói nhanh: “Nếu hai người không vội vã đi, vậy hôm nay dẫn đường đến đây thôi, tôi về nhà.”
Nói xong ông ta nhanh chóng chạy về nhà, đóng chặt cửa lại, ngay cả đèn cũng tắt, trong nháy mắt nhà ông ta liền im ắng như không người sinh sống.
Lúc này tôi căn bản không còn lòng dạ nào chú ý tới lão Cửu, chỉ chìm đắm trong cảnh sắc màu tím đẹp đẽ kia.
Không biết qua bao lâu tôi mới hoàn hồn lại, nhưng phát hiện thân thể Tô Đoàn bên cạnh khẽ run rẩy, hơn nữa tần số run rẩy rất nhanh, giống như đang bị giựt kinh phong vậy.
“Tô Đoàn? Cậu không sao chứ?” Tôi ý thức được có điều không đúng, lập tức kéo cậu ta, hỏi.
“Vạn Năm Thọ Vực, Vạn Năm Thọ Vực!” Giọng Tô Đoàn cũng run rầy, lầm bầm tám chữ.
Tôi bị trạng thái của Tô Đoàn làm cho sợ hết hồn, lập tức lay mạnh cậu ta mấy cái, gọi to tên cậu ta: “Tô Đoàn!”
Bị tôi gầm một tiếng, người Tô Đoàn run lên một cái, lúc này mới thu hồi ánh mắt rồi nhìn vào tôi.
Tỉnh rồi!
Lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi cậu ta vừa rồi là chuyện gì xảy ra.
“Đó là Vạn Năm Thọ Vực, là Vạn Năm Thọ Vực thật sự!” Mặc dù đã lấy lại tinh thần nhưng Tô Đoàn vẫn hết sức kích động, mặt mũi đỏ lên nhưng nắm vai tôi cười nói.
Tôi bị cậu ta nắm vai tới đau, thoát khỏi tay cậu ta, hỏi: “Vạn Năm Thọ Vực là cái gì, tôi nghe không hiểu cậu đang nói gì.”
Nói xong tôi còn nhắc nhở cậu ta: “Lão Cửu đã chạy về nhà, chúng ta có cần bắt ông ta quay lại không? Còn có, hình như ông ta không thấy luồng sáng tím kia.”
“Dĩ nhiên ông ta không thấy, bây giờ không cần bắt ông ta nữa, cổ mộ ở phía dưới đám khí tím đó.” Tô Đoàn kích động nói. Nói xong cậu ta đi thẳng về phía trước, vừa đi vừa nói: “Bà Hai, bà có thể không biết Vạn Năm Thọ Vực nhưng bà nhất định biết Võ Tắc Thiên, lăng mộ Võ Tắc Thiên được gọi là Vạn Năm Thọ Vực.”
Tôi bước nhanh đuổi kịp cậu ta, nghe được lời của cậu ta tôi suýt chút nữa đứng không vững, khiếp sợ không gì sánh kịp: “Không thể nào! Lăng mộ của bà ấy không phải đã tìm được sao, ở tỉnh Thiểm Tây kìa, sao lại có thể sẽ là nơi này. Cậu có lầm không?”
“Tuyệt đối không, địa thế thiếu nữ hàm xuân, khí tím còn xông thẳng bắc đẩu, nơi phong thủy loại này từ xưa tới nay cũng chỉ có một vị trí có, chính là Vạn Năm Thọ Vực nơi mai táng Võ Tắc Thiên! Không sai được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK