Mục lục
Cô dâu của quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 194: Lý do kết hôn




Chương 194: Lý do kết hôn

Tại sao?
Tôi lập tức gửi tin nhắn lại, ai ngờ Đường Dũng bên kia lại không có động tĩnh gì nữa, đợi hồi lâu cũng không trả lời tôi.
Vốn chuyện này xảy ra đã lâu, tôi cũng đã gần quên mất, dẫu sao sau khi Tô Mộc kết hôn với Lâm Yến Nhi, mặc dù tôi ghen nhưng anh ấy chưa từng coi Lâm Yến Nhi là vợ, cũng không thân mật với Lâm Yến Nhi cho nên tôi cũng coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
Có điều bây giờ Đường Dũng nhắc tới chuyện này khiến sự hiếu kỳ trong lòng tôi bị kích thích, thật sự Tô Mộc chưa từng giải thích chuyện này với tôi!
Đợi một hồi không thấy trả lời, tôi không còn kiên nhẫn được liền gọi điện thoại cho Đường Dũng. Đầu bên kia chỉ truyền đến tiếng chuông, sau đó thì có giọng nói: Thuê bao quý khách…
Gã này lại dám tắt điện thoại với tôi!
Tôi thật sự tức muốn chết, anh ra khơi ra chuyện này nhưng lại không nói là cái quỷ gì. Gọi điện thoại không được tôi không thể làm gì khác hơn là lần nữa oanh tạc vào wechat của Đường Dũng, không ngừng sao chép hai chữ kia, liên tục gửi hơn hai mươi lần mới dừng tay.
Chờ anh ta trả lời tôi liền đi thay quần áo, cầm thẻ mở phòng xuống dưới ăn cơm.
Lúc này đã hết giờ ăn sáng ở khách sạn, tôi liền đến quán ăn đối diện khách sạn ăn mỳ, vừa ăn vừa nhắn tin cho Tô Mộc, hỏi anh ấy đã trả yêu thân chưa, có tiện thì gửi vị trí và chụp ảnh cho tôi xem, tôi cũng gửi ảnh mỳ xào qua để khoe với anh ấy, ai ngờ Tô Mộc cũng không trả lời, có lẽ dưới mộ không có tín hiệu.
Ngay khi tôi vừa ăn vừa nhàm chán nhìn xung quanh thì điện thoại bỗng nhiên thông báo có tin nhắn, là từ Đường Dũng, rốt cuộc anh ta cũng phải nhắn tin cho tôi.
Tôi liền mở tin nhắn của anh ta, chỉ thấy anh ta hỏi tôi ở đâu, nói chuyện này rất dài dòng, anh ta muốn gặp tôi rồi nói.
Gặp mặt?
Tôi sửng sốt một chút, mặc dù chuyện này tôi rất tò mò, nhưng như vậy cũng không quan trọng đến mức phải gặp mặt nói chứ?
Có điều tôi vẫn gửi vị trí của mình cho anh ta, nói rằng hôm nay không gặp được rồi, bây giờ tôi không ở Giang Minh mà đang ở Lạc Dương.
“Chờ, anh lập tức tới ngay.”
Đường Dũng trả lời, sau đó lại không động tĩnh gì nữa.
Tôi hơi cảm thấy kinh ngạc, dẫu sao Lạc Dương cách Giang Minh chúng tôi cũng không phải là gần, Đường Dũng chỉ vì nói nguyên nhân Tô Mộc cưới Lâm Yến Nhi mà lại chạy xa như vậy?
Chuyện này dường như có chút cổ quái, chẳng lẽ hai người bọn họ kết hôn còn có bí mật kinh thiên động địa gì, hay quan hệ giữ Tô Mộc và Lâm Yến Nhi căn bản không đơn giản như tôi tưởng tượng, cho nên Đường Dũng mới phất cờ gióng trống chạy tới tìm tôi.
Trong lúc chờ Đường Dũng tôi liền không nhịn được suy nghĩ bậy bạ, cảm thấy rối bời.
Cũng may Đường Dũng không để cho tôi chờ lâu, ước chừng hơn mười phút sau tôi đã bị người vỗ sau lưng một cái, Đường Dũng cười hì hì ngồi xuống bên cạnh tôi, hỏi tôi có nóng lòng chờ không.
“Nói nhảm, đương nhiên có.” Tôi giả bộ tức giận liếc anh ta một cái, sau đó không kịp đợi liền hỏi: ‘Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh biết điều gì?”
“Em có nhớ không, lúc Tô Mộc kết hôn với Lâm Yến Nhi chính là lúc anh ta rất gầy, mạng cũng mất một nửa?” Đường Dũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi mà hỏi lại.
Tôi gật đầu liên tục, chuyện này dĩ nhiên tôi nhớ, nhắc tới Tô Mộc bị gầy cũng là để kéo dài tính mạng cho tôi, nếu không lúc ấy tôi đã chết, đâu còn có thể sống tới bây giờ.
Đường Dũng thấy tôi gật đầu, sắc mặt lại nghiêm túc hơn, nói: “Vậy em còn nhớ lúc nào anh ta đã khôi phục được bình thường không? Anh ta bị thương nặng như vậy làm sao có thể khôi phục bình thường?”
“Cái này…” Tôi do dự một chút, trong nháy mắt không trả lời được.
Nghĩ tới, ban đầu Tô Mộc bị gầy như vậy quả thật rất nghiêm trọng, có điều không bao lâu sau lúc tôi bởi vì chuyện cương thi Cản Thi phái phải đi Bắc Kinh tiếp nhận điều tra thì anh ấy xuất hiện, mặt mũi dường như đã khôi phục bình thường, bộ dáng gầy trơ xương kia đã hoàn toàn biến mất. Lúc ấy tôi chỉ thấy quá vui mừng nên cũng không hỏi vì sao anh ấy lại tốt như vậy, bây giờ nghĩ lại thấy anh ấy khôi phục thật sự rất nhanh.
Anh ấy sau khi chết đã hơn trăm năm một mực cần cù tu luyện, cho dù cần cù như vậy cũng phải nhờ tư chất của bản thân mới có thể tu luyện thành lệ quỷ. Lúc anh ấy bị gầy, khí tức trên người rõ ràng cũng không bằng cả Diệu Diệu, trước sau chưa tới nửa tháng sao lại đã khôi phục thành lệ quỷ, anh ấy khôi phục như thế nào?
Nhìn ra vẻ mặt không đúng của tôi, Đường Dũng thở dài, nói: “Nếu như anh đoán không sai, đây chính là nguyên nhân anh ta kết hôn cùng Lâm Yến Nhi. Mặc dù quỷ có thể thông qua chiếm đoạt quỷ vật khác để nhanh chóng tu luyện, nhưng Tô Mộc là lệ quỷ, nhu cầu với âm khí cần lượng cực lớn, thông qua phương pháp này nhất định sẽ phải chiếm đoạt rất nhiều quỷ vật mới được, nhưng như vậy sẽ đưa tới một chuyện khác, chính là gây sự chú ý tới âm sai.”
“Mà so với phương pháp chiếm đoạt quỷ vật khác thì có phương pháp nhanh chóng hơn, chính là chiếm đoạt con của mình để tu luyện. Âm khí trên người con của anh ta sẽ càng phù hợp với lực cực âm của anh ta, không cần phải tự thân luyện hóa, càng không gây sự chú ý của âm sai, cho nên anh ta có thể khôi phục nhanh chóng nhất định là cùng Lâm Yến Nhi có quỷ thai, chờ khi Lâm Yến Nhi sinh ra quỷ thai thì anh ta sẽ cắn nuốt hết quỷ thai, lúc này mới…”
“Im đi, việc này không thể nào xảy ra được!” Không đợi Đường Dũng nói xong tôi đã không nghe nổi nữa.
Thật không thể tin, lần đầu tiên tôi nghe nói quỷ với quỷ còn có thể sinh con, huống chi Tô Mộc còn chưa chạm vào Lâm Yến Nhi thì sao có quỷ thai được.
Cho dù những điều Đường Dũng nói là thật, hai quỷ cũng có thể tạo ra quỷ thai, Tô Mộc cũng đã đụng chạm với Lâm Yến Nhi thì tôi cũng không tin Tô Mộc sẽ thông qua phương pháp chiếm đoạt con của mình để tu luyện.
Đường Dũng đơn giản là đang nói bậy.
Sắc mặt tôi bất giác ngày càng khó coi, Tô Mộc tốt như vậy, tôi không cho phép Đường Dũng nói về anh ấy như thế.
Thấy tôi không tin, mặt Đường Dũng hiện ra vẻ không thể làm gì hơn, xua tay một cái, nói: “Nếu em không tin thì anh cũng không có cách gì, đây chẳng qua là anh suy đoán dựa vào những đầu mối anh biết. Có điều Dương Dương, em phải cẩn thận một chút, nếu như lúc ấy Tô Mộc thật sự thông qua chiếm đoạt con của mình để tu luyện vậy thì anh ta nhất định đã nếm được thành quả tu luyện nhanh chóng, đối với quỷ mà nói cái này giống như ma túy vậy, chỉ cần dính vào thì sẽ ghiền. Bây giờ anh ta không còn qua lại với Lâm Yến Nhi, một mực ở chung một chỗ với em, có đề cập tới chuyện sẽ cùng em sinh một đứa con hay không? Gần đây anh ta… có khi dễ em không?”
“Không có, anh đừng nói nữa!” Tôi không nhịn được nữa, tức giận nói, trong lòng phiền não chưa từng có.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy ghét Dường Dũng như vậy, không muốn tiếp tục nghe anh ta nói liền trực tiếp đập tiền bát mỳ lên bàn, xoay người rời đi, nhanh chóng quay về khách sạn, rất sợ Đường Dũng đuổi kịp.
Rất may Đường Dũng không dây dưa tôi nữa, tôi liền về phòng khách sạn, đem cả người chôn trên giường, không biết tại sao nhưng trong lòng tôi thấy bực bội dị thường.
Đường Dũng và Tô Mộc vẫn luôn không ưa nhau, anh ta cũng nhiều lần thừa dịp không có Tô Mộc muốn đào góc tường.
Nhưng lần này anh ta hành động tương đối bỉ ổi, nói Tô Mộc vì tu luyện mà ngay cả cốt nhục của mình cũng có thể chiếm đoạt.
Điều này sao có thể, tôi cùng Tô Mộc chung một chỗ lâu như vậy tôi chưa từng thấy anh ấy chiếm đoạt quỷ vật khác, hơn nữa tu luyện thông qua chiếm đoạt quỷ vật thì sát khi trên người sẽ rất nặng, ánh mắt sẽ biến thành màu đỏ.
Mắt Tô Mộc đen nhánh giống như một dòng sông sâu, không thấy chút màu đỏ nào, làm sao có thể chiếm đoạt quỷ khác?
Tôi không tin, Tô Mộc tuyệt đối không phải là người như vậy!
Nhưng lời nói của Đường Dũng cứ như gió, bất tri bất giác thổi vào đáy lòng tôi.
Tô Mộc quả thật có đề cập muốn cùng tôi sinh một đứa bé, hơn nữa hai ngày nay Tô Mộc cũng có chút khác thường, liên tục hai ngày làm chuyện đó…
Nghĩ tới đây lại càng hoang mang, không tìm được điều gì để bình ổn lại.
Thậm chí tôi ở trên giường cũng có cảm giác không được tự nhiên, cũng không biết có phải do tâm lý hay không mà tôi cảm giác phía bụng dưới truyền đến từng trận cảm giác khác thường, lúc lạnh lúc nóng, thật giống như manh nha có thứ gì đã sinh ra trong đó.
Tôi sẽ không mang thai chứ?
Sự nóng lạnh thay nhau khác thường ở bụng tôi càng ngày càng rõ ràng, tôi càng chú ý tới bụng hơn thì loại cảm giác đó liền càng mãnh liệt, thậm chí tôi cảm giác được có thứ gì đó trong bụng tôi đang chuyển động.
Tô Mộc muốn sinh con với tôi, nhưng dẫu sao chúng tôi là người với quỷ, tôi là người anh ấy là quỷ, nếu như tôi thật sự mang thai con của anh ấy thì trong bụng sẽ là quái vật gì?
Là người sống hay là người chết? Hay là nửa sống nửa chết, nếu như nó không phải là người sống, sinh ra không giống như những người bạn bình thường, vậy thì chạy dưới ánh mắt trời, sau này đi nhà trẻ… đứa bé kia sẽ bị xử lý như thế nào.
Bị Tô Mộc cắn nuốt hết, sau đó sẽ biến thành âm khí trên người Tô Mộc?
Không phải Tô Mộc sẽ bởi vì đứa bé này để nhanh chóng tiến tới cảnh giới dạ xoa chứ?
Trong đầu tôi rối bời, vừa lo vừa sợ, thậm chí còn có cảm giác bất an.
Không được!
Tôi bây giờ còn nhỏ, cho dù qua sinh nhật cũng mới hai mươi mốt tuổi, cho dù đứa bé kia là người sống hay người chết thì tôi cũng không thể có con sớm thế được, tôi phải đem vấn đề này giải quyết hết,
Tôi bất tri bất giác đưa tay sờ bụng, chỉ có thể giải quyết thứ trong bụng tôi mới có thể yên tâm.
Nghĩ tới đây tôi lại không chút do dự, cho dù Đường Dũng nói có thật hay không, cũng không cần biết tương lai Tô Mộc có thể thông qua chiếm đoạt đứa bé để tu luyện hay không thì tôi cũng không thích hợp để làm mẹ.
Ít nhất bây giờ chưa thích hợp.
Tôi bước nhanh ra khỏi khách sạn, lần nữa đi ra ngoài, chạy thẳng tới phòng thuốc bên cạnh khách sạn, hỏi nhân viên bán thuốc có thuốc tránh thai khẩn cấp hay không.
Nhân viên bán hàng là một bà bác hơn bốn mươi tuổi, vừa nghe tôi muốn loại thuốc này ánh mắt nhìn tôi liền thay đổi, lười biếng nói có, sau đó lấy cho tôi một hộp, bảo tôi tính tiền.
Tôi chỉ cảm thấy trên mặt nóng hừng hực, trong lòng vừa kinh vừa sợ, lại khổ sở.
Vội vã trả tiền, tôi mang thuốc tránh thai khẩn cấp rời khỏi phòng thuốc, vừa ra đến cửa còn nghe âm thanh khinh bỉ sau lưng. Mụ già kia than thở nói con gái bây giờ dáng dấp là sinh viên lại đến mua thuốc ngừa thai, một chút cũng không biết tự yêu lấy bản thân mình, sau này con gái bà ta làm chuyện này thế nào cũng sẽ đánh chết mới thôi...
Mua thuốc ngừa thai còn hơn tới bệnh viên phá thai, tôi liếc bà ta một cái, thầm nói trong lòng. Sau đó mua chai nước bên đường rồi uống thuốc ngay.
Cũng không biết thuốc ngừa thai dương gian có tác dụng đối với đứa con của Tô Mộc hay không, tôi chỉ có thể ngàn vạn lần không nên mang thai!
Tôi cố gắng cầu nguyện, trong lòng vẫn khó chịu dị thường.
Khi Tô Mộc nói muốn có con, tôi vẫn cảm thấy rất lãng mạn, rất ngọt ngào, trong lòng thậm chí có chút mong chờ, muốn biết tôi tự mình sinh ra một tiểu Tô Mộc là cảm giác gì. Căn bản chưa từng cân nhắc tôi với Tô Mộc sẽ sinh ra đứa trẻ dạng gì, càng chưa từng nghĩ sau khi sinh ra tôi nên làm gì.
Bây giờ đã uống thuốc tránh thai, mặc dù đã an lòng nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu gì đó.
Cũng không muốn quay về khách sạn, tôi liền đi trên đường không mục đích, trong đầu đều là chi tiết sau khi Tô Mộc kết hôn với Lâm Yến Nhi lại quay về bên cạnh tôi.
Những chi tiết kia quả thật đầy sơ hở, Tô Mộc đối tốt với tôi là thật, vì cứu tôi mà tu vi mất đi cũng là thật, nhưng thời gian ngắn ngủi đã phục hồi được thực lực cũng là thật.
Quả thật tôi không nghĩ ra trong thời gian ngắn ngủi anh ấy dùng phương pháp gì để phục hồi thực lực, mặc dù sau đó anh ấy cũng thông qua âm huyệt để khôi phục âm khí, nhưng trước khi tìm được âm huyệt dường như cũng chỉ có con đường tắt như Đường Dũng nói mới khiến anh ấy khôi phục lại được.
Khi trong đầu tôi chỉ suy nghĩ về Tô Mộc thì điện thoại trong túi tôi lần nữa vang lên.
Lấy điện thoại ra xem một chút, người gọi điện thoại tới hiện lên bốn chữ, Ông xã Đại Nhân.
Là Tô Mộc gọi điện thoại tới, ở chung một chỗ cũng gần một năm, đây là lần đầu tiên anh ấy gọi điện thoại cho tôi.
Không ngạc nhiên hay mừng rỡ như tưởng tượng, tôi bất giác cười khổ, ấn nghe điện thoại, đưa lên tai: “A lô!”
“Đi đâu? Bọn anh đã về?” Từ bên kia truyền tới tiếng Tô Mộc, giọng anh ấy nhàn nhạt nhưng có thể nhận ra được sự cưng chiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK