Mục lục
Cô dâu của quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 358: TỔ CHỨC HÔN LỄ Ở NƯỚC NGOÀI?




CHƯƠNG 358: TỔ CHỨC HÔN LỄ Ở NƯỚC NGOÀI?
Tôi liền lại ngồi lên đùi Tô Mộc, dùng ngón tay nâng cằm anh ấy lên để anh ấy ngửa đầu nhìn tôi, học giọng nói cao ngạo từ trên cao nhìn xuống của anh ấy, nói: “Làm sao? Ta đây chính là thấy dáng dấp nhà ngươi không tệ nên mới cho ngươi vinh hạnh này. Sau này ngươi tốt nhất làm chồng nên tỉnh ngộ một chút, nên dỗ vợ thì hãy dỗ vợ vui vẻ, nên cùng vợ thẳng thắn thì hãy cùng vợ thẳng thắn, nếu không như anh bây giờ ở hơn một trăm năm trước phải bị ngâm heo lung.”
“Nha đầu, lại bắt đầu được nước.” Tô Mộc bị tôi chọc cười. Anh ấy vốn mặt đang âm trầm muốn dạy dỗ tôi, sau nghe nghe tôi nói cũng không giả bộ tức giận, trực tiếp đưa tay ra sau gáy tôi kéo tôi lại gần anh ấy, hôn lên môi tôi một cái, sau đó nói: “Nói đi, vợ anh muốn anh dỗ em vui vẻ thế nào?”
“Đương nhiên là anh phải mau khỏe lại, sau đó một mực chăm sóc em, một bước cũng không xa.” Tôi dịu dàng nói.
Nói xong bỗng nhiên tôi nhớ tới chuyện khác, hỏi Tô Mộc: “Còn có, anh không định thẳng thắn một chuyện với em sao?”
“Chuyện gì?” Tô Mộc hỏi.
“Chính là bảy ngày gì đó, vừa rồi anh với Thuồng luồng tiên nói nhỏ cái gì mà bảy ngày, là có ý gì? Có phải hai người có chuyện giấu em?” Tôi hỏi.
Gần đây bị giấu giếm nhiều chuyện nên tôi cũng tương đối nhạy cảm. Nói xong đôi mắt tôi chăm chú nhìn mặt Tô Mộc, cẩn thận quan sát từng biểu tình rất nhỏ của anh ấy, rất sợ lại bỏ qua điều gì.
Cũng may biểu tình của tô Mộc tương đối tự nhiên, anh ấy nghe tôi hỏi về chuyện bảy ngày này chỉ hơi sửng sốt một chút, sau đó liền cười, nhẹ nhàng nói: “Em luôn để ý chuyện này à? Thật ra cũng không có gì, chính là dây chuyền phật này chỉ là tạm thời, cần mỗi bảy ngày đi tìm Tăng nhân Khôn thay đổi một lần, nếu không thì sức mạnh của nó sẽ bị yếu đi, ảnh hưởng tới hoạt động của anh.”
“A? Tạm thời à? Không phải Tăng nhân Khôn rất lợi hại sao, ông ta không thể làm cho anh một cái dây chuyền phật lâu dài?” Tôi liền nói.
Dẫu sao mỗi bảy ngày tìm tới Tăng nhân Khôn một lần thật phiền toái, nếu như có thể giải quyết một lần sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Nụ cười trên mặt Tô Mộc càng sâu hơn, cưng chiều cốc vào trán tôi, mắng tôi tham lam, với tình trạng hồn phách của anh ấy bây giờ có thể đứng ở dưới mặt trời bảy ngày đã là rất tốt. Hơn nữa bản thân Tăng nhân Khôn cũng chỉ là hồn phách, lực chống cự dương khí cũng có hạn. Nói trắng ra là cái dây chuyền phật này chỉ là một cái hộp tích trữ âm khí, Tô Mộc có thể lấy âm khí bên trong ra dùng để chống lại dương khí từ mặt trời, chờ đến khi âm khí dùng hết liền phải tới đổi một cái hộp tràn đầy âm khí khác.
Chuyện này nghe có vẻ phiền phức nhưng cũng giống như sạc cho điện thoại vậy, cũng không có gì.Thấy Tô Mộc nói thay cho Tăng nhân Khôn, tôi cũng không còn gì để nói. Huống chi chỉ bằng giao tình của Tô Mộc cùng Tăng nhân Khôn thì nếu có biện pháp nào khác ông ta cũng sẽ không để Tô Mộc phiền hà như vậy.
Cũng may trong bảy ngày này Tô Mộc sẽ giống như người bình thường.
Nghĩ tới đây trong lòng tôi rốt cuộc thư thái một ít.
Sau khi nghi ngờ trong lòng được giải đáp, tôi cũng rất mệt mỏi liền kéo Tô Mộc cùng nằm xuống giường. Mặc dù không thể cùng Tô Mộc làm chuyện thẹn thùng nhưng có thể lần nữa được ôm Tô Mộc ngủ cũng đã rất thỏa mãn. Không bao lâu sao cả người tôi đã nằm trên người Tô Mộc, bộ dạng quấn lại như con bạch tuộc, rất sợ buông ra một chút Tô Mộc lại biến mất không thấy.
Tô Mộc luôn mỉm cười nhìn tôi, tính khí lại tốt khác thường, để mặc cho tôi ở trên người anh ấy làm chuyện xằng bậy.
Một mực giằng co hai ba giờ tôi mới từ trong hưng phấn bình tĩnh lại, tiến vào mộng đẹp.Chờ đến khi tôi tỉnh lại đã là bảy giờ sáng.
Trên giường chỉ có một mình tôi, Tô Mộc không thấy đâu!
Đầu óc tôi ong lên một tiếng, sợ hãi hồn vía cũng sắp bay ra ngoài. Trong nháy mắt tôi vọt ra khỏi giường, vừa gọi to tên Tô Mộc vừa chạy như điên xuống nhà tìm Tô Mộc.
“Dương Dương, sao thế? Em gặp ác mộng?” Từ lầu một truyền tới âm thanh dễ nghe của Tô Mộc, hình như anh ấy đang nghiên cứu máy vi tính, nghe được tiếng kinh hoảng của tôi liền ngẩng đầu nhìn tôi.
Tôi thấy anh ấy còn ở nhà mới thở phào nhẹ nhõm. Mấy giây trước tôi còn sợ toát mồ hôi lạnh toàn thân.“Em tưởng anh lại đi không từ biệt. Anh đi lâu như vậy khiến trong lòng em có bóng ma, mới vừa rồi không thấy anh trên giường liền nghĩ…” Tôi giải thích.
Tô Mộc nghe vậy mắt hơi co lại, lần nữa nhìn tôi trong mắt đã hiện lên sự đau lòng, nói: “Thật xin lỗi Dương Dương, trước kia là anh không tốt, sau này sẽ không vậy nữa.”
Nói xong khóe miệng anh ấy cong lên đầy ẩn ý, vẫy vẫy tay với tôi, bảo tôi nhìn vào máy tính.
Trong máy vi tính là thông tin về du lịch, có đi tới đảo rồi hành trình xem cực quang Bắc Cực, du lịch quốc gia châu âu gì đó, đủ loại thông tin hiện lên.
Tôi nhất thời không hiểu, hỏi Tô Mộc xem cái này làm gì, anh ấy muốn đi du lịch sao?
“Em còn nhớ trước khi đi Thái Lan anh đồng ý điều gì với em không? Cho em một hôn lễ trang trọng. Vốn là định sau khi sống lại ở Thái Lan sống trở về sẽ kết hôn với em, kết quả người tính không bằng trời định… Bây giờ cũng không tính là muộn, em đã đồng ý lời cầu hôn của anh, nhân dịp lúc này không có chuyện gì chúng ta tổ chức hôn lễ đi.”
“Kết hôn?” Tôi sửng sốt một chút, chuyện quan trọng này tới cũng quá bất ngờ đi?
Mặc dù tôi đã sớm đồng ý kết hôn với Tô Mộc nhưng hôm qua tôi mới tìm được anh ấy, còn chưa hết lo lắng từ chuyện vui mừng này. Huống chi với tình hình thân thể của Tô Mộc bây giờ có thể rời đi quá lâu sao?
Còn có Yêu Thần, hắn giằng co lâu như vậy, với tôi là kẻ thù không đội trời chung, đột nhiên im hơi lặng tiếng như vậy khiến trong lòng tôi có nỗi bất an mơ hồ, sợ sau lưng hắn còn đang tính kế gì.
Trong tình hình này tôi nào dám lại theo Tô Mộc kết hôn, bây giờ anh ấy ngay cả bản thân cũng không bảo vệ được, lỡ như sau khi kết hôn lại bị tôi làm liên lụy thì làm thế nào?
Thấy tôi do dự, Tô Mộc kéo cánh tay của tôi đặt vào trong lòng bàn tay của anh ấy, sau đó cúi đầu hôn nhẹ một cái lên mu bàn tay tôi, hỏi tôi: “Em băn khoăn điều gì? Sợ Yêu Thần đột nhiên lao ra đập hết những thứ này?”
“Đúng vậy, bây giờ không giải quyết Yêu Thần trước thì em sợ anh cũng bị Yêu Thần để mắt tới.” Tôi nói.
“À, em yên tâm, tạm thời hắn không có tâm tư lại ra quấy rồi. Cho dù hắn thật có ý gì cũng không thể rời khỏi đất nước, cho nên chúng ta chỉ cần đi nước ngoài, tìm một nơi ở nước khác tiến hành hôn lễ là được, chuyện Yêu Thần không cần để ở trong lòng.” Tô Mộc nói.
Anh ấy thấy tôi do dự, giọng tỏ ra có chút nôn nóng giống như sợ tôi sẽ đổi ý.Tôi liền nhìn anh ấy một cái, cảm thấy hành động của anh ấy có chút khác thường, bởi vì biết anh ấy đã lâu tôi luôn thấy anh ấy trầm ổn, từ khi nào lại nôn nóng như vậy?
“Anh nợ em một hôn lễ đã quá lâu, anh không muốn đợi thêm nữa.” Thấy tôi không hiểu, Tô Mộc chủ động giải thích.
Tôi liền thấy ấm áp trong lòng, quả thật tôi đã đợi rất lâu, nếu không có nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra như vậy thì tôi cùng Tô Mộc hẳn đã làm hôn lễ.
Có điều đi nước ngoài làm hôn lễ thì ba mẹ tôi phải làm thế nào? Tôi còn có nhiều bạn bè thân thích như vậy nữa.
Nói băn khoăn của tôi với Tô Mộc, Tô Mộc đẹp trai cười nói: “Hóa ra em đang lo lắng cho chuyện này. Yên tâm, sau khi anh xảy ra chuyện anh đã đưa ba mẹ ra nước ngoài du lịch, chuyện này chắc em cũng biết. Chỉ cần ba mẹ em ở nước ngoài thì không có ai có thể làm thương tổn tới bọn họ, cho nên em yên tâm, sau khi chọn địa điểm kết hôn thì ba mẹ tùy lúc có thể tới.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK